Ba người Cố An Kỳ đều không rõ cái này nghĩa là gì.
"Kinh phí cho một đoạn phim quảng cáo chúng tôi đã giới hạn trong phong bì lần trước, số tiền của ba vị đều là như nhau. Tuy bề ngoài ba vị đều hoàn thành đúng theo quy định, nhưng Nhâm tiểu thư và Đường tiểu thư đều mời công ty quảng cáo. Mấy công ty quảng cáo đó đều cố ý ép giá, kinh phí sử dụng đều vượt quá quy định, chỉ là không báo ra ngoài mà thôi. Mà Cố tiểu thư sử dụng ít kinh phí nhất, kinh phí sử dụng cũng nằm trong quy định, nhưng nếu tính thêm cả kinh phí cho đạo diễn và nhân viên thì lại vượt quá quy định."
Cố An Kỳ lông mày cũng không hề nhăn, chỉ nheo lại hai mắt, ung dung ngồi ngay ngắn như đang xem kịch vui chờ người phụ trách tiếp tục nói.
"Xét thấy ba vị đều vượt mức kinh phí ban đầu, mà điểm số lại rất sít sao, rất khó phân thắng bại, vì vậy mới có vòng thi thứ hai." Người phụ trách tiếp tục nói, "Vòng thứ nhất khảo nghiệm mức độ nổi tiếng, vòng thứ hai khảo nghiệm năng lực và sức hút của các vị với công chúng. 'Octavia' có rất nhiều sự kiện lớn cần người đại diện phải tương tác với khán giả, điểm ấy chắc mọi người đã rõ. Ngay cả Lâm Huyên Di tiểu thư cũng phải tự mình ra mặt, thân thiện nói chuyện với từng người mua một trong lúc diễn ra sự kiện."
"Đường Tâm Tâm tiểu thư, không thể không nói, nếu cô không sử dụng thủ đoạn kia, khả năng chúng tôi chọn cô là rất lớn." Người phụ trách dừng một chút, dưới ánh mắt ngạc nhiên của Đường Tâm Tâm tiếp tục nói, "Phong cách của cô thân thiện với mọi người, làm việc cũng rất chuyên nghiệp, mặc trang phục như vậy đứng trên đường phát tờ rơi cũng không nhăn nhó. Điều này chúng tôi đánh giá rất cao. Chẳng qua rất đáng tiếc, chúng tôi cũng không thể chọn một người đại diện không có đủ tự tin. Tự tin là ngọn nguồn của sự xinh đẹp, chính vì cô không đủ tự tin nên mới gian lận, vì vậy chúng tôi sẽ không chọn cô."
Sắc mặt Đường Tâm Tâm tối sầm lại, gần như muốn nghiến nát răng. Chết tiệt, rõ ràng cô có khả năng thắng. Tại sao vì muốn chắc chắn mà gian lận chứ? Chết tiệt, vị trí này vốn là của cô là của cô, Đường Tâm Tâm gần như hung ác trừng mắt nhìn Cố An Kỳ.
"Về phần Nhâm Tĩnh Thu tiểu thư..."
Người phụ trách chưa kịp mở miệng, Nhâm Tĩnh Thu đã ngắt lời: "Lần này là tôi luống cuống, không bằng Cố An Kỳ và Đường Tâm Tâm, tôi nhận thua."
Nhâm Tĩnh Thu là người thẳng thắn, dám làm dám chịu. Thua là thua, không có gì phải ngụy biện.
"Nhâm Tĩnh Thu tiểu thư thật ra đã tự đột phá bản thân, nếm thử nhiều việc mới. Mặc dù lúc này không có cơ hội hợp tác, nhưng chúng tôi vẫn đánh giá cao khả năng phát triển của cô." Người phụ trách cho Nhâm Tĩnh Thu một bậc thang đi xuống, đồng thời không phá hỏng cơ hội hợp tác của song phương trong tương lai.
"Tiếp theo là Cố An Kỳ tiểu thư, đầu tiên chúc mừng cô giành được vị trí đại diện lần này." Người phụ trách đi tới, vươn tay với Cố An Kỳ. Cố An Kỳ đứng lên, trịnh trọng nắm tay anh ta.
"Cố An Kỳ tiểu thư, tôi tin chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ."
"Chắc chắn rồi." Cố An Kỳ cười trả lời.
Người phụ trách của "Octavia" thật ra khá thích Cố An Kỳ. Cô là người tương đối thông minh, khả năng ứng biến với các tình huống cũng rất nhanh chóng. Giới giải trí như một cái lưới không gì không lọt, việc Cố An Kỳ nhận được dự án của "Pamir", "Octavia" tất nhiên đã nghe nói. Nếu Cố An Kỳ cứ mặc trang phục họ phát mà đứng trên đường phát tờ rơi, có lẽ họ sẽ không chọn cô nhanh như vậy.
Dù sao hình tượng của một người đại diện sản phẩm không phải chỉ thể hiện ở mặt ngoài. Không phải chỉ quay quảng cáo, tạo dáng chụp vài kiểu ảnh, chụp xong poster quảng cáo thì là xong. Người đại diện liên quan mật thiết đến hình ảnh sản phẩm, việc Cố An Kỳ suy nghĩ cho thương hiệu của "Pamir" làm cho "Octavia" rất cảm động. Vừa để không ảnh hưởng đến thương hiệu chỗ khác vừa phải cố gắng bảo vệ hình ảnh của mình quả là chuyện không đơn giản."Octavia" đánh giá cao Cố An Kỳ nên mới nhanh chóng lựa chọn cô như vậy, ngay cả vòng thi thứ ba cũng bị cắt bỏ.
"Octavia" làm việc rất hiệu suất. Vừa xác định được người đại diện lập tức kí hợp đồng ngay hôm đó.
Khoảnh khắc Chu Á Kiệt thấy Cố An Kỳ cầm bút Parker ký tên xuống, đôi môi mỏng hiếm hoi cong lên. Cuối cùng thì chuyện này cũng đã xong.
"An Kỳ" Cố An Kỳ đang định đi thì lại nghe thấy tiếng Hàn Dịch Phong gọi phía sau.
Cô không quay đầu, chỉ có bước chân dừng lại, Chu Á Kiệt liếc nhìn Cố An Kỳ có thâm ý, làm như giữa Cố An Kỳ và Hàn Dịch Phong có gì đó mờ ám.
"Hàn tiên sinh." Cố An Kỳ nhìn Hàn Dịch Phong chạy tới trước mặt cô, lặng lẽ mở miệng.
"Chúc mừng em giành được vị trí này." Ngữ điệu Hàn Dịch Phong hơi cứng ngắc, dường như là cố gắng nặn ra.
"Cám ơn." Cố An Kỳ bình thản trả lời.
"Em... có thể đừng gọi anh là Hàn tiên sinh nữa được không? Gọi anh là Dịch Phong như trước đây không được sao?" Hàn Dịch Phong hỏi.
"Hàn tiên sinh, có một số việc đã trôi qua thì không thể quay lại." Cố An Kỳ dừng một chút rồi nói tiếp "Điều ấy anh cũng biết đúng không? Anh cũng đã có Đường Tâm Tâm tiểu thư làm bạn rồi, hãy quý trọng người trước mắt đi." Cố An Kỳ nói.
"Anh chỉ chơi đùa với cô ta thôi, nghe giọng điệu của em." Hàn Dịch Phong nghĩ Cố An Kỳ đang ăn giấm chua nên nói mát, tâm tình lập tức tốt hẳn lên, "Em thế này... Chẳng lẽ đang ghen?"
"Không có, anh nghĩ nhiều quá rồi." Cố An Kỳ trả lời lạnh nhạt, "Hàn tiên sinh hẹn hò với ai không hề liên quan đến tôi."
"Em không hề ghen sao?"
"Ha, " Cố An Kỳ cảm thấy dở khóc dở cười, "Tôi nghĩ tôi và Hàn tiên sinh đã nói chuyện rất rõ ràng rồi , đối với anh, tôi không hề còn chút trí nhớ nào, vì vậy cũng không tồn tại ghen tị hay không ghen tị, hâm mộ hay không hâm mộ, ăn giấm hay không ăn giấm."
Cố An Kỳ biết mình không giỏi trong việc xử lý chuyện tình cảm, nhìn lông mày Hàn Dịch Phong càng ngày càng nhíu lại,, cô nhanh chóng nhìn về Chu Á Kiệt bên cạnh rồi nói: "Tôi và Chu tiên sinh còn có lịch trình khác, xin đi trước."
Cứ như vậy, cô dần dần biến mất khỏi tầm mắt của Hàn Dịch Phong.
Ngồi trong xe Cố An Kỳ luôn nghĩ về một chuyện. Cô không rõ Hàn Dịch Phong rốt cuộc có yêu Cố An Kỳ hay không, cũng không biết mình làm như vậy có quá đáng không. Điều duy nhất cô biết là đoạn tuyệt quan hệ với Hàn Dịch Phong không chỉ tốt cho cô mà còn tốt cho anh. Hai bên đều không yêu người kia, vì vậy dao sắc chặt đay rối* vẫn tốt hơn. Gỉai quyết càng sớm thì vết thương càng nhanh khỏi. Thời gian luôn là liều thuốc trị thương tốt nhất.
(*dao sắc chặt đay rối: chỉ cách giải quyết nhanh chóng, dứt khoát)
"Chúc mừng cô chiếm được vị trí đại diện của 'Octavia' ". Sự vui mừng lộ rõ trên khuôn mặt của Chu Á Kiệt.
"Chu tiên sinh cũng không phải không có công lao, tôi còn phải cám ơn Chu tiên sinh." Khóe miệng Cố An Kỳ hơi cong lên, nói ra một câu tối nghĩa.
"Ồ? Tôi có làm gì để cô phải cảm ơn sao?" Chu Á Kiệt giả vờ hồ đồ.
"Chu tiên sinh không cần quá khiêm tốn, anh và tôi đều biết anh đã làm gì." Cố An Kỳ thản nhiên nói, giọng điệu không hề nhanh mà ngược lại hơi chậm.
"Điều này nói lên, giành được vị trí này là do sự cố gắng của cô." Chu Á Kiệt nói vòng vèo.
"Chu tiên sinh, tôi không giận anh làm việc đó, vì vậy anh cũng không cần phải giữ bí mật với tôi." Cố An Kỳ dừng một chút, thần sắc như thường nói tiếp, "Tôi không phải không có mắt không có tai, chuyện của Đường Tâm Tâm như thế nào trong lòng tôi hiểu rõ."
"Cô biết hết rồi?" Chu Á Kiệt nhíu nhíu mày, "Sao cô biết được?"
Cố An Kỳ bật cười, chỉ chỉ vào đầu: "Đoán, tuy nhiên anh đã thừa nhận rồi."
"Vừa rồi cô nói dối tôi?" Chu Á Kiệt lắc lắc đầu, xem ra anh đã khinh thường khả năng lừa gạt của Cố An Kỳ, "Quản lý của Đường Tâm Tâm Bình tiên sinh cũng không phải người đơn giản, anh ta không quá tin tưởng năng lực của Đường Tâm Tâm nên trước khi làm chuyện gì cũng sẽ nhúng tay vào. Như vòng thi casting của các cô cũng có người của anh ta lẫn vào. Lần này tôi đoán anh ta cũng sẽ ra tay, cho nên tôi cũng chỉ đường lang bộ thiền* mà thôi."
(*螳螂捕蝉,黄雀在后 Đường lang bộ thiển, hoàng tước tại hậu: bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng đằng sau)
"Vì vậy Bình tiên sinh để chắc chắn đã tìm người giúp Đường Tâm Tâm thắng vòng thi này, lại không ngờ anh đã thu mua người kia từ trước để anh ta dốc sức vì anh." Cố An Kỳ cười cười, "Tìm thấy chứng cứ phạm tội trên người Đường Tâm Tâm, mà Bình tiên sinh lại bị mang hình tượng vì đại nghĩa diệt thân, hơn nữa bởi do trước đó anh đã phím cho người kia để anh ta giao số tiền của Bình tiên sinh ra, vì vậy anh không hề bị liên lụy. Ngược lại Đường Tâm Tâm vì lần gian lận này mà tuột mất vị trí đại diện cho 'Octavia'. Tương lai cơ hội hợp tác với 'Octavia' cũng cực kì nhỏ bé."
"Không sai, chẳng qua việc này thuận lợi hơn so với tưởng tượng của tôi." Chu Á Kiệt dừng một chút rồi nói "Không ngờ Đường Tâm Tâm vốn khôn khéo lại tin tưởng quân cờ mà Bình tiên sinh sắp xếp như vậy. Đường Tâm Tâm không phải cũng từng giở trò ngáng đường cô sao? Chúng ta cũng chỉ coi như đòi lại công bằng, nhân tiện lấy thêm chút lãi thôi."
Chẳng qua phần lãi này thật sự rất lớn, Cố An Kỳ nhún vai không nói nữa, Chu Á Kiệt chưa từng chủ động giăng bẫy hại Đường Tâm Tâm, nói cho cùng, anh cũng là người đâm thọc mà thôi. Nếu Đường Tâm Tâm và Bình tiên sinh không có suy nghĩ làm chuyện xấu thì sao có thể bị Chu Á Kiệt nắm lấy nhược điểm?
Tất cả cũng do lòng tham và sự thiếu tự tin của họ, Chu Á Kiệt là người thông minh, mấy việc như ngáng chân, thủ đoạn ngầm anh đã vận dụng quen từ mười mấy năm trước rồi. Đường Tâm Tâm có gan múa rìu qua mắt thợ, sao anh có thể không trả lễ?
Không thể không nói, mặc dù Cố An Kỳ và Chu Á Kiệt có sự khác biệt trong cách vận dụng thủ đoạn, nhưng tính cách thì vẫn có những điểm giống nhau. Cùng cao ngạo, để đạt được mục đích không từ thủ đoạn như nhau.
Quá trình giành được vị trí đại diện cho "Octavia" tuy rằng không phải quá thuận lợi, nhưng dù gì kết quả cuối cùng vẫn khiến họ hài lòng."Octavia" ký kết hợp đồng hai năm với Cố An Kỳ, trong hợp đồng bao gồm những điều khoản yêu cầu Cố An Kỳ luôn giữ hình tượng hoàn hảo, tương lai phải phối hợp tham gia các hoạt động quảng bá, đồng thời không được nhận đại diện cho các hãng mỹ phẩm khác. Mặc dù điều đó sẽ làm Cố An Kỳ tổn thất vài khoản thu nhỏ, nhưng xét về thù lao, "Octavia" coi như vẫn cho Cố An Kỳ mặt mũi.
"Octavia" đưa ra mức giá cao hơn năm mươi lần giá trị con người Cố An Kỳ hiện tại, ước chừng vào khoảng một trăm vạn. Sẽ đánh giá hiệu quả trong hai năm, nếu việc dùng Cố An Kỳ làm người đại diện cho "Octavia" làm tăng doanh số sản phẩm thì có thể tiếp tục kí hợp đồng trong tương lai, mà thù lao cũng sẽ được xác định lại.
"Octavia" khá xem trọng Cố An Kỳ, điểm này người sáng suốt đều nhìn ra. Thời gian hai năm mặc dù ngắn, nhưng lại đủ để khảo nghiệm Cố An Kỳ."Octavia" không giống các thương hiệu khác, thường xuyên đổi mới người đại diện, họ vẫn thích sử dụng người cũ, thích một nghệ sĩ cố định đại diện cho nhãn hiệu của họ.
Thù lao khá hào phóng, trừ đi khoản phải nộp cho công ty và quản lý thì Cố An Kỳ vẫn còn bốn mươi vạn. Đây đã là một khoản tiền rất lớn đối với cô, mặc dù ngày thường Cố An Kỳ quay phim vất vả nhưng thù lao của cô không có nhiều, chỉ cần là nhân vật hay, cô có thể chấp nhận quay mà không cần trả công.
《 Tình yêu cuối cùng》Cố An Kỳ vốn định không nhận thù lao. Đơn giản chỉ là cô thích vai diễn đó nên muốn quay mà thôi. Sau này "Hoa Dương" đầu tư một khoản tiền lớn, cải thiện đoàn làm phim, Trần Văn Nhã mới đưa ra gợi ý trả thù lao cho cô.
Trở thành gương mặt đại diện cho "Octavia" đương nhiên là nên mở tiệc ăn mừng, tối hôm đó, Cố An Kỳ hẹn đám người Liêu Nhã Hân, Tạ Vũ Phỉ đã lâu không gặp đến nhà hàng bên cạnh công ty ăn uống. Cố An Kỳ vốn cũng mời Chu Á Kiệt và Âu Dương Thừa , nhưng hai người kia thần thần bí bí nói còn phải chuẩn bị cho việc khác nên không đến.
Trong lúc nói chuyện phiếm, Cố An Kỳ mới biết Tạ Vũ Phỉ và Liêu Nhã Hân sống cũng tốt. Tạ Vũ Phỉ chuẩn bị quay một bộ phim thần tượng, mà album của Liêu Nhã Hân đã thu xong, khoảng tháng tư sẽ lên kệ. Thu đĩa tuy rằng vất vả, nhưng cuộc chiến ác liệt nhất lại nằm ở phía sau. Đối với tân binh quan trọng nhất chính là lượng tiêu thụ, nếu không cho dù hát hay hơn nữa cũng chẳng để làm gì. Chỉ cần không ai mua, làm cho công ty tổn thất, như vậy công ty sẽ không cho cô ra album nữa.
Liêu Nhã Hân tất nhiên cũng bị áp lực, nhưng động lực lại càng nhiều hơn. Cô là người tự tin không sợ hãi, cô tin tưởng bản thân, cũng tin nhóm mình có thể nhận được kết quả tốt nhất.
"Chúc sự nghiệp của chúng ta luôn thuận lợi" Cố An Kỳ giơ cốc đồ uống lên, chạm cốc với Liêu Nhã Hân và Tạ Vũ Phỉ.
Ba người ăn uống rất vui vẻ, đến mười một giờ đêm mới chia tay nhau, bọn cô đều có công việc trong người, còn phải chuẩn bị cho công việc của ngày mai.
Cố An Kỳ ra khỏi nhà hàng, đứng trên đường chờ tuyến xe buýt cuối cùng, thời tiết đầu xuân không quá rét nhưng vẫn hơi lạnh, Cố An Kỳ rùng mình co người lại, ôm chặt quần áo tiếp tục chờ xe.
"Két..." Một chiếc xe màu đen dừng lại trước mặt cô, lúc Cố An Kỳ còn đang tự hỏi đây là ai thì cửa kính bị hạ xuống.
"Cố An Kỳ, sao cô vẫn còn ở đây?" Âu Dương Thừa vừa rời công ty, không ngờ đã muộn thế này Cố An Kỳ vẫn còn ở bên ngoài.
"Chờ xe." Cố An Kỳ đơn giản nói.
"Muộn rồi, để tôi đưa cô về." Âu Dương Thừa nhìn thời gian rồi nói.
"Thôi, tôi đợi thêm một lúc nữa là được, chắc xe cũng sắp đến rồi, không cần phiền Âu Dương tiên sinh." Cố An Kỳ mỉm cười khéo léo từ chối. Cô không muốn ở cùng một không gian với Âu Dương hồ ly, từ sau lần ngồi chung một chiếc xe với Tô Dật Phàm lần trước, cô không bao giờ muốn đi nhờ xe người khác nữa.
Sự xấu hổ, phiền phức ngày đó vẫn còn mới mẻ trong trí nhớ cô.
"Ồ, thế sao, vậy cô cứ chờ đi, tôi đi trước đây." Âu Dương Thừa cũng không phải người thích lảm nhảm, tùy tiện nói một câu rồi đi.
"Âu Dương tiên sinh đi thong thả." Cố An Kỳ nói.
Kỳ thật gặp Âu Dương Thừa lại làm cô nhớ ra một việc rất đặc biệt, hôm nay sau khi cơm nước xong cô nhận được điện thoại của Tiểu Bảo, nói đã tra được người luôn tìm thông tin về cô, nghe nói chính là Âu Dương Thừa.
Cố An Kỳ cực kỳ khiếp sợ, cũng cực kỳ khó hiểu, Âu Dương Thừa muốn điều tra sự sống chết của cô làm gì?
Cả đời cô có bao nhiêu giao tình với Âu Dương Thừa cô hiểu rõ. Nhiều nhất cũng chỉ gặp qua rồi chào hỏi vài lần ở "Thời đại tinh thượng", sau khi Âu Dương Thừa rời khỏi "Thời đại tinh thượng", tự lập công ty riêng, cô không hề gặp anh ta.
Âu Dương Thừa là địch hay là bạn Cố An Kỳ vẫn chưa thể phân biệt, vì vậy cách tốt nhất hiện tại là cố gắng cách càng xa càng tốt.
Ngày hôm nay đã xảy ra không ít chuyện, Cố An Kỳ về đến nhà đã mệt đến chóng mặt, sau khi nằm xuống giường lập tức ngủ say. Mặc kệ Âu Dương Thừa gì đó, chỉ cần ngáng đường cô, cô sẽ không khách khí.
Cố An Kỳ ký hợp đồng với "Octavia" chẳng những thể hiện thu nhập của cô tăng lên, mà còn chứng tỏ sự nghiệp của cô bắt đầu lên dốc. Ai hiểu chuyện đều biết "Octavia" vô cùng nghiêm túc trong việc lựa chọn gương mặt đại diện, thế hệ đầu tiên chính là Lâm Huyên Di đã qua đời. Năm đó Lâm Huyên Di vẫn chưa nổi tiếng, chỉ có thể xem như một tân binh mới ra mắt không lâu, nhưng "Octavia" lại ký hợp đồng với cô. Sau vài năm Lâm Huyên Di lập tức phất lên trong cả ba lĩnh vực, điện ảnh, truyền hình và ca nhạc, đồng thời danh tiếng cũng tốt.
Cho nên, từ khi nghe nói Cố An Kỳ ký hợp đồng quảng cáo với "Octavia", không ít nhà sản xuất đua nhau tìm đến Cố An Kỳ, trong khoảng thời gian ngắn Chu Á Kiệt và Âu Dương Thừa nhận cho Cố An Kỳ không ít công việc, nhận tiện lăng xê giá trị con người cô.
Cố An Kỳ thật ra cũng không quá để ý mấy chuyện này mà tập trung vào quay phim, vì chuyện của "Octavia" mà mấy lần cô đã vắng mặt trong buổi thảo luận phim 《 Tình yêu cuối cùng 》, nay chuyện của "Octavia" đã giải quyết xong, cô cũng phải chuẩn bị tập trung cho bộ phim này.
"Chào buổi sáng, mọi người vất vả rồi." Cố An Kỳ mua một đống đồ ăn sáng đến, cô biết phòng làm việc của Dư Quả không hề thiếu đám cú thức đêm ngủ ngày, sáng tin mơ thế này khả năng đói bụng là rất cao.
"An Kỳ cậu đến rồi à? " Sắc mặt Dư Quả không tốt lắm, do thức đêm nên dưới mắt còn có quầng thâm đen dưới mắt.
"Rửa mặt rồi ăn nhanh đi. Dáng vẻ này của cậu có khác gì đang ở trong nghĩa trang không hả." Cố An Kỳ cười cười, không chút khách khí trêu đùa Dư Quả.
"Hứ." Dư Quả cao ngạo hất đầu, bước qua Cố An Kỳ đi về phía phòng làm việc.
Kỳ thật phòng làm việc của Dư Quả đối với cô rất đa tác dụng, là nhà, là nơi ăn uống ngủ nghỉ, ngoài ra còn là nơi hoàn thành công việc.
Không lâu sau, Dư Quả rửa mặt xong đi tới, vừa cắn một miếng bánh lớn vừa nói: "Hai ngày trước cậu không đến đây đúng là phí."
"Không phải đã nói với cậu phải giải quyết chuyện quảng cáo sao? Có chuyện gì mà cần mình phải có mặt?" Cố An Kỳ cười hỏi.
"Hai ngày trước mụ buồn nôn Hứa ngớ ngẩn lại đến, vẫn thần kinh muốn mình cho cô ta vị trí nữ phụ." Dư Quả uống một ngụm sữa đậu nành, "Cậu nói đầu cô ta có bệnh hay không? Mình đã nói sẽ không cho cô ta nhân vật này nhưng cô ta cứ đến đây quấy rầy mình."
Hứa Toa Toa vẫn cố chấp không ngừng đến đây tìm Dư Quả? Vì sao? Nhân vật kia Cố An Kỳ đã xem qua, không phải nhân vật quan trọng gì, nói đúng hơn không có nhiều cảnh diễn. Lý do gì khiến cô ta phải hạ cố đến đây nhiều lần?
"À, đúng rồi, cái mụ ngớ ngẩn đó đến đây luôn đứng cạnh Kiều Trí Viễn để biểu thị công khai chủ quyền, sau đó nhìn qua một lượt những người xung quanh. Chẹp, không thể hiểu nổi cô ta đến để quấy rối hay làm gì nữa, làm chậm cả tiến độ." Dư Quả được gãi đúng chỗ ngứa nên nói không ngừng, "Cái mụ ngớ ngẩn đó vốn bị thần kinh, không hiểu sao Kiều Trí Viễn bị úng não thế nào mà lại đi chọn cô ta."
Không thể không nói những lời của Dư Quả đều mang thành kiến rất nặng, vì hai người kia có lỗi với thần tượng Lâm Huyên Di cô yêu thích, vì vậy cô không muốn thấy họ, phóng đại khuyết điểm của họ lên vô tận, nhưng Cố An Kỳ lại có thể thu được không ít tin tức từ những lời nói đó.
"Cậu nói chị Toa Toa luôn tới đây sao?" Cố An Kỳ nhíu nhíu mày.
"Gọi cô ta là ngớ ngẩn đi, chị Toa Toa gì chứ." Dư Quả vừa nghe thấy chữ Hứa Toa Toa, lửa giận lại tăng theo cấp lũy thừa, "Cái mụ ngớ ngẩn kia hình như chưa bao giờ đựợc nhìn thấy con người hay sao ý, khi đến đây săm soi từng nhân viên chỗ mình, đặc biệt là nữ đều bị cô ta nhìn ra hai cái lỗ luôn rồi. Mình rất nghi ngờ cô ta là les cố ý lấy Kiều Trí Viễn ra làm lá chắn."
"Xì." Cố An Kỳ bật cười, lá gan Dư Quả đúng là lớn, chuyện Hứa Toa Toa đồng tính luyến ái cũng đoán được, "Sao cậu không nói cô ta đang nhìn tình địch chứ?"
"Có ai nhìn tình địch như cô ta không? Ánh mắt cô ta giống nhìn con mồi thì đúng hơn." Dư Quả vô tư nói.
Cố An Kỳ biết Dư Quả mặc dù có lúc nói chuyện không đâu vào đâu, nhưng thực ra là người rất sâu sắc, khá nhạy cảm với mọi thứ xung quanh. Hứa Toa Toa tới đây không phải thăm Kiều Trí Viễn mà tìm người?
Lòng Cố An Kỳ chùng xuống.