Mục Vân San lườm hắn một cái, nói:"Bản cô nương đã sớm ngóng trông cái ngày này, trách cậu làm cái gì?" Trần Huyền bị một lời của nữ nhân lớn mật này làm cho có chút líu lưỡi, trong lúc nhất thời cũng không biết đi mở miệng như thế nào. "Làm sao, chẳng lẽ cậu không muốn phụ trách?"Nhìn Trần Huyền có chút trầm mặc, sắc mặt Mục Vân San lập tức trầm xuống:"Hừ, vương bát đản, bản cô nương nói cho cậu biết, nếu là cậu dám không chịu trách nhiệm, vậy bản cô nương sẽ từ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.