Nghe vậy, Mục Vân San hơi nhíu mi, nói:"Có lẽ hắn thật sự có chuyện gì đó cho nên tạm thời không tới được, tôi không tin hắn là loại người nói không giữ lời." Sắc mặt Thẩm Sở Phong cứng đờ, trong lòng của hắn cực kỳ không thoải mái, xem ra muốn để đóa kiều hoa này triệt để thất vọng với thiếu niên đáng chết kia, vẫn phải chính hắn tự mình động thủ mới được. "Gia hỏa này thật chẳng lẽ bị chuyện gì đó làm cho chậm trễ sao?" Trong đầu Cổ Nhược Vân hiện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.