Trong một gian cung điện bên trong Thần Trữ Cung, thân ảnh mê người của Ngự Thiến Thiến cưỡi trên người Ninh Tiểu Xuyên, không ngừng rung lắc. Một hồi lâu sau, kèm theo một tiếng thở dốc, thân thể của nàng chậm rãi nằm xuống trên ngực Ninh Tiểu Xuyên. Lẳng lặng cảm thụ loại tư vị hạnh phúc đó qua thêm thời gian ước chừng một nén nhang, sắc mặt Ngự Thiến Thiến vẫn còn đỏ bừng, có chút mệt mỏi nói:
- Lúc trước ngươi và Đàn Càn hòa thượng thật sự đã đi qua Chân Lý Thiên Quốc sao? Khoảng thời gian này ta cũng từng cố ý nghiên cứu qua những tư liệu về Chân Lý Thiên Quốc. Có người nói Chân Lý Thiên Quốc là địa phương Thần thánh nhất, hoàn mỹ nhất, công chính nhất, chí cao vô thượng nhất trên thế giới này. Nhưng vì sao lần này ngươi và Đàn Càn hòa thượng trở về lại khuyên bảo mọi người không nên tiến vào Chân Lý Thiên Quốc vậy?.
||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||
- Thế giới hoàn mỹ nhất sao?
Thủ chưởng Ninh Tiểu Xuyên không ngừng xẹt qua các nơi trên thân thể mịn màng bóng loáng của Ngự Thiến Thiến, thần sắc thì lại có chút biến hóa. Trong mấy chục năm rời khỏi Thế giới Đại Diễn, hắn đã từng tiến vào mấy cái thế giới khác nhau. Bất kể là Cửu U Chi Địa cực hung cực ác, hay là Văn minh Thần Hà với Võ đạo thịnh vượng, đến cuối cùng là Chân Lý Thiên Quốc chí cao vô thượng, thì cả ba cái thế giới này đều tự có quy tắc vận chuyển bất đồng nhau. Nhưng không hề nghi ngờ, bọn chúng tuyệt đối đều không gọi được hoàn mỹ.
Có lẽ thời điểm khi Chân Lý Thiên Quốc vừa mới được tạo dựng lên, còn có thể được xưng là hoàn mỹ, cho nên thế gian mới có truyền thuyết về quốc gia hoàn mỹ nhất. Nhưng hiện tại sau khi trải qua vô số năm tháng, cho dù là quốc gia hoàn mỹ nhất này cũng đã bắt đầu trở nên mục nát từ bên trong. Cho nên Chân Lý Thiên Quốc hiện tại chỉ có thể xem như là quốc gia mạnh mẽ nhất, chứ không thể xem như là quốc gia hoàn mỹ nhất.
Lẳng lặng nằm ở trên giường, từng trải trong mấy chục năm này cấp tốc xẹt qua trước mắt Ninh Tiểu Xuyên.
Lôi Quang Chủ Thần chết đi.
Ma Đà Sơn trấn áp cả một Tinh hệ!
Chân Lý Thiên Quốc có vẻ như cường thịnh nhưng lại nội bộ mâu thuẫn tầng tầng!
…
Trong nháy mắt, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên giống như có một đạo thiểm điện lóe lên, một loại cảm ngộ cường liệt đến cực điểm từ trong đầu hắn tuôn trào ra. Thần sắc mê mang trên mặt trong nháy mắt biến mất, Ninh Tiểu Xuyên gần như lập tức muốn ngồi xuống đả tọa, tỉ mỉ thể hội hết thảy mọi thứ chính mình vừa rồi cảm ngộ được.
Bất quá, Ngự Thiến Thiến đang nằm trên ngực hắn đã dùng một đôi ngọc thủ nhẹ nhàng đè hắn xuống, gương mặt hồng phấn có chút bất mãn nói:
- Đã tới thời khắc này rồi, ngươi còn suy nghĩ cái gì nữa? Tối nay ngươi là của ta, ta không cho phép ngươi rời khỏi ta một bước nào!
Khẽ cúi đầu nhìn giai nhân trong lòng mình, trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lộ ra một tia tươi cười, gật đầu một cái, sau đó lật người lại, một lần nữa lâm vào chiến đấu.
o0o
Một đêm trôi qua, sáng sớm hôm sau, Ninh Tiểu Xuyên đã lập tức tiến vào mật thất bế quan, liên tục mấy ngày không nhìn thấy thân ảnh của hắn.
Đàn Càn hòa thượng gần đây ngược lại vô cùng phong quang, sau khi trở về từ Chân Lý Thiên Quốc, hắn đã có đầy đủ tư bản để khoe khoang, dùng một đống đồ vô dụng hắn sưu tầm được từ trước đến nay lừa gạt đám thiên kiêu của Thần Trữ Cung thê thê thảm thảm không nói nên lời. Hơn nữa, thời điểm hắn rời khỏi Chân Lý Thiên Quốc đã dùng toàn bộ Thần tệ trong tay mình đổi lấy không ít thứ tốt, cho nên mấy ngày gần đây thực lực của hắn cũng tiến bộ cực nhanh, chỉ số năng lượng cũng từ 1,1 điểm tiến bộ lên 1,5 điểm.
Mấy ngày sau khi Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu bế quan, thân ảnh Tử Kim Hoàng Chủ đột nhiên từ trên không trung đáp xuống Thần Trữ Cung. Từ trên người hắn phóng xuất ra một cỗ Thần uy cực kỳ mạnh mẽ. Tử Kim Hoàng Chủ hiện tại vậy mà đã bước vào cảnh giới Hạ Vị Thần.
- Toàn bộ đệ tử Thần Trữ Cung tập hợp, mau theo ta rời khỏi nơi này!
Vừa mới đáp xuống, Tử Kim Hoàng Chủ đã quát lạnh một tiếng.
Đám người Đàn Càn hòa thượng từ trong Thần Trữ Cung nhanh chóng vọt ra. Nhìn Tử Kim Hoàng Chủ Thần uy vô địch trước mắt, trên mặt toàn bộ đám thiên kiêu Thần Trữ Cung đều lộ ra thần sắc vui mừng.
- Chúc mừng tiền bối! Không ngờ tiền bối nghịch thiên trọng sinh, lại vẫn có thể đột phá thành Thần!
Lúc này sắc mặt Đàn Càn hòa thượng cũng vô cùng kinh dị quan sát Tử Kim Hoàng Chủ, luôn miệng chúc mừng. Vừa rồi đạo cụ đo đạc năng lượng trên người hắn đã rõ ràng dò xét ra, sau khi thành Thần, chỉ số năng lượng trên người Tử Kim Hoàng Chủ đã đạt đến trình độ 15 điểm. Với tu vi Hạ Vị Thần Nhất trọng hiện tại của Tử Kim Hoàng Chủ, chỉ số năng lượng có thể đạt tới 15 điểm cũng đã tính là tương đối kinh người rồi.
Chỉ là thần sắc Tử Kim Hoàng Chủ lúc này lại không có một chút vui mừng nào, mà chỉ cau mày nói:
- Đừng nói nhảm nữa! Mặc dù ta đã thành Thần, nhưng cũng đã đắc tội một đám đối thủ cực kỳ lợi hại. Hiện tại bọn chúng đang trên đường truy sát tới đây, ta chỉ có thể mang theo các ngươi tạm lánh phong mang!
Lời nói của Tử Kim Hoàng Chủ nhất thời khiến cho thần sắc đám thiên kiêu Thần Trữ Cung này đại biến. Ngay cả Tử Kim Hoàng Chủ hiện tại đã thành Thần cũng không phải là đối thủ, như vậy muốn giết chết bọn họ quả thật chẳng khác nào bóp chết một con côn trùng vậy.
- Hắc hắc… Tử Kim Hoàng Chủ, lần này đừng nghĩ tới chuyện đào tẩu nữa! Ngươi cho rằng chúng ta đuổi theo ngươi lâu như vậy, là thật sự không đuổi kịp ngươi sao? Chúng ta chỉ là muốn bắt trọn ổ toàn bộ các ngươi mà thôi!
Không đợi mọi người kịp phản ứng, trên không trung lại đột nhiên truyền đến một tràng cười lạnh. Theo tràng cười lạnh này, một chiếc Phá Giới Thuyền đột nhiên xuất hiện trên không trung Thần Trữ Cung, ngay sau đó một đám thân ảnh từ trong Phá Giới Thuyền bay ra.
Trong đám thân ảnh này lại có tới ba người giống như Tử Kim Hoàng Chủ vậy, trên người toát ra một cỗ Thần uy cường đại, hiển nhiên cũng giống như Tử Kim Hoàng Chủ, đều đã là Hạ Vị Thần.
Một đám cường giả Thần cấp như vậy xuất hiện nhất thời khiến cho sắc mặt đám đệ tử Thần Trữ Cung trắng bệch. Bất quá, ánh mắt bọn chúng rất nhanh đã bị một người trong đám thân ảnh kia hấp dẫn.
- Hàn Phù, ngươi sao lại ở cùng một chỗ với bọn chúng?
Danh Sách Chương: