Thấy vậy, trên mặt Trần Huyền lập tức khôi phục nụ cười, nói:"Rất tốt, ta tin tưởng ngươi không có can đảm dám bội ước, lần sau nếu như còn muốn so tài, nhớ tìm ta." Nói xong, Trần Huyền xoay người rời đi sân bóng rổ. Nhìn đến đây, Mục Vân San trên khán đài lập tức đứng lên đuổi theo. Lúc này, sân bóng rổ mới hoàn toàn bộc phát ra âm thanh sôi trào. "Trời ạ, không nghĩ tới Từ Thiên Lãng đối mặt với Trần Huyền thế mà ngay cả một chiêu đều không ngăn được,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.