Cùng lúc đó, nụ hôn của Trịnh Cảnh Đồng cũng không có dừng lại, môi y đã di chuyển tới cổ Phó A Bảo, sau khi gặm vài cái y lại bắt đầu di chuyển lên trên, lại bắt đầu hôn môi Phó A Bảo.
Mà lúc này hai tay y rốt cục nhẹ nhàng đỡ lấy hai vai Phó A Bảo, sau đó chống một chân lên dùng sức —
Vị trí hai người đổi lại, Phó A Bảo nằm ở trên đất, mà Trịnh Cảnh Đồng nằm ở trên người Phó A Bảo, trên sàn nhà trải thảm mềm mại, cho nên Phó A Bảo sẽ không cảm thấy khó chịu, cậu chỉ là bị biến cố đột nhiên xuất hiện làm sợ hết hồn.
Trịnh Cảnh Đồng rất cẩn thận, y đem phần lớn khí lực đều phân tán trên tứ chi, sẽ khong để sức nặng thân thể mình áp bách đến Phó A Bảo, y cũng không quên, A Bảo còn đang mang thai ni.
"Ngô —" bị một phen này Phó A Bảo có chút thanh tỉnh lại, cậu ý thức được trạng thái này không đúng, muốn nói chút gì, nhưng vừa mới mở miệng đã bị Trịnh Cảnh Đồng dùng môi chặn lại thanh âm.
Liền lại biến trở về tình hình lúc nãy, hai người hôn tới khó chia lìa, Trịnh Cảnh Đồng hôn môi đồng thời cũng không quên động tác trên tay, y dùng tay trái đỡ lấy trọng lượng thân thể mình, tay phải trở nên trống không ở trên người Phó A Bảo muốn làm gì thì làm.
Nửa trên bộ người hầu gái đã lỏng ra, phía sau lưng lộ hết ra, phía trước cũng chỉ là lỏng lỏng lẻo lẻo phủ lên mà thôi, chỉ cần dùng một tay lột là có thể đem toàn bộ nửa người trên lộ ra.
Trịnh Cảnh Đồng nhẹ tay từ trên bả vai Phó A Bảo đi xuống, đem nửa người trên lột sạch sành sanh, sau đó ngón tay sờ tới trên điểm đỏ sẫm mình mơ ước đã lâu.
"Ngô —" Ngón tay Trịnh Cảnh Đồng vừa mới niết ở đầu v* bên phải liền dẫn tới phản ứng kịch liệt nửa người dưới, Phó A Bảo nhịn không được từ trong miệng phát ra tiếng rên rỉ, hai mắt vừa nhắm lại trong nháy mắt mở ra, cậu hiển nhiên nhận lấy kích thích.
Trịnh Cảnh Đồng tiếp tục hôn sâu triền miên, tay phải cũng không dừng lại, không ngừng ở đầu v* Phó A Bảo đảo quanh nhào nặn, phản ứng nửa người dưới càng thêm kịch liệt, thế nhưng cũng không có phản kháng, chỉ là thân thể không ngừng run run, hiển nhiên cũng không phải khó chiyj, mà là biểu hiện thoải mái.
Trịnh Cảnh Đồng cơ hồ là để trần, nửa người dưới của y nhẹ nhàng dán vào nửa người dưới của Phó A Bảo, cho nên phản ứng thân thể của Phó A Bảo không trốn khỏi ánh mắt y, y có thể cảm thụ được, phân thân của A Bảo dưới lớp vải mỏng manh kia đã có phản ứng, đang hơi hơi khó nhịn động thân ma sát chính mình.
Trịnh Cảnh Đồng hơi hơi gợi lên khóe miệng, thời cơ đến.
Môi Trịnh Cảnh Đồng rời khỏi môi Phó A Bảo, bắt đầu di chuyển xuống dưới, không chỉ là môi, cả người y cũng bắt đầu di chuyển xuống dưới, hơn nữa từ trên người Phó A Bảo dịch xuống dưới, nằm nghiêng ở một bên.
Môi y đầu tiên là gặm cắn cổ Phó A Bảo, tay phải niết nhẹ đầu v* Phó A Bảo, sau đó theo thân thể di chuyển xuống dưới, môi y đến đầu v* bên trái của Phó A Bảo, tay phải thì lại đặt tại eo Phó A Bảo, ở rốn Phó A Bảo đảo quanh.
đầu v* bị sờ cùng bị hôn cảm thụ hoàn toàn không giống nhau, thời điểm đầu lưỡi Trịnh Cảnh Đồng liếm trên đầu v* cả người Phó A Bảo đều muốn nhảy dựng lên, quá kích thích, cậu chưa từng có nhận qua loại kích thích này, cảm thấy rất xấu hổ.
Nhưng cũng thật thoải mái...... Phó A Bảo cảm thấy cái cảm giác này khá tuyệt vời, cậu hoàn toàn quên phản kháng, ngược lại sa vào trong đó.
Trịnh Cảnh Đồng đầu tiên là dùng đầu lưỡi khẽ liếm đầu v* bên trái của Phó A Bảo, nhìn điểm nổi lên phấn hồng mê người kia óng ánh chất lỏng cả người y đều có chút phát trướng, y liền gia tăng sức mạnh, đem toàn bộ đầu v* đều ngậm vào trong miệng, nhẹ nhàng mút, đồng thời dùng đầu lưỡi linh hoạt bắt đầu đảo quanh đầu v*, lúc nặng lúc nhẹ, thậm chí còn dùng tới răng nanh, nhẹ nhàng cắn cắn, không đau, nhưng có thể cho người ta kích thích không nhỏ.
Bị nhẹ nhàng cắn một cái, nửa người dưới Phó A Bảo cứng lên, cậu bị kích thích không nhẹ, nửa người dưới sưng trướng cần gấp biểu đạt, không tự chủ được bắt đầu động thân ma sát, thế nhưng mặt trên cậu cái gì cũng không có, chỉ có tấm vải mỏng manh bao trùm lấy cậu mà thôi.
Cậu nhịn không được muốn đưa tay đi sờ nửa người dưới của mình, thế nhưng phản ứng của Trịnh Cảnh Đồng rõ ràng nhanh hơn cậu nhiều, tay phải vừa mới đang đảo quanh rốn, một giây sau liền bao phủ trên dục vọng bị vải che đậy của Phó A Bảo.
Phó A Bảo ngẩng cổ lên, phát ra một tiếng thở nhẹ, cậu cảm thấy thật thoải mái, cảm giác được vuốt ve thật sự sảng khoái.
Môi Trịnh Cảnh Đồng vẫn cứ gặm cắm tại đầu v* bên trái Phó A Bảo, đầu v* bên trai đã chứng rắn giống như hòn đá nhỏ, giống như dục vọng nửa người của y vậy, * rõ ràng cương lên.
Tay Trịnh Cảnh Đồng sau khi cách vải dệt nhẹ nhàng xoa hai lần, liền di chuyển xuống dưới, từ vạt dưới váy sờ đi vào, đem toàn bộ váy đều hất lên trên, vì thế cả bộ quần áo người hầu gái liền dồn ở bên eo Phó A Bảo, nửa người trên trống rỗng, nửa người dưới chỉ còn lại cái quần lót màu đen.
Phân thân Phó A Bảo nóng lên, chuyện này đối với Trịnh Cảnh Đồng mà nói quả thực rất tốt, tuy rằng mắt y nhìn chằm chằm ngực Phó A Bảo, thế nhưng ngón tay nhanh nhẹn so với mắt không kém chút nào đi vào bên trong, y cách vải dệt nhu niết phân thân Phó A Bảo, cố gắng khiến nó càng trướng lớn hơn.
Tại lúc ngón tay đụng tới một chút niêm dịch ẩm ướt, Trịnh Cảnh Đồng cảm thấy thời cơ thích hợp, đó là đỉnh phân thân Phó A Bảo phân bố niêm dịch, xem ra dục vọng đã đạt tới đỉnh điểm.
Trịnh Cảnh Đồng thuần thục cởi quần lót Phó A Bảo, phân thân sưng trướng xinh đẹp nhảy bật ra, hoàn hảo hôm nay quần lót này không phải phi thường sít chặt, bằng không cởi còn phải tốn nhiều công phu
Phó A Bảo đã muốn vô cùng, cậu biết Trịnh Cảnh Đồng cở quần lót của cậu, thế nhưng cậu chẳng những không có ý kiến, còn tích cực nâng cao mông phối hợp, bởi vì cậu biết, chờ quần lót cởi ra, Trịnh Cảnh Đồng nhất định sẽ làm chuyện hôm qua với cậu.
Tư vị tuyệt vời hôm qua cậu thật sự không quên được, thật sự rất thoải mái, cả người đều muốn lên trời, cậu hiện tại thủ thế chờ đợi, căn bản cự tuyệt không được.
Sau đó Trịnh Cảnh Đồng quả nhiên liền đem tay y đến trên phân thân cậu, Phó A Bảo phát ra than nhẹ thoải mái, thật tuyệt...... Sau khi dùng tay thô ráp ở trên phân thân Phó A Bảo ma sát vài cái Trịnh Cảnh Đồng đột nhiên ngừng lại, không chỉ là tay, ngay cả môi ở đầu v* cũng ngừng lại, Phó A Bảo thân thể cơ hồ đã là màu phấn hồng mơ mơ màng màng mở mắt ra.
Làm sao vậy, như thế nào không sờ nữa? Đang lúc thoải mái đấy, như thế nào đột nhiên không sờ a.
Thân thể Trịnh Cảnh Đồng hơi di chuyển lên trên, sau đó tiến gần bên tai Phó A Bảo nhỏ giọng nói: "A Bảo, em xoay người nằm úp sấp có được không, anh sẽ khiến em rất thoải mái."
"Quỳ... Nằm úp sấp?" Trong đầu Phó A Bảo đều là hồ dán, cậu không rõ ý tứ của Trịnh Cảnh Đồng, tại sao phải nằm úp sấp a?
"Anh sẽ không làm đau em, ngoan." Trịnh Cảnh Đồng ở bên tai Phó A Bảo thổi khí, sau đó giúp Phó A Bảo trở mình, để Phó A Bảo mơ mơ màng màng nằm trên mặt đất, dưới thân là thảm lông mềm mại, cho nên Phó A Bảo cảm giác rất tốt, cậu nửa quỳ ở trên thảm trải sàn, hai tay chống thân thể, mông nhếch lên, khép hai chân lại, cậu không biết Trịnh Cảnh Đồng muốn làm gì, chỉ là dựa theo yêu cầu của đối phương bày tư thế.
Cậu xưa nay chưa từng trải qua chuyện như vậy, tỉnh tỉnh mê mê, thế nhưng lại vô tri có một số việc cũng sẽ biết, sau khi mông chạm tới một vật nóng rực, cậu hiểu được.
Trời ơi! Cậu suýt chút nữa kinh hô lên tiếng, theo bản năng liền nghiêng đầu qua chỗ khác chuẩn bị lớn tiếng chất vấn: "Anh làm gì... A..." Toàn bộ cơ thể cậu đều suýt nữa mềm nhũn, bởi vì Trịnh Cảnh Đồng nắm chặt phân thân cậu, bắt đầu sắc tình ma sát, từng đợt sóng khoái cảm lan khắp toàn thân, cậu đã quên phản kháng.
Thấy người dưới thân bắt đầu trầm mê, Trịnh Cảnh Đồng bắt đầu thỏa mãn chính mình, phân thân tím đỏ của y đã trướng đến phát đau, y quỳ gối phí sau Phó A Bảo, hai chân giang rộng ra, tay trái thủ dâm cho Phó A Bảo, tay phải lại đỡ lấy phân thân tím đỏ thô to của mình ở khe mông Phó A Bảo ma sát, niêm dịch phân bố ở đỉnh dính trên cái mông vểnh cao của Phó A Bảo, vô cùng dâm mỹ, cảm xúc co dãn tràn ngập này khiến y phát điên, y nhìn tiểu huyệt khẩu màu phấn hồng này ánh mắt đều đỏ.
Thế nhưng y biết địa phương kia không thể đụng vào, thân thể Phó A Bảo không cho phép, hơn nữa cho dù A Bảo không mang thai cũng không quá thích hợp, hôm nay chuẩn bị không đầy đủ, không có thuốc bôi trơn, nói không chừng sẽ bị thương.
Bất quá chủ yếu nhất vẫn là quan hệ mang thai, Trịnh Cảnh Đồng sợ sẽ làm bị thương đến con.
Vì thế y đỡ lấy phân thân của mình ở mông ma sát một lúc lâu sau bắt đầu di chuyển xuống dưới, đem mục tiêu nhắm ngay giữa hai chân khép lại của Phó A Bảo, chỗ khe hở bắp đùi.
Y vốn phi thường thích chân, y đối với hai chân thon dài của Phó A Bảo đã sớm mơ ước từ lâu, bất kể là đùi tràn ngập co dãn hay là cẳng chân thon dài y đều yêu thích không buông tay.
Hôm nay vừa vặn có cơ hội, y liền nghĩ tới chân giao khích thích kia.
Phó A Bảo đã bị sờ tới mức tìm không ra thua trận, hai mắt cậu nhắm nghiền, sắc mặt đỏ hồng, trong miệng thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ mê người, chìm đắm bên trong đại dương dục vọng không thể tự kiềm chế, thậm chí cũng không chú ý tới cử động tà ác của Trịnh Cảnh Đồng.
Dùng niêm dịch đỉnh phân thân mình hơi hơi bôi lên khe hở kia, sau đó Trịnh Cảnh Đồng liền đỡ phân thân mình chậm rãi cắm vài, xúc cảm mềm mại khiến y cảm giác muốn lên thiên đường, một loại trắng mịn như tơ lụa kia, tràn ngập cảm giác áp bách co dãn, thật thoải mái, chỉ là chân giao như vậy liền thật thoải mái, nếu như sau này có thể có một ngày tiến vào tiểu huyệt tiêu hồn kia, khẳng định... Trịnh Cảnh Đồng chỉ tưởng tượng thôi liền cảm thấy chính mình muốn bạo phát, phân thân chỉ một thoáng lại lớn hơn một vòng.
Phó A Bảo lần này rốt cuộc biết Trịnh Cảnh Đồng muốn làm gì, không phải cậu cảm giác được, hiện tại tất cả cảm xúc của cậu đều đặt trên phân thân được Trịnh Cảnh Đồng ma sát, những bộ vị khác trên người căn bản không chú ý.
Cậu không phải cảm nhận được, mà là nhìn thấy, Trịnh Cảnh Đồng động thân một cái, đỉnh tử hồng thô dài liền từ giữa hai chân Phó A Bảo vọt ra, vừa lúc Phó A Bảo nằm úp sấp nhìn rõ ràng.
Phó A Bảo bị kích thích đến toàn bộ mắt đều trừng lớn, trời ơi! Trịnh Cảnh Đồng chân giao với cậu!
Cậu trước tiên nghĩ đến không phải đánh Trịnh Cảnh Đồng một trận, mà là cảm thấy cực kỳ kích thích, nhìn đến một màn dâm mỹ như vậy, phân thân Phó A Bảo cũng biến thành càng thêm sưng trướng, cậu bị bầu không khí dâm mỹ này lây nhiễm, trong đầu chỉ có dục vọng mãnh liệt dị thường.
Những phản ứng này của cậu Trịnh Cảnh Đồng đương nhiên rất rõ ràng bất quá, xúc cảm trong tay không lừa được người, hành vi yêu thích mình hiện tại của tiểu A Bảo, phản ứng thân thể quá trực tiếp.
Nhận được phản hồi tốt đẹp, Trịnh Cảnh Đồng đương nhiên là sẽ không khách khí nữa, y từ chậm rãi chạy nước rút từ từ nhanh hơn tốc độ, nửa người dưới không nặng không nhẹ vỗ trên mông Phó A Bảo, tiếng bành bạch phát sinh khiến người ta đỏ mặt.
Bởi vì phân thân hắn quá mức thô dài, cho nên mỗi một lần va chạm đều sẽ đem đỉnh tím đỏ từ giữa hai chân Phó A Bảo lao ra, lỗ nhỏ phía trên kích thích ánh mắt Phó A Bảo, niêm dịch phân bố ở lỗ nhỏ rỉ ra giữa hai chân Phó A Bảo, toàn bộ nửa người dưới của Phó A Bảo nhìn qua dâm loạn tới rối tinh rối mù.
"A —" Khoái cảm tích lũy của Phó A Bảo đến địa điểm xác định, cậu thở nhẹ một tiếng, rốt cục bắn ra, tinh dịch nhỏ một phần lên thảm, phần còn lại bắn lên bộ người hầu gái bên eo.
Bất quá cậu bắn, Trịnh Cảnh Đồng còn chưa bắn a, nam nhân hiểu rõ nam nhân nhất, sau khi Phó A Bảo bắn xong liền mềm nhũn xuống, bất quá Trịnh Cảnh Đồng vẫn cứ liên tục ma sát phân thân cậu, qua khoảng hơn 5 phút, phân thân Phó A Bảo lại lần nữa đứng lên.
Nửa tiếng sau Trịnh Cảnh Đồng đều không ngừng chạy nước rút bên trong, rất thoải mái, chân giao gì đó, trước kia chỉ chỉ là tưởng tượng mà thôi, cũng không tới thời điểm thực thi dĩ nhiên thoải mái như vậy, eo y căn bản không dừng lại được, đầu óc nghĩ tới đều là làm thế nào đem người dưới thân ăn cả xương vào bụng, quá sung sướng.
Đến thời khắc cuối cùng, Trịnh Cảnh Đồng chạy nước rút nhanh hơn, y cảm thụ được, Phó A Bảo cũng muốn bạo phát, y tiến liên đồng thời nằm sấp thân thể xuống, hôn nhẹ nhàng lưng Phó A Bảo, trong miệng liên tục gọi tên Phó A Bảo.
"A Bảo... A Bảo..."
"Ngô..." Sau một tiếng rên rỉ Phó A Bảo bắn ra, Trịnh Cảnh Đồng cũng bắn ra, mà cùng lúc đó, phân thân tím đỏ của y cũng từ giữa hai chân Phó A Bảo rút ra, tinh dịch màu dày đặc trong nháy mắt bắn đầy mông và đùi Phó A Bảo, cảnh tượng dâm mỹ khiến Trịnh Cảnh Đồng suýt chút nữa lại bạo phát.
Kích tình qua đi, cả người Phó A Bảo đều xụi lơ, trên người cậu một chút khí lực cũng không có, rất thư thái, so với ngày hôm qua, hôm qua vốn là trò trẻ con a, nguyên lai trên thế giới này còn có chuyện thoải mái như thế.
Mồ hôi dính trên người cậu cũng bất chấp, cả người đều tràn đầy cảm giác thỏa mãn.
Trịnh Cảnh Đồng có chút hối hận, y kỳ thực không muốn bắn trên người Phó A Bảo, chỉ là khó kìm lòng nổi, lúc đi ra một hồi nhịn không được, đột nhiên liền bạo phát.
Ngô, được rồi, cũng coi như no nhãn phúc rồi, hình ảnh kích tình này y phỏng chừng một đoạn thời gian rất dài đều không quên được, về sau thời điểm tay chân thương cũng có thể có chút tư liệu thực tế rồi.
Trịnh Cảnh Đồng từ trên bàn bên cạnh rút giấy ăn lau cho Phó A Bảo, lau xong cúi người ở bên tai Phó A Bảo nhẹ nhàng nói: "A Bảo, anh ôm em đi tắm có được không?"
"Ân..." Phó A Bảo hơi hơi gật gật đầu rầm rì một tiếng, tất cả khí lực của cậu đều dùng hết, nằm úp sấp cũng cần thể lực, huống hồ cậu nằm úp sấp gần một giờ đấy, sau khi biểu đạt xong xuôi cả người đều không tốt.
Phó A Bảo nhu thuận như vậy khiến Trịnh Cảnh Đồng có chút đau lòng, y hản là không thương tổn đến Phó A Bảo, nhưng vẫn là rất đau lòng, vừa nãy t*ng trùng thượng não, chỉ lo tự mình sảng khoái, nằm lâu như vậy khẳng định rất mệt đi? Sau này mình cần phải chú ý một chút, không thể không có tiết chế như vậy.
Trịnh Cảnh Đồng đem đống vải bên hông Phó A Bảo nhẹ nhàng cởi xuống, mặt trên dính tinh dịch, đã không thể mặc, vì thế Phó A Bảo toàn bộ đều sạch trơn, bị Trịnh Cảnh Đồng cũng để trần ôm tới phòng tắm.
________
Chúc các thím ngủ ngon***