Mục lục
Ma Thần Trời Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh Tiểu Xuyên cũng không có rời khỏi Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng như vậy, hắn còn mua Huyền dược khác, vì vậy nói:

- Huyền dược thất phẩm, Thoát Tục Tùng Bì. Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng có những loại Huyền dược này không?

Ninh Tiểu Xuyên đạt tới Thần Thể tầng thứ mười, đã lĩnh ngộ đến chân lý thoát tục, có thể trùng kích Thoát Tục cảnh được rồi.

Muốn đạt tới Thoát Tục cảnh tầng thứ nhất, thì nhất định phải hoàn toàn thoát biến một lần.

Mà Ninh Tiểu Xuyên hiện tại đang cố gắng trùng kích cảnh giới, chuẩn bị luyện chế ra một loại Huyền đan để trợ giúp Võ giả, như vậy sẽ giúp mình đột phá cảnh giới nhanh hơn.

Một khi đạt tới Thoát Tục cảnh, thì bọn họ mới được xem như chính thức bước vào hàng ngũ cao thủ.

- Thật xin lỗi, Dưỡng Tâm Sư trung cấp đại nhân, Huyền dược mà ngươi muốn quả thực quá hiếm có, Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng hiện tại không có loại Huyền dược này.

Thị nữ cung kính nói.

- Không sao, muốn tìm được những loại Huyền dược này, vốn cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Ninh Tiểu Xuyên có chút thất vọng, mang theo Huyền dược mua sắm được, trực tiếp đi ra khỏi Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, nhanh chóng trở về.

Trong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, tổng cộng hao tổn 1 ức 7300 đồng tiền nhỏ, trên người Ninh Tiểu Xuyên chỉ còn lại đúng 5 ức đồng tiền nhỏ, nhưng dù sao thì vẫn có thể là một kẻ có tiền.

Lúc Ninh Tiểu Xuyên đi ra khỏi Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, Mộc công tử và Tử Trụy Nhi cũng đi tới.

Trong tay Mộc công tử cầm một cái hộp màu đỏ, trên vách hộp lưu động từa tia Huyền Khí, khiến cho cánh tay của Mộc công tử như phủ lên một tầng sương mỏng lạnh lẽo.

Ninh Tiểu Xuyên đứng ở đằng xa, thoáng nhìn qua cái hộp, liền cảm giác được đan khí nồng đậm.

Trong hộp, nhất định có chứa một viên cao cấp đan.

Tử Trụy Nhi và lão bộc để râu cá trê đều theo sát sau lưng Mộc công tử.

Tử Trụy Nhi dáng người thướt tha uyển chuyển, ôm một đầu tiểu hồ ly màu trắng, vén rèm lên, biến mất trong xe.

Lão bộc để râu cá trê thì ngồi ở bên ngoài xe, vung động cái roi trong xe, điều khiển nó biến mất trên đường lớn.

Ầm ầm ầm...

Càng xe nhấp nhô, chiếc xe dần dần đi xa.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm vào hướng cổ xe biến mất, khóe miệng có chút nhếch lên, lẩm bẩm:


- Xem ra vị Mộc công tử này đã mua một viên Huyền đan giá trị xa xỉ, hắc hắc,… Ta cũng đang muốn trùng kích đến Thoát Tục cảnh, nhất định phải đoạt lấy viên đan này.

Mộc công tử ngồi trong xe, hai tay nắm chặt cái hộp.

Đây là một viên Huyền đan cao cấp mà hắn phải hao tổn một món tiền khổng lồ mới có thể mua được, khiến toàn bộ tích súc của những năm qua gần như đều hao hết không còn,thậm chí còn phải mượn của mẫu thân không ít.

Chẳng qua, tất cả đều đáng giá, chỉ cần trình phần lễ vật này trên yến hội đại thọ của phụ thân, phụ thân nhất định sẽ nhìn hắn bằng con mắt khác, tương lai sẽ để hắn kế thừa vị trí Tổng Đàn chủ của Thiên Diệt Đạo.

Nghĩ đến vị trí Tổng Đàn chủ, trên mặt Mộc công tử không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý.

Tử Trụy Nhi ngồi phía đối diện Mộc công tử, dung nhan rất mỹ lệ, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng vuốt ve đầu hồ ly, trong đôi mắt trong suốt thoáng lóe lên một tia hào quang, khóe miệng khẽ cong lên, lấy ra một thanh trủy thủ từ trong ống tay áo.

Đây là một viên Huyền đan cao cấp, cũng làm cho nàng đặc biệt động tâm, chuẩn bị giết Mộc công tử để cướp Huyền đan.

- Grào...

Huyền thú kéo xe đột nhiên phát ra tiếng rống thảm, thùng xe rung lên một cái, cả chiếc xe liền lập tức ngừng lại.

Ở bên ngoài xe, truyền đến tiếng mắng chửi của lão bộc để râu cá trê:

- Đi đường kiểu gì vậy, không có mắt sao:?

Ninh Tiểu Xuyên mặc áo vải cũ nát, trên đầu đội mũ rộng vành, đứng chắn giữa đường, thân hình cách Huyền thú kéo xe một thước, thiếu chút nữa là đã bị tông bay đi rồi.

Đây là một con đường cái hoang vắng, xung quanh căn bản không có mấy người đi đường, trên mặt đất đầy lá khô rụng, bay loạn trong gió.

Ninh Tiểu Xuyên khàn khàn nói:

- Con đường này cũng không phải của ngươi, ngươi có thể đi được, tại sao ta không đi được?

Lão bộc để râu cá trê nhìn chăm chú vào Ninh Tiểu Xuyên, đột nhiên cười rộ lên với vẻ khinh thường:

- Ta nhận ra ngươi rồi, ngươi chính là tên ăn mày đứng bên ngoài Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, ngay cả Huyền dược ngươi cũng không mua nổi, vậy mà dám ngăn cản xe ngựa của Mộc công tử sao? Nói cho ngươi biết, con đường này quả thật là của Mộc công tử chúng ta đấy. Toàn bộ Bạch Long thành này đều là của Mộc gia đấy. Cút ngay, bằng không sẽ tông chết ngươi.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn đứng yên giữa trung tâm đường cái, căn bản không hề có ý định tránh ra.

Trong mắt lão giả để râu cá trê lộ ra một tia thần sắc tàn nhẫn, thoáng nhe răng một cái, sau đó quất mạnh vào mông Huyền thú.

Vụt...


Huyền thú bị đau, hai vó đột nhiên nâng lên, đạp xuống đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.

Vó sắt của Huyền thú là lực lượng khủng bố như thế nào? Ngay cả cự thạch ngàn cân còn có thể giẫm nát chứ nói gì đến thân thể người sống. Chỉ thấy Ninh Tiểu Xuyên sắp bị vó sắt của đầu Huyền thú này giết chết.

Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp túm lấy chân Huyền thú, trong tay bộc phát ra lực lượng, chấn Huyền thú bay ra ngoài.

Thùng xe nghiêng qua, ngã lăn trên mặt đất.

Lão giả mọc râu cá trê cũng sợ hãi tới choáng váng, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên từng bước tiến lới, liền trực tiếp quỳ xuống, cúi đầu sát đất, không ngừng run rẩy, lắp bắp nói:

- Chuyện… chuyện không liên qua đến ta… ta… ta…

Tại sao lại chọc phải một kẻ như thế này?

Lão bộc để râu cá trê hối hận tới xanh ruột, trong lòng rất sợ sẽ bị Ninh Tiểu Xuyên một đao làm thịt.

Ninh Tiểu Xuyên căn bản không thèm liếc nhìn hắn một cái, liền giẫm nát thùng xa.

Trong xe lăn ra một cái thi thể, trên ngực còn cắm một thanh chủy thủ.

Mộc công tử đã bị người khác giết chết rồi.

- Ồ?

Ninh Tiểu Xuyên kiểm tra trên người Mộc công tử một lần, phát hiện cái hộp màu đỏ đã không thấy đâu nữa, bị người khác đoạt trước một bước rồi.

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên tập trung vào trên thanh trủy thủ, ánh mắt thoáng co rụt lại, dường như đoán ra được cái gì đó.

- Thái Tuế.

Ninh Tiểu Xuyên liền gọi Thái Tuế ấu thú ra.

Thái Tuế dùng mũi ngửi ngửi lên thanh trủy thủ, sau đó phun ra một loạt thanh âm kỳ quái với Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên nghe hiểu lời nói của nó, khóe miệng thoáng cong lên, cười nói:

- Quả nhiên độc nhất là lòng dạ đàn bà, vì một viên Huyền đan cao cấp, thậm chí ngay cả vị hôn phu của mình cũng giết.

Ninh Tiểu Xuyên tiện tay đánh ra một kích, giết chết lão bộc để râu cá trê, đầu đối phương nổ tung như dưa hấu, huyết tương bắn đầy.


Cắt đầu Mộc công tử ra, cho vào hộp cất.

- Mặc dù ngươi không phải là bị ta giết chết, chẳng qua lại là một kiện lễ vật chúc thọ không tệ.

Ninh Tiểu Xuyên thu cái hộp chứa đầu người vào trong túi Càn Khôn, sau đó liền cưỡi lên lưng Thái Tuế.

Thái Tuế lần theo khí tức của thanh trủy thủ, liền chui vào trong đất, đuổi theo luồng khí tức đó.

Ầm...

Lúc Thái Tuế ấu thú lao ra ngoài, thì đã đứng trước mặt Tử Trụy Nhi, chắn đường nàng.

Tử Trụy Nhi thầm giật mình, vội vàng dừng bước.

Sau khi nàng giết chết Mộc công tử, liền lập tức mang theo “Thiên Xu Đan” bỏ chạy, chuẩn bị chạy khỏi hiện trường, nhưng còn chưa chạy được bao xa thì đã bị Ninh Tiểu Xuyên đuổi kịp.

- Giao viên Huyền đan cao cấp ra đây.

Ninh Tiểu Xuyên không hề có hảo cảm đối với nữ nhân này, chỉ vì một viên Huyền đan cao cấp mà ngay cả hôn phu của mình cũng có thể giết, quả thực là lòng dạ như rắn rết.

Hơn nữa, nàng chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi, không ngờ lại có tâm địa ác độc như thế, đợi đến tương lai, tuyệt đối sẽ là một nữ ma đầu có thể dùng bất kỳ thủ đoạn tồi tệ nào.

Tử Trụy Nhi vốn còn cho rằng là tu sĩ của Thiên Diệt Đạo đuổi theo, trong lòng còn có chút sợ hãi, nhưng bây giờ nàng mới phát hiện, Ninh Tiểu Xuyên không phải tới đây vì báo thù cho Mộc công tử, mà là vì muốn cướp lấy Huyền đan.

Xem ra hắn muốn “đen ăn đen” rồi.

Khóe miệng Tử Trụy Nhi khẽ nhếch lên nụ cười, đôi mắt nhấp nháy, nói:

- Vị lão tiền bối này, ngươi đang nói cái gì? Cái gì mà Huyền đan cao cấp, ta không biết a.

Ninh Tiểu Xuyên đội mũ rộng vành che khuất khuôn mặt, thanh âm lại khàn khàn, cho nên khiến nàng cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên có lẽ là một lão giả bảy, tám mươi tuổi.

Ninh Tiểu Xuyên cười lạnh một tiếng, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm, chỉ vào cổ Tử Trụy Nhi, nói:

- Lão tiền bối? Nực cười, hôm nay nếu ngươi không giao ra Huyền đan cao cấp, cho dù ngươi gọi ta là cha thì cũng vô dụng.

Da thịt Tử Trụy Nhi trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, thoạt nhìn chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi, nhưng thân thể phát dục lại không giống thiếu nữ bình thường, đồi ngực đặc biệt no đủ, xuyên qua lớp y phục mỏng manh, có thể nhìn thấy hai tòa ngọc phong có hình như chén ngọc úp ngược.

Đây tuyệt đối có thể xem là đồng nhan cự nhũ (*).

(*) mặt học sinh ngực phụ huynh

Nhưng vòng eo của nàng lại hết sức nhỏ gọn, nhu nhược vô cùng, toàn thân mềm mại lồi lõm rõ ràng, đặc biệt mê người.

- Lão tiền bối, ngươi thấy Trụy Nhi có đẹp hay không?


Ngón tay của Tử Trụy Nhi nhẹ nhàng vuốt ve Huyền Khí kiếm, từ từ đi tới trước mặt Thái Tuế thú, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu nhìn Ninh Tiểu Xuyên, lời nói khiêu khích hết sức lộ liễu.

Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp từ trên lưng Thái Tuế thú nhảy xuống, đứng đối diện với nàng.

Trong lòng Tử Trụy Nhi thoáng cười, thầm nghĩ, nam nhân đều là như vậy, bất kể tuổi tác bao nhiêu, cũng không nhịn được sự dụ hoặc của thân thể mỹ nữ.

Cái gì mà lão tiền bối? Ở trên giường cũng chỉ là một lão cầm thú mà thôi.

Thế nhưng, nàng không cười được bao lâu thì không cười nổi nữa.

Ninh Tiểu Xuyên bắt lấy cái cổ tuyết trắng của nàng, ngón tay giống như thiết trảo, trực tiếp đặt nàng lên thân Thái Tuế, lạnh lùng nói:

- Giao Huyền đan cho ta, bằng không ta sẽ vặn gãy cổ ngươi!

Tử Trụy Nhi bị dọa đến hoa dung thất sắc, yết hầu như muốn gãy ra, căn bản không nói nên lời, chỉ có thể dùng sức nháy mắt với Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên buông tay thả nàng ra.

Tử Trụy Nhi rơi xuống đất, không ngừng ho khan, ngực phập phồng kịch liệt, nói:

- Viên Thiên Xu Đan đó đã bị Huyền thú chiến sủng mang đi trước, chỉ có ta mới có thể tìm được nó.

- Chính là con tiểu hồ ly đó?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày.

Tử Trụy Nhi khẽ gật đầu.

- Ta tạm thời không có thời gian chơi đùa với ngươi, chờ sau khi ta cứu người xong, sẽ từ từ thu thập ngươi sau.

Ninh Tiểu Xuyên bắt lấy bả vai Tử Trụy Nhi, nhấc thân thể nhỏ nhắn của nàng ném lên lưng Thái Tuế ấu thú.

Thái Tuế trực tiếp trốn vào trong đất, từ dưới lòng đất quay trở lại tòa phủ viện hoang vu.

Ninh Tiểu Xuyên lợi dụng nhân uân Huyền Khí, phong ấn Tâm Cung của Tử Trụy Nhi, sau đó để Thái Tuế canh giữ nàng, còn mình thì mở cửa phòng đi vào, xem xét tình huống của Cơ Hàn Tinh.

Cơ Hàn Tinh vẫn nằm ở trên giường, Song Đầu Thạch Thú chỉ cao chừng nửa mét, đang ngồi xổm trước bàn, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên trở về, nó liền ngẩng đầu lên, khi liếc nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, nó lại hạ thấp đầu xuống, tiếp tục ngủ.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên đã dùng nhân uân Huyền Khí để giúp Cơ Hàn Tinh thủ hộ ở trái tim, nhưng độc tính của Huyền Luyện Xà vẫn tiếp tục tràn về phía trái tim của nàng.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức lấy ra 12 loại Huyền dược đã mua, đặt lên bàn một loạt.

- Dưỡng Tâm Chân Đỉnh!

Ninh Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng trên mặt đất, Huyền Khí trong cơ thể chuyển động, Dưỡng Tâm đỉnh bên trong Tâm khiếu bay ra, hóa thành một cái Thần Lô ba chân, cao đến 7 mét, rơi xuống đất.

Còn may là gian phòng này đủ lớn, bằng không thì Dưỡng Tâm Chân Đỉnh này nhất định đã đụng vỡ nóc nhà rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK