Cùng đi theo còn có 2 bảo mẫu, chuyên môn chăm sóc Phó A Bảo, trong công ty Trịnh Cảnh Đồng liền để Vu Cần chăm sóc Phó A Bảo.
Đến gần công ty Phó A Bảo quay cửa kính xe xuống nhìn cao ốc tổng công ty Trịnh thị, cao ốc cao mấy chục tầng lóe sáng, hơn nữa tràn đầy cảm giác kim loại, phi thường đẹp đẽ có khí thế, Phó A Bảo nói thầm trong lòng, này nhìn qua so với tổng công ty Phó gia bọn họ cao hơn không ít ni, trên TV từng thấy, không nghĩ tới thực tế nhìn xem ra càng có khí thế, bác sĩ Lưu nói không sai, Trịnh Cảnh Đồng quả nhiên rất có tiền!
Hừ, có điều sau này đều là của đứa nhỏ trong bụng ta!
Trịnh Cảnh Đồng làm việc ở tầng cao nhất, y vốn là muốn mang Phó A Bảo tới thang máy chuyên dụng ở bãi đậu xe, như vậy tương đối nhẹ nhàng thuận tiện, có điều dưới kháng nghị mãnh liệt của Phó A Bảo bọn họ liền đi cửa lớn.
Bởi vì Phó A Bảo biểu thị muốn đột kích kiểm tra một hồi, nhìn trong công ty có hoa hoa cỏ cỏ gì quấn quít lấy Trịnh Cảnh Đồng hay không, chỉ nhìn tầng cao nhất đâu được, phải hảo hảo thị sát một phen.
Lưu Việt 囧, tổ tông này dựng lông là vì nghiêm túc như thế a, chính là mình tùy tiện nói một hút, để dáng vẻ cậu đối với đại boss có tâm một chút, nhiệt tình một chút, tâm cậu đây cũng quá dài rồi, còn có thể tốt hay không.
Phó A Bảo được Trịnh Cảnh Đồng, Lưu Việt, hai bảo mẫu cùng 2 bảo tiêu bảo vệ tiến vào tầng đại sảnh tầng một công ty, một đám người trong công ty, hiện tại đã là giờ làm việc, vì thế trong đại sảnh chỉ có công nhân viên tương quan, cũng không có nhiều người, tiểu thư tiếp tân thấy có người lập tức mỉm cười tiếp đón, nhưng vừa cẩn thận nhìn, emma, đây không phải đại boss Trịnh Cảnh Đồng sao!
"Trịnh tổng!" Nhân viên đều đứng lên chào hỏi.
"Ân." Trịnh Cảnh Đồng nghiêm túc gật đầu một cái, "Mọi người tiếp tục công việc, mọi người là hình tượng của công ty, phải có tinh thần." Y hôm nay ở trước mặt nhân viên rất tinh tướng, chính là làm cho Phó A Bảo nhìn, muốn cho Phó A Bảo thấy một mặt lợi hại của y.
Chiêu này còn rất thành công, Phó A Bảo hướng về Trịnh Cảnh Đồng quăng tới ánh mắt nhìn với cặp mắt khác xưa, không nghĩ tới người này ở công ty còn rất có khí thế.
Phó A Bảo ngay cả công ty nhà mình còn chưa tới mấy lần, đi tới cũng là tìm người, căn bản không hảo hảo đi dạo qua, cho nên đối với chuyện công ty nhà mình một chữ cũng không biết, hôm nay cậu là mang theo mục đích tới, sau đó phỏng chừng phải ở chỗ này một thời gian dài, vì thế cậu cảm thấy nen hảo hảo hiểu rõ cái công ty này, cũng phải hảo hảo hiểu rõ người bên trong công ty này đối với Trịnh Cảnh Đồng có lòng ao ước như thế nào.
Thế là Phó A Bảo nhìn lướt qua nhân viên trong đại sảnh sau đó nói với Trịnh Cảnh Đồng: "Em muốn một phần danh sách nhân viên của từng bộ ngành, anh để người quen của công ty mang em đi dạo khắp nơi một hồi."
Nhân viên trong đại sảnh có chút mông lung, tâm nói người này là ai vậy, cũng quá lớn mật, dám nói với Trịnh tổng của bọn họ như vậy, còn vừa mở miệng đã muốn danh sách toàn bộ nhân viên của công ty, chuyện như vậy có thể tùy tùy tiện tiện cho một người ngoài biết sao, còn muốn cho người mang cậu ta đi tham quan công ty.
Nhưng đã thế thì thôi, quan trọng cái ngữ khí của cậu ta là cái kiểu gì a, vênh mặt hất hàm sai khiến, cậu cho rằng cậu là ai a! Con cái nhà ai, thực sự là không coi ai ra gì!
Trịnh tổng nhanh chóng cho hắn biết tay đi!
Sau đó Trịnh Cảnh Đồng liền lập tức cho chút biết tay.
Y vẻ mặt ôn hòa nói với Phó A Bảo: "Anh đưa em đi tham quan là được rồi, không cần người khác, người khác anh không yên lòng, em nói muốn đi đâu tham quan, chúng ta liền đi chỗ đó tham quan."
Cằm mọi người rớt xuống một chỗ.
Trịnh tổng, Trịnh tổng anh làm sao vậy, anh uống nhầm thuốc gì hả, anh bị cái quỷ gì bám vào người, anh sao không đánh vào mặt cậu ta, còn cười híp mắt xung phong nhận việc muốn làm hướng dẫn viên du lịch, Trịnh tổng anh mau tỉnh lại a, anh điên rồi sao!
Nhưng càng khiến mọi người phát điên với chuyện đã xảy ra.
Phó A Bảo căn bản không mua món nợ của Trịnh Cảnh Đồng, cậu một mặt ghét bỏ: "Mới không cần anh, anh dẫn em đi tham quan làm gì, anh sẽ không quên em đến tột cùng tới công ty làm gì đi, anh hướng sang một bên nháy mắt, em còn có thể nhìn ra cái quỷ a! Anh không phải cố ý đấy chứ? Trong lòng có quỷ?" Cậu nheo mắt lại.
Tất cả mọi người có chút kích động thổ huyết.
Cậu thật xấu xa, dám nói chuyện với Trịnh tổng như thế, cậu thực là quá xấu xa rồi! (chỗ này bản gốc nó là "thói xấu" chứ không phải "xấu xa", nhưng khi dịch thì nó rất lủng củng nên ta sửa lại)
Trịnh tổng lần này anh nhất định đánh mặt cậu ta đi, không nể mặt anh như thế, bộ dáng xinh đẹp cũng không được! Thực sự không được ở trên chúng ta, chúng ta phải thay mặt Trịnh tổng đánh ngươi cho hả giận.
Nhưng Trịnh tổng không chỉ không tức giận, còn thỏa hiệp nói: "Được được được, anh đều nghe lời em, em nói cái gì chính là cái đó, sau này anh để Vu Cần đưa em đi tham quan công ty, hắn là phụ tá của anh, giao thiệp với rất nhiều bộ ngành trong công ty, rất quen thuộc."
"Không cho phép anh đi theo!"
"Anh khẳng định không đi theo, em yên tâm."
"Vậy được, anh sai người đem tư liệu chuẩn bị tốt cho em, ảnh gì đó a, thời gian vào công ty gì đó a, đã lập gia đình chưa a, em đều muốn." Công ty sau này nhất định là của đứa nhỏ trong bụng mình, ba ba ta đây liền trước tiên thay con tra xét một chút.
"Được, có điều trong thời gian ngắn khẳng định làm không cẩn thận, em trước tiên tới phòng làm việc của anh nghỉ ngơi một chút, ngồi xe lâu như vậy khẳng định rất mệt mỏi, đứng như vậy cũng mệt mỏi, nhanh lên lầu." Trịnh Cảnh Đồng quả thực che chở Phó A Bảo giống như che chở công chúa, còn kém dìu cậu tiến vào thang máy, kỳ thực y cũng muốn dìu đấy, đáng tiếc Phó A Bảo không chịu.
Một đám người tiến vào thang máy, cửa thang máy vừa mới khép lại phòng khách liền nổ tung, tất cả mọi người có chút không thể được, người này rốt cuộc là thần thánh phương nào a, trong công ty này người dám sai khiến đại boss Trịnh Cảnh Đồng này ngoại trừ lão chủ tịch công ty cùng lão phu nhân chủ tịch công ty, căn bản không có người thứ 3 đâu.
Có thể hai người kia là cha mẹ của Trịnh đại boss a, thanh niên này là cái quỷ gì, chúng ta quen biết cũng không nhận ra!
Sai khiến còn chưa tính, đáng sợ chính là Trịnh đại boss còn rất trả nợ! Dáng vẻ y còn rất cao hứng! (trả nợ trong tình huống này có nghĩa là còn hùa theo nịnh nọt, trong truyện này nhiều từ lóng ghê aaa!! =.=)
Đây tuyệt bích là chưa uống thuốc đi!
Tất cả mọi người cùng tìm hiểu tin tức, hỏi Phó A Bảo là ai, đại boss sao lại không giới thiệu một chút ni!
"Đây là thân thích của Trịnh tổng? Tiểu Trần cậu có cùng giám đốc tham gia tiệc sinh nhật của Trịnh tổng đi, gặp người này chưa?"
"Tê... Thực sự không có ấn tượng gì, ân, không có ấn tượng."
"Đây rốt cuộc là ai vậy, nhìn qua tuổi không lớn lắm, lai lịch gì a?"
"Đúng rồi, tôi đã đã quên nói với các người rồi, hôm nay tôi nghe bộ ngành trên lầu nói Trịnh tổng hôm nay muốn dẫn vợ tới công ty, tôi lúc đó tưởng nói đùa, Trịnh tổng của chúng ta chưa có bạn gái a, kết hôn thì càng không thể nào, hai hôm trước mới tổ chức tiệc sinh nhật, nếu như Trịnh tổng có đối tượng mọi người nhất định sẽ biết."
"Ai vậy, nói hươu nói vượn."
"Trước đây tôi cũng tưởng nói hươu nói vượn, nhưng bây giờ có chút tin, các ngươi nói người vừa nãy kia có phải em trai hay em trai của đối tượng kết hôn của Trịnh tổng không, giúp chị gái em gái đến điều tra?"
"Ai u, thật là có chút khả năng, Trịnh tổng của chúng ta thật sư muốn kết hôn?"
"Ai biết, có điều sẽ rất nhanh có tin tức thôi, chúng ta chờ chút liền biết rồi, sau đó tiểu đồng bọn trên tầng cao nhất của tôi sẽ thăm dò tin tức."
......
Những nhân viên này trong đại sảnh đang buôn dưa sôi nổi, mà mấy người Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo cũng vừa vặn tới tầng cao nhất, Vu Cần vừa vặn chỉ huy mọi người dừng việc chờ ở cửa thang máy.