Nhìn thấy Mục Vân San cùng Lãnh Thiên Tú đi, Trần Huyền hung tợn trừng Ninh Chỉ Nhược một chút, nói:"Em gái, chớ đắc ý, nếu thực sự chọc ca nóng nảy, lúc đó ca nhất định sẽ đánh ngã cô, để xem cô còn dám mù bức bức hay không." "Tôi thấy cậu cũng chỉ là kẻ mạnh miệng mà thôi, nếu là thật, vậy không biết liệu món đồ chơi kia của cậu có phát huy ra được công dụng của nó hay không còn khó khói."Ninh Chỉ Nhược mặt mũi tràn đầy khinh thường, nàng đã thăm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.