Ngoại trừ một vài người bên ngoài sự kiện tiểu tam lần trước không rõ ràng tình hình, những người khác đều không có suy nghĩ nhiều, Trịnh Cảnh Đồng đều có thể quang minh chính đại đăng weibo như thế, cho nên lai lịch đứa nhỏ này khẳng định không thành vấn đề, không phải mang thai hộ chính là nhận nuôi, tuyệt đối không phải là đứa nhỏ sinh cùng nữ nhân khác, không phải vậy chính là tự vả vào miệng sao.
Tính toán ngày tháng, đứa nhỏ này hẳn là trước khi hai người kết hôn, thời điểm yêu đương cũng đã có manh mối.
"Vốn cảm thấy hai nam nhân muốn con cái rất kỳ quái, bất quá Trịnh gia nếu như không có đứa nhỏ này kế thừa liền thành vấn đề, ôm đứa nhỏ về xác thực phi thường cần thiết.
"Đứa nhỏ là mang thai hộ đi, luôn cảm thấy khả năng nhận con nuôi không lớn."
"Ta cmn, ta sao lại không đầu thai tới nhà các ngươi hả!"
"Chúc phúc ~ nhưng tại sao không đăng ảnh bảo bảo a, muốn nhìn nhìn."
"Cảm giác thật hạnh phúc ~"
......
Comment nói mát hoặc mắng khẳng định cũng có, thế nhưng đa phần đều là chúc phúc, hoặc là thảo luận bộ dáng đứa nhỏ ra sao, thậm chí còn có đại não động nghĩ:
"Phó A Bảo xin nghỉ học tạm thời một năm, như thế nào cảm giác giống như sinh con vậy, sinh con cũng vừa vặn gần một năm, thêm vào ở cữ gì đó."
Mọi người tuy rằng cảm thấy thuyết pháp này rất manh, thế nhưng cũng không có ai coi là thật, chính là đùa giỡn mà thôi.
Phó A Bảo lúc này đang nằm trên giường dùng di động lướt Weibo, cậu rốt cục bỏ lệnh cấm, dù sao chuyện thời điểm mang thai không tiện làm hiện tại căn bản đều có thể làm, cậu đã lâu không lên weibo, hôm nay thời điểm lên mới phát hiện, hóa ra trước đây còn có xảy ra loại chuyện đó! Lưu Giai Giai gì đó cậu biết, thế nhưng không nghĩ tới còn quá đáng như vậy, thật là một gia hỏa không biết xấu hổ!
Bất quá mọi người giấu cậu rất kín a, lấy sự thông minh cơ trí của cậu dĩ nhiên không có nhìn ra một chút đầu mối!
Cậu lướt xem weibo Trịnh Cảnh Đồng lúc trước đăng một lượt, cảm thấy thủ pháp xử lý lúc đó của Trịnh Cảnh Đồng vẫn là thật không tệ, kiên định đứng về phía cậu, tức giận công kích tiểu tam, ừ, xem ra mình dạy dỗ vẫn là thật không tệ mà, hàng này quả nhiên là yêu mình yêu đến thâm trầm ~
Phó A Bảo hãm sâu vào trong tự luyến không thể tự thoát ra được......
Đừng thấy Phó A Bảo hiện tại trải qua tới rất thoải mái, kỳ thực cậu cảm giác cũng không tốt lắm, thời điểm sinh mổ rất thoải mái, bất quá hậu sản khôi phục khá tốn thời gian, miệng vết thương ở bụng ẩn ẩn đau, còn phải thỉnh thoảng xuống giường hoạt động, phi thường phiền toái, trên bụng không hiểu sao mở miệng, dù là ai cũng đều sợ hãi, Phó A Bảo mỗi lần kéo quần áo lên nhìn thấy vết sẹo trên bụng liền cảm thấy sợ mất mật, cậu không thể tin được con trai của cậu vậy mà lấy ra từ trong vết thương này, vừa nghĩ tới cả người liền phát đau.
Lưu Việt đã thông báo với Trịnh Cảnh Đồng, mấy tháng gần đây đều không thể tiến hành vận động kịch liệt, đặc biệt loại hành vi kia, cho dù A Bảo khôi phục cũng phải chú ý, làm tốt biện pháp phòng hộ, một năm tới cũng không thích hợp mang thai.
Trịnh Cảnh Đồng gật gật đầu liên tục, y và A Bảo kết hôn lâu như vậy, không có lần nào là làm tới trong cơ thể A Bảo, đều là mang theo phòng hộ, y sợ A Bảo đau bụng hay là sinh bệnh gì đó, hơn nữa y tạm thời cũng không có dự định tiếp tục có con, cho nên phương diện tiến hành phòng hộ không cần lo lắng, y sẽ phi thường cẩn thận, mấy tháng gần đây y thường dùng tay giúp A Bảo giải quyết tốt, dù sao cũng đã làm thành thói quen.
Tiểu Duệ Duệ hiện tại là bà nội bé mang theo, Vu Thư một khắc đều không rời khỏi bé, tiểu gia hỏa cũng rất thân với bà nội, bé hình như cũng không thể nào thích Trịnh Cảnh Đồng, nhìn thấy A Bảo thì sẽ cười ha ha đến không ngậm miệng lại được, nhìn thấy Trịnh Cảnh Đồng liền bình tĩnh hơn, khiến Trịnh Cảnh Đồng rất phiền muộn.
"Gọi ba ba, ba ba." Phó A Bảo nắm tay con trai dỗ dành nói, "Mau gọi ba ba."
Trịnh Cảnh Đồng một bên 囧 囧, con còn chưa tới một tháng, đâu nói chuyện được, nhiều nhất cũng chính là a a vài tiếng.
Ba ba đương nhiên là không kêu được, bất quá Tiểu Duệ Duệ rất phối hợp, Phó A Bảo dỗ bé như vậy, bé liền a a hai tiếng, hoặc là đát đát hai cái, cũng coi như là đáp lại.
Vu Thư ở một bên hâm mộ vô cùng, đứa nhỏ này thân với A Bảo a, nhìn thấy A Bảo liền cao hứng, bé khẳng định biết A Bảo mang thai bé tới rất khổ cực, thật là một đứa con hiếu thuận, bà nội ngốc nghếch bắt đầu hãm vào suy nghĩ chủ quan.
Thời điểm đứa nhỏ đầy tháng Trịnh Cảnh Đồng lại đăng một cái weibo, gia đình y tổ chức tiệc đầy tháng, sau đó y liền đăng một cái weibo forward nhận thưởng, cùng chia sẻ với mọi người niềm vui của y, vung tiền một lần như thế, y liền vung ra vài trăm vạn.
Phía dưới weibo này còn đính kèm vài tấm ảnh của bảo bảo:
"Đây là ảnh Duệ Duệ nhà ta, thời điểm vừa ra đời bé đặc biệt nhỏ gầy, gần đây đã trắng trắng mập mập, đặc biệt dễ nuôi."
Ban đầu mọi người cũng không để ý, mãi đến khi có người nói:
"Các ngươi có phát hiện ra đứa nhỏ này dung mạo rất giống Phó A Bảo không, đặc biệt mắt, đặc biệt đặc biệt giống, quả thực từ một khuôn đúc ra, tôi vẫn cho là mang thai hộ chính là Trịnh Cảnh Đồng, chẳng lẽ là Phó A Bảo sao?"
Mọi người vừa xem quả thật có chút giống.
"Không đúng nha! Tuy rằng mắt giống Phó A Bảo, thế nhưng lông mày và khuôn mặt đều cùng một dạng với Trịnh Cảnh Đồng, đây nhất định là con của Trịnh Cảnh Đồng. Lại nói, đứa nhỏ này về sau phải kế thừa gia nghiệp Trịnh gia, như thế nào có thể là con của Phó A Bảo, ngẫm lại cũng biết không khoa học."
Mọi người lại nhìn một lần nữa, hình như cái này nói đến cũng rất có đạo lý.
Ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, hai phe bên nào cũng cho là mình đúng, huyên náo tối mày tối mặt, trận này đại chiến cấu xé tới mạc danh kỳ diệu.
Hôm nay là đầy tháng của Duệ Duệ, hai nhà Trịnh Phó đều rất bận rộn, cũng không ai đi quản chuyện trên weibo, Trịnh Cảnh Đồng buổi trưa đăng weibo xong liền bỏ qua không quản.
Bọn họ không biết, weibo này đăng ra chưa tới nửa ngày liền biến thành đại chiến cấu xé, trên mạng huyên náo tới rối tinh rối mù, tranh luận đứa nhỏ rốt cục là của ai.
Buổi tối lúc lên giường ngủ Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo theo thói quen lướt weibo một hồi, xem bình luận trên weibo của mình, tiện thể xem weibo đứng top.
Không lướt không biết, lướt một cái dọa nhảy dựng, bọn họ lại lên top tìm kiếm, tất cả mọi người đang thảo luận con trai của bọn họ rốt cuộc là của ai.
Trịnh Cảnh Đồng không nghĩ tới một cái weibo của mình lại gây nên quan tâm lớn như vậy, y chính là muốn khoe con một chút mà thôi, mọi người hình như suy nghĩ quá nhiều đi? Netizen thật sự là quần thể kỳ quái, bọn họ ngày nào cũng thảo luận chuyện 99% đều không có liên quan với mình, liền nói đứa nhỏ này đi, Trịnh gia và Phó gia đều không có ý kiến gì, hai người trong cuộc cũng đều phi thường hài lòng, nhưng chuyện này hoàn toàn không liên quan tới netizen lại thảo luận đến khí thế ngất trời, cắn xé liên tục, cũng không biết mưu cầu cái gì.
Đây chính là sức mạnh của bát quái đi.
Trịnh Cảnh Đồng thật ra có chút lo lắng, y nhìn thấy rất nhiều comment nhằm vào A Bảo, rất nhiều người nói, nếu như đứa nhỏ này là Phó A Bảo mang thai hộ ra, vậy căn bản sẽ không có tư cách kế thừa gia nghiệp Trịnh gia, bởi vì hoàn toàn không có quan hệ máu mủ với Trịnh Cảnh Đồng, nói cũng nói tới thật khó nghe, Trịnh Cảnh Đồng sợ A Bảo nhìn thấy tâm tình không tốt, ảnh hưởng tới khôi phục thân thể, nhưng hiện tại trong bụng A Bảo không có đứa nhỏ, y lại không có lý do ngăn cản A Bảo lên mạng.
Bất quá Trịnh Cảnh Đồng hiển nhiên đánh giá thấp năng lực chịu đựng của Phó A Bảo, nói không phải cậu kiên cường, mà là loại năng lực này cậu tự động không đếm xỉa tới, có thể làm được nhìn thấy coi như không nhìn thấy, chỉ để ý comment có lợi với mình, đối với nói xấu có năng lực che chắn siêu cao, không trách mỗi ngày đều trải qua vui vẻ như vậy Trịnh Cảnh Đồng thấy Phó A Bảo tinh thần phấn chấn lướt comment 囧 囧, vợ y từ một khía cạnh khác mà nói, cũng thật là một người rất giỏi đấy!
Trịnh Cảnh Đồng trước khi đi ngủ lại đăng một weibo:
"Thấy nhiều netizen đang thảo luận con của ta là của ai, ta cảm thấy vấn đề này cũng không quá quan trọng, đây chỉ là đứa nhỏ thuộc về ta và A Bảo, vừa là con của ta, cũng là con của em ấy, chúng ta rất yêu bé."
Trịnh Cảnh Đồng thời điểm gõ mấy chữ này dừng lại một chút, liếc mắt nhìn Phó A Bảo xòe ngón tay nằm ở trên giường, sau đó tiếp tục gõ chữ:
"Có lẽ các ngươi có thể YY nam nam sinh tử một chút, ta và A Bảo sẽ không để ý."
Thuyết pháp này là y vừa nãy thời điểm lướt comment học được đấy, y nói kỳ thực là nói thật, thế nhưng y biết sẽ không ai tin, mọi người chỉ có thể đem nó trở thành một trò vui tới đối đãi.
Sau khi gõ xong y lại chụp một tấm hình, y và A Bảo dựa đầu vào nhau ngủ, hai tay nắm lấy nhau đặt bên gò má, bức ảnh chỉ chụp một phần gò má của hai người, đem hai tay nắm lấy nhau chụp toàn bộ vào, dưới ánh đèn nhu hòa ấm áp nhìn qua đặc biệt ấm áp và hạnh phúc.
Sau khi đính kèm ảnh xong Trịnh Cảnh Đồng liền đăng weibo, sau đó liền an tâm nắm tay A Bảo đi ngủ.
________________
Thím nào lên sao hỏa gọi anh Đồng về trái đất đi U_U
Tui vẫn không hiểu anh Đồng kiếp trước ăn ở kiểu gì mà toàn bị hắt hủi vậy =)))) bố mẹ với vợ hắt hủi thì thôi, đến cả con trai cũng hắt hủi thì...... =)))))