Sáng ngày hôm sau, lúc Tô Thiên Vũ yếu ớt tỉnh lại, một tia ánh nắng cũng từ ngoài cửa sổ chậm rãi chiếu vào. Ánh mặt trời chói mắt kia làm cho Tô Thiên Vũ vừa mới mở mắt, vẫn buồn ngủ chưa có hoàn toàn thanh tỉnh liền giật mình, nàng vội vàng hướng nhìn sang phía bên cạnh. Chỉ thấy một ánh mắt cười tủm tỉm nhìn nàng. "Tiểu nương tử, một đêm này ngủ có ngon giấc không?" "Xéo đi!"Đôi lãnh mâu của Tô Thiên Vũ quét mắt nhìn hắn một cái, vội vàng lôi kéo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.