Mục lục
Ma Thần Trời Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hán Sâm Tân Cách cười điên cuồng, tung một quyền nhằm ngực “Hàn Kim”.

Có thể tưởng tượng được nếu một quyền này đánh trúng thì chắc chắn “Hàn Kim” sẽ bị huỷ diệt cả thân thể lẫn thần hồn.

- Không!

Ngải Lâm Tư kêu lên thảm thiết, muốn tới cứu “Hàn Kim” nhưng lại chậm mất một bước, nắm đấm của Hán Sâm Tân Cách đã đánh xuống ngực “Hàn Kim”.

Nhưng bất ngờ là “Hàn Kim” không hề bị Hán Sâm Tân Cách đánh chết mà vẫn đứng vững tại đó.

Ngải Lâm Tư đứng sau “Hàn Kim” nên không biết chuyện gì xảy ra. Nàng chỉ thấy được ánh mắt kinh hoàng củahs.

Ninh Tiểu Xuyên điều động Tạo Hoá chi lực tạo thành một vòng xoáy phía trước người. Hán Sâm Tân Cách chính là đấm lên vòng xoáy đó.

- Cút đi!

Ninh Tiểu Xuyên mặt không chút biểu cảm nói.

Một luồng năng lượng cường đại từ trong vòng xoáy bùng phát ra, nghiến nát vụn cánh tay của Hán Sâm Tân Cách, hắn bị đánh bật ngược ra sau.

Khi Hán Sâm Tân Cách đáp lại xuống mặt đất thì cả cánh tay đã không còn nữa, nửa thân thành xương trắng, máu tươi không ngừng nhỏ tong tỏng.

Tà nữ trong Dược Điện đều trợn mắt há hồm, không ngờ “Hàn Kim” lại trở nên mạnh như vậy. Chỉ đứng im một chỗ mà đã khiến Hán Sâm Tân Cách trọng thương.

Phải biết rằng tư chất của Hàn Kim rất kém, tu luyện một loại công pháp tiêu hao thọ nguyên mới miễn cưỡng lên Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín nên mới già nua thế kia.

Có thể nói, nếu không có đại cơ duyên thì cả đời này hắn cũng không thể tu luyện tới Tạo Hoá Cảnh.

- Ngươi…ngươi…đã là Tạo Hoá Cảnh?


Hán Sâm Tân Cách nói.

Ninh Tiểu Xuyên chỉnh lại y phục, lạnh lùng nói:

- Nếu ngươi không tránh ra thì có tin ta giết ngươi không?

Hán Sâm Tân Cách lần đầu tiên thấy ánh mắt của “Hàn Kim” lại đáng sợ như vậy, giống như một vị Tạo Hoá Thánh Quân đang đứng trước mặt, áp chế khiến hắn phải thần phục.

Dưới áp lực cường đại đó Hán Sâm Tân Cách lùi sang bên cạnh hai bước nhường đường cho “Hàn Kim”.

Ninh Tiểu Xuyên đi khỏi Dược Điện đầu không quay lại lấy một lần.

- Khoan đã!

Một giọng nói dễ nghe từ trong Dược Điện vọng ra.

Ngải Lâm Tư chạy ra, hốc mắt ầng ậng nước, giọng nghẹn ngào:

- Tu vi ngươi đã là Tạo Hoá Cảnh, tại sao không cho ta biết?

Ninh Tiểu Xuyên có ký ức của Hàn Kim đương nhiên sẽ hiểu tình cảm của Ngải Lâm Tư, nhưng hắn việc này không liên quan gì tới hắn nên hắn cũng chẳng quan tâm.

Ninh Tiểu Xuyên không quay đầu lại, dùng ngữ khí của Hàn Kim nói:

- Ta đạt tới Tạo Hoá Cảnh chỉ là do cơ duyên bất ngờ. Sau này chúng ta coi như chưa từng quen biết. Ngươi vẫn là phó điện chủ Dược Điện, còn ta vẫn là Hàn Kim.

- Ngươi vẫn hận ta sao? Ta đồng ý làm phó điện chủ Dược Điện lẽ nào ngươi không biết là để bảo vệ ngươi. Ta không muốn…ngươi bị tổn thương.

Ngải Lâm Tư từng bước tiến lại gần Ninh Tiểu Xuyên, xúc động nói:

- Giờ ngươi đã là Tạo Hoá Cảnh, có khả năng tự bảo vệ bản thân, ta có thể không làm phó điện chủ nữa. Giờ ta có thể cùng ngươi rời khỏi đây.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên bỗng rung động một thứ cảm giác kỳ diệu.

- Có lẽ do có ký ức của Hàn Kim nên bị ảnh hưởng.

Ninh Tiểu Xuyên dùng Tạo Hoá chi lực loại bỏ cảm xúc vừa rồi.

Tuyệt đối không được có liên hệ với tà tục.

- Không cần, sau này chúng ta ai đi đường nấy.

Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng nói, rồi bước đi.

- Xin người đừng bỏ rơi ta!

Ngải Lâm Tư đuổi theo, ôm chặt lấy “Hàn Kim” từ phía sau, nhỏ giọng cầu xin.

Hán Sâm Tân Cách từ trong Dược Điện đi ra thấy cánh đó ánh mắt loé sát ý.

- Hừ, Ngải Lâm Tư, ta nhất định sẽ khiến nàng phải hối hận!


Nói rồi Hán Sâm Tân Cách rời khỏi Dược Diện, tới một toà phủ đệ hùng vĩ ở trung tâm Ma Cương Thành.

Phủ đệ này là nơi ở của phụ thân Hán Sâm Tân Cách, điện chủ Dược Điện.

- Phụ thân đại nhân, sự việc chính là như vậy.

Hán Sâm Tân Cách ngồi bên dưới cung kính nói:

- Tư chất tu luyện của Hàn Kim rất kém, chỉ dựa vào tiêu hao thọ nguyên nên mới tu luyện được tới Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín. Con nghi ngờ hắn có được đại cơ duyên trong Quy Khu nên tu vi mới đột phá vượt bậc, lên tới cảnh giới hiện nay.

Phía trên là một lão giả râu tóc bạc trắng, toàn thân toả khí tức tà dị, mi tâm có đường vân kỳ dị, da toàn thân xanh lè, hai mắt thì đỏ rực, tạo cảm giác vô cùng hung dữ.

Điện chủ Dược Điện cười khặc khặc:

- Theo như ngươi nói, tu vi của Hàn Kim ít nhất cũng là Tạo Hoá Cảnh tầng thứ năm. Chắc chắnn hắn đã có được Viễn Cổ bí tàng nào đó trong Quy Khư nên tu vi mới đột phá nhiều như vậy.

- Không sai, hài nhi cũng nghĩ vậy.

Hán Sâm Tân Cách nói tiếp:

- Bảo vật trong Quy Khư rất nhiều, Hàn Kim vô tình có được một Viễn Cổ bí tàng cũng là bình thường. Hơn nữa với sức mạnh của mình hắn căn bản không thể tiêu hoá hết bảo vật trong bí tàng. Nếu phụ thân đại nhân có được bảo vật trong bí tàng đó thì chưa biết chừng tu vi sẽ tăng lên tầm cao mới.

Điện chủ Dược Điện cũng rất động tâm với Viễn Cổ bí tàng, khẽ gật gù:

- Nếu Hàn Kim thật sự tìm được một toà bí tàng thì chắc chắn sẽ quay lại. Hãy giám sát chặt chẽ nhất cử nhất động của Hàn Kim. Nếu hắn rời khỏi Ma Cương Thành thì lập tức báo về cho ta.

Hán Sâm Tân Cách mừng rỡ, vội đứng dậy:

- Phụ thân đại nhân đích thân ra tay chắc chắn mọi việc sẽ ổn thoả.



Ninh Tiểu Xuyên lúc này đang rất khổ não, vì Ngải Lâm Tư cứ đòi theo hắn, làm thế nào cũng không thoát được.

Ninh Tiểu Xuyên dừng lại, nàng ta cũng dừng. Ninh Tiểu Xuyên đi tiếp nàng ta cũng đi theo.


Không thể không nói rằng tà nữ này thật si tình.

Cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cứ để nàng ta theo, chỉ cần không phát hiện thân phận của hắn thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không thèm ra tay giết. Dù sao thì Ninh Tiểu Xuyên cũng có chút không nỡ ra tay với một tà nữ si tình như vậy.

Ai nói tà tộc nhất định là kẻ xấu?

Thiên hạ không có ai tuyệt đối xấu, chỉ là lợi ích của mỗi người không giống nhau mà thôi!

Thấy Ninh Tiểu Xuyên quay lại, Kim Giác Yêu Hoàng lập tức tiến lại, định hỏi thu hoạch của hắn thì thấy phía sau có một tà nữ gợi cảm xinh đẹp.

Kim Giác Yêu Hoàng định hỏi thì lời tới môi lại nuốt xuống, hạ giọng hỏi:

- Ninh…Hàn thống soái, vị đây là?

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Ngải Lâm Tư, thản nhiên nói:

- Mặc kệ nàng ta, tự nàng ta muốn theo tới đây.

Ngân Giác Yêu Hoàng quan sát kỹ luõng Ngải Lâm Tư, khoé miệng không ngừng chảy nước miếng:

- Tuyệt! Nữ tử Thanh Đế Bộ không chỉ có dung nhan tuyệt thế mà lại còn thoải mái như vậy, chủ động theo người về? Chi bằng ta cũng ra đường đi một vòng, chưa biết chừng sẽ có một đàn mỹ nữ theo ta về. Ta đột nhiên thấy Thanh Đế Bộ đúng là một nơi tuyệt vời.

Ngải Lâm Tư ánh mắt lạnh băng nhìn Ngân Giác Yêu Hoàng:

- Ngươi không phải tu sĩ của Thanh Đế Bộ?

Ngân Giác Yêu Hoàng bịt mồm mình lại, biết mình lỡ mồm rồi.

Hắn nhìn Ninh Tiểu Xuyên với ý có nên giết người diệt khẩu không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK