Ninh Tiểu Xuyên cũng không hoảng loạn, vận chuyển nguyên khí Võ Đạo trong cơ thể, phóng thích ra Đan Luân Tinh Thần Cầu.
Một khối tinh cầu cực lớn lơ lửng trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên, khí lưu vờn khắp xung quanh bốn phương tám hướng tinh cầu, mỗi một đạo khí lưu chém ra, đều có thể đánh bay một đầu Huyền thú cửu phẩm.
Thế nhưng, thân thể Thiên Ma Hùng lại khủng bố không gì sánh nổi, không ngờ lại dùng nắm đấm ngạnh kháng tinh cầu.
Hai bên đều vì tranh đoạt sinh mệnh chi thủy mà chiến đấu túi bụi, chém giết vô cùng kịch liệt.
Tư Đồ Liên và Loan phu nhân từ bên dưới vách đá bay lên, nhẹ nhàng hạ xuống đất, nhìn đám người giao chiến đằng xa.
- Tu vi của Tư Đồ Cảnh đã thật sự khôi phục rồi, dường như còn trở nên mạnh hơn thì phải.
Loan phu nhân nhìn Tư Đồ Cảnh ở đằng xa, trong mắt hiện lên một tia sát ý.
Sắc mặt của Tư Đồ Liên có chút tái nhợt, khóe miệng khẽ cong lên, nói:
- Ba năm trước, ta đã móc đi Võ Đạo Tâm Cung của hắn, bây giờ, ta tất nhiên lại có thể móc Võ Đạo Tâm Cung hắn thêm lần nữa.
- Bọn hắn dường như đang tranh đoạt sinh mệnh chi thủy với Thương Hồ tộc, bây giờ là thời cơ tốt nhất để giết hắn.
Loan phu nhân lại lắc đầu, nói:
- Hay là trước tiên cứ giao cho Thương Hồ tộc thu thập bọn chúng đi, nếu bọn chúng khiến Đát Nguyệt công chúa tức giận thì tuyệt đối chỉ có một con đường chết. Chúng ta cứ ẩn nấp, chờ thời cơ để thu lấy sinh mệnh chi thủy.
Tư Đồ Liên khẽ gật đầu, quyết định sẽ theo kế hoạch của Loan phu nhân mà hành động.
Sau đó, càng ngày càng có nhiều tu sĩ nhân loại chạy lên vách núi, đứng trên đỉnh núi.
Một vài đại nhân vật tu vi cường đại còn nhân lúc Thương Hồ tộc và đám người Ninh Tiểu Xuyên đang tranh đấu, liền lấy ra dụng cụ đã chuẩn bị sẵn, thi triển pháp quyết, vụng trộm thu lấy sinh mệnh chi thủy.
Dần dần, một đám Huyền thú và tu sĩ nhân loại bắt đầu bộc phát đại hỗn chiến.
Hai bên đều có cường giả Thiên Thê cảnh, vì cướp đoạt sinh mệnh chi thủy mà chém giết rất kịch liệt.
Ninh Tiểu Xuyên đánh lui Thiên Ma Hùng, sau đó lấy ra một cái túi Càn Khôn cuối cùng, thu lấy một lượng lớn sinh mệnh chi thủy.
Đàn Càn hòa thượng cũng thập phần nghiêm túc, lấy một cái bát vàng từ trong ngực ra, ném về phía Nguyệt Nha hồ.
Sinh mệnh chi thủy lập tức hóa thành một dòng sông lớn màu đen, liên tục không ngừng đổ vào bên trong bát vàng.
Cái bát vàng này thoạt nhìn chỉ lớn bằng cái chén, thế nhưng dung lượng chứa của nó lại lớn đến mức kinh người, giống như căn bản là không có đáy vậy.
Mực nước của Nguyệt Nha hồ khổng lồ giảm xuống một mét thì Đàn Càn hòa thượng mới thu hồi bát vàng, nhét vào trong ngực. Sau đó, hắn lại lấy ra một cái bát sứ cổ màu xanh, lại ném về phía trên mặt hồ, bắt đầu điên cuồng thu lấy sinh mệnh chi thủy.
- Bà mẹ nó, đại hòa thượng này chuẩn bị thật đầy đủ, làm vậy có khác gì muốn lấy trọn cả cái hồ này đi?
Ninh Tiểu Xuyên đứng cách đó không xa, nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ trong một phút ngắn ngủi, Đàn Càn hòa thượng đã liên tiếp đổi sáu kiện Phật khí, cũng không biết rốt cuộc đã lấy đi bao nhiêu sinh mệnh chi thủy.
Mực nước hồ không ngừng hạ thấp, đã giảm xuống chỉ còn sâu mấy mét.
- Ninh Tiểu Xuyên, sử dụng Huyền Thú Giám. Mở sáu tòa Huyền Thú Cung bên trong Huyền Thú Giám ra, để chúng dung nạp sinh mệnh chi thủy.
Thiên Đế Nhận cũng trở nên hưng phấn, thanh âm truyền vào trong đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên sáng lên, liền lấy ra Huyền Thú Giám, sử dụng Thiên võ nguyên khí phóng thích ra.
Huyền Thú Giám vốn chỉ là một khối xương lớn bằng lòng bàn tay, rất nhanh đã biến thành giống như một cây quạt, sau đoàn ánh sáng từ bên trong Huyền Thú Giám phóng ra, hóa thành sáu cánh cửa lớn.
Ào ào ào…
Trên mặt hồ, xuất hiện sáu nhánh sông, tràn vào bên trong sáu cánh cổng ánh sáng, tiến nhập Huyền Thú Giám.
Bên kia sáu cánh cổng ánh sáng, phân biệt tương ứng với sáu tòa Huyền Thú Cung.
Song Đầu Thạch Thú ở Huyền Thú Cung tầng thứ nhất.
Thái Tuế thú ở Huyền Thú Cung tầng thứ hai.
Thiên Đế Nhận ở Huyền Thú Cung tầng thứ ba.
Hắc Mao Quỷ Bức thú ở Huyền Thú Cung tầng thứ tư.
Ngư Giao ở Huyền Thú Cung tầng thứ năm.
Bạch Đầu Thất Trảo Ưng ở Huyền Thú Cung tầng thứ sáu.
Dưới sự hấp thu của Thiết Huyết Giáo, mực nước của Nguyệt Nha hồ không ngừng hạ thấp.
Đàn Càn hòa thượng cũng thập phần kinh ngạc, căn bản không ngờ tốc độ thu lấy sinh mệnh chi thủy của Ninh Tiểu Xuyên còn nhanh hơn cả hắn, mỗi một giúp đều có một lượng lớn sinh mệnh chi thủy bị lấy đi.
Đem một lượng lớn sinh mệnh chi thủy thu vào trong Huyền Thú Giám, dường như đã kích thích một luồng lực lượng thần bí nào đó bên trong Huyền Thú Giám.
Sáu tòa Huyền Thú Cung chậm rãi xoay tròn, đem sinh mệnh chi thủy chuyển hóa thành lực lượng sinh mệnh.
Lực lượng sinh mệnh liên tục không ngừng tràn vào bên trong Huyền Thú Cung, tất cả Huyền thú bên trong và Thiên Đế Nhận đều hấp thu lực lượng sinh mệnh, thân đao càng lúc càng sáng ngời, quả thực giống như một viên tinh ngọc huyết sắc mài thành.
Song Đầu Thạch Thú, Thái Tuế thú, Hắc Mao Quỷ Bức thú, Ngư Giao, Bạch Đầu Thất Trảo Ưng, sau khi hấp thu lực lượng sinh mệnh, cũng bắt đầu phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Thân hình của Song Đầu Thạch Thú vốn dĩ cao hơn 200 mét, thế nhưng, giờ phút này, thân hình của nó lại không ngừng rút nhỏ.
Mỗi một tảng đá đều bị áp súc và ngưng luyện, phát sinh thoát biến, phát ra thanh âm “đùng đùng”.
Khí tức trên người nó cũng càng lúc càng trở nên khổng lồ, trên thân thạch đầu biến thành Thần thạch tựa như kim cương, tản mát ra một luồng hàn khí đậm đặc.
Thái Tuế thú vốn dĩ còn nhỏ, nhưng sau khi hấp thu lực lượng sinh mệnh, tốc độ phát triển của nó liền trở nên rất nhanh, cứ mỗi một phút đồng hồ trôi qua, đều tương đương với một năm sinh trưởng.
Ninh Tiểu Xuyên xem trọng Thái Tuế thú nhất, bởi vì một khi Thái Tuế thú trưởng thành, sẽ có chiến lực sánh ngang với Thiên Nhân cảnh.
Đương nhiên, tốc độ sinh trưởng của Thái Tuế thú rất chậm, cho dù có sinh mệnh chi thủy trợ giúp thì cũng không có khả năng trưởng thành trong thời gian ngắn như vậy.
Sau khi Ngư Giao hấp thu lực lượng sinh mệnh, vảy cá trên người phát ra kim mang nhàn nhạt. Khiến nó hoàn toàn phát sinh thoát biến, trở thành một đầu Huyền thú cửu phẩm, hóa thành “Kim Giao” có chiến lực cường đại.
Hắc Mao Quỷ Bức thú và Bạch Đầu Thất Trảo Ưng cũng bắt đầu thoát biến trở thành Huyền thú cửu phẩm, một khi bọn chúng thoát biến thành công, sẽ hóa thành “Kỳ Lân Quỷ Bức Thú” và “Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng”.
Ninh Tiểu Xuyên sử dụng tâm thần kiểm tra tình huống trong Huyền Thú Giám, lập tức hưng phấn không gì sánh nổi.
Nếu như tất cả bọn chúng đều thoát biến trở thành Huyền thú cửu phẩm, như vậy hắn sẽ có thêm năm đầu chiến sủng cấp bậc Huyền thú cửu phẩm.
Mực nước bên trong Nguyệt Nha hồ không ngừng hạ thấp, sinh mệnh chi khí dần trở nên yếu đi, Đát Nguyệt công chúa ngồi xếp bằng trong hồ khẽ nhíu mày, nguyên khí trong cơ thể hỗn loạn, cuối cùng lực lượng sinh mệnh trong cơ thể cũng tiêu tán.
Nàng mở đôi tinh mâu sáng ngời ra, từ trên thuyền nhỏ đứng dậy, nhìn chằm chằm tu sĩ nhân loại đang đứng bên bờ thu lấy sinh mệnh chi thủy, trong mắt lộ ra một tia hàn ý.
Vốn dĩ nàng muốn mượn lực lượng của sinh mệnh chi thủy mà ngưng tụ Yêu nguyên, trùng kích Thiên Nhân cảnh, vốn dĩ sắp thành công, thế nhưng, cuối cùng lại vì sinh mệnh chi khí trong hồ giảm xuống mà thất bại trong gang tấc.
- Đáng giận, tất cả các ngươi đều phải chết!
Con thuyền nhỏ dưới chân Đát Nguyệt công chúa nhanh chóng lướt về phía cạnh bờ hồ, chấn cho sóng nước cuồn cuộn, rất nhanh chỉ còn cách bờ hồ không đến năm mét.
Một lão giả mặc đạo bào đang muốn lấy ra một cái bình ngọc, thu lấy sinh mệnh chi thủy trong hồ.
Đột nhiên, hắn cảm thấy một luồng sát khí đậm đặc tràn tới, mặt đất dưới chân biến thành hàn băng, trên cánh tay phủ kín một tầng sương lạnh.
Hắn liền vội vàng ném bình ngọc ra ngoài, lấy một kiện Thiết Ấn cấp bậc Huyền Khí thất phẩm đánh ra, muốn ngăn cản đạo sát khí đang tràn tới.
Phành...
Thiết Ấn lập tức bị chưởng đao mà Đát Nguyệt công chúa đánh ra chém nát.
Lão giả mặc đạo bào biết tu vi của Đát Nguyệt công chúa rất khủng bố, cho nên căn bản không dậy nổi chút suy nghĩ phản kháng nào, liền quay đầu bỏ chạy.
Phốc…
Thế nhưng, hắn vừa mới chạy được hai bước thì cái đầu đã bay ra ngoài, máu từ trong cổ phun lên thành vòi.
- Sư thúc…
Hai tên tu sĩ Đạo môn tu vi đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ chín đều trơ mắt nhìn đầu của lão giả mặc đạo bào bay ra ngoài, lửa giận trong lòng lập tức bốc lên.
Bọn hắn đồng thời phóng thích một thanh cổ kiếm, liên thủ công kích về phía Đát Nguyệt công chúa.
Phốc… Phốc…
Đát Nguyệt công chúa không nháy mắt lấy một cái, bàn tay hóa thành trảo hình, xé nát hai tên tu sĩ Đạo môn Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, quả thực dễ dàng như xé nát hai tờ giấy.
- Công chúa điện hạ, thuộc hạ có tội, không thể ngăn trở những tu sĩ nhân loại này, khiến bọn chúng quấy rầy công chúa trùng kích Thiên Nhân cảnh.
Thiên Ma Hùng quỳ rạp xuống trước mặt Đát Nguyệt công chúa, thành kính lễ bái.
- Không sao, giết sạch đám nhân loại này, một tên cũng không tha.
Đát Nguyệt công chúa đứng bên cạnh bờ Nguyệt Nha hồ, mặc dù dung mạo xinh đẹp, da thịt trắng tuyết, thế nhưng, trong đôi tinh mâu sáng rỡ lại lộ ra hàn quang lạnh lẽo.
Nàng trừng mắt một cái, liền khiến rất nhiều Võ giả Địa Tôn cảnh sợ hãi. Một vài Võ giả có tâm chí không kiên định thì bị khí trường cường đại trên người nàng phát ra chấn nhiếp cho toàn thân vô lực, ngã xuống đất.
Ầm...
Xa xa truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Thái Dương hồ.
Bên trong hồ nước hình mặt trời có một nam tử trẻ tuổi cầm quạt lông đầu đóng khăn chít, chậm rãi đi trên một cây cầu sương mù màu trắng, mượn lực lượng sinh mệnh chi thủy mà trùng kích Thiên Nhân cảnh.
Thế nhưng, hắn cũng bị quấy rầy cho nên đã trùng kích Thiên Nhân cảnh thất bại.
Dưới sự phẫn nộ của hắn, gần như chỉ một đạo thủ chưởng đánh ra, đã đập chết sáu vị tu sĩ nhân loại. Trong đó, có một Trưởng lão của một đại tộc có tu vi Nhất Bộ Thiên Thê.
Đát Nguyệt công chúa sau khi nhìn thấy một màn này, trên gương mặt diễm lệ cũng thoáng lộ vẻ vui mừng, nói:
- Ngư Tịnh Thưm, xem ra ngươi cũng trùng kích Thiên Nhân cảnh thất bại rồi.
Nam tử trẻ tuổi đứng trên Thái Dương hồ khẽ phát ra một tiếng hừ lạnh, nói:
- Đều là vì đám nhân loại đê tiện này quấy rầy, bằng không thì ta ít nhất cũng có bốn thành cơ hội trùng kích được Thiên Nhân cảnh.
- Tứ hoàng tử điện hạ, xin ngài thứ lỗi.
Huyền thú Thánh Ngư tộc đều giật mình sợ hãi, đồng loạt quỳ gối bên ven hồ.
Ngư Tịnh Thư hít một hơi thật sâu, đôi mắt trở nên sắc bén không gì sánh nổi, trầm giọng nói:
- Tất cả nhân loại ở đây, đều phải chết, sau khi giết sạch bọn chúng, ta sẽ trùng kích Thiên Nhân cảnh lần nữa.
Tất cả tu sĩ nhân loại đều khiếp sợ, một vị lão giả tu vi đạt tới Nhị Bộ Thiên Thê, dưới chân ngưng tụ ra một đám phi vân màu vàng, lập tức phóng xuống chân núi.
- Còn muốn trốn?
Ngư Tịnh Thư đứng yên tại chỗ, chỉ đánh ra một đạo thủ ấn, bay thẳng về phía lão giả đã trốn được mười dặm.
Vị lão giả này lập tức ném ra bảy kiện Huyền Khí, muốn ngăn cản đạo thủ ấn này.
Phành...
Thế nhưng, bảy kiện Huyền Khí cũng chỉ có thể ngăn trở được trong chốc lát, sau đó lập tức đồng loạt bạo liệt, biến thành toái thiết rơi xuống đất.
- Không…
Lão giả hoảng sợ hét lớn một tiếng, cuối cùng bị đại thủ ấn đánh trúng, võ thể cường đại bị xé nát vụn, biến thành một đoàn huyết vụ.
Một vị Nhị Bộ Thiên Thê cứ như vậy mà vẫn lạc.
Danh Sách Chương: