Mục lục
Ma Thần Trời Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù bốn người các nàng đã gia nhập Oa Hậu Cung, cũng tính là có một chút căn cơ trên Tiên Kiều. Nhưng chút căn cơ ấy quá cạn, căn bản không đủ trấn áp được người khác. Cho nên hiện tại nếu các nàng tiếp tục kiên trì, sợ rằng Hồ Liên thật sự sẽ không cố kỵ thân phận của các nàng nữa, trực tiếp xuất thủ với các nàng.

Lần này Hồ Liên dẫn tới hơn mười gã cao thủ Thế gia, mà bản thân Hồ Liên tựa hồ cũng là một cường giả. Nếu là một đối một, có lẽ Ninh Tiểu Xuyên cũng không sợ bất luận kẻ nào trong số bọn họ. Nhưng nhân số của đối phương thật sự quá nhiều, nếu lúc này Ninh Tiểu Xuyên thật sự dẫn theo bốn nàng Tử Hàn Yên sống mái với đối phương, cuối cùng thua thiệt nhất định là bên phe hắn.

Bốn nàng Tử Hàn Yên tự nhiên biết rõ dụng ý lúc này Ninh Tiểu Xuyên đứng ra, cho nên Tử Hàn Yên đứng Ninh Tiểu Xuyên gần nhất lập tức thấp giọng nói:

- Tiểu Xuyên, gã Hồ Liên này chỉ đang phô trương thanh thế mà thôi. Một lát nữa chúng ta cùng nhau giết ra. Chỉ cần rời khỏi nơi này, về tới Oa Hậu Cung, bọn họ sẽ không thể làm gì được ngươi nữa!

Ninh Tiểu Xuyên thấp giọng nói:

- Ta cũng không phải đệ tử Oa Hậu Cung các ngươi, các ngươi tự ý dẫn ta về, nhất định sẽ bị trừng phạt a!

Trên mặt Tử Hàn Yên lộ ra một tia do dự, nói:

- Không sao đâu! Bốn người chúng ta rất được Cung chủ yêu thích, cho nên chút chuyện nhỏ này, chắc chắn sẽ không bị trừng phạt quá nghiêm khắc!

Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn Tử Hàn Yên một cái, biết rõ nàng đang nói dối. Bất quá hắn cũng không vạch trần nàng, mà chỉ tiếp tục nói:


- Ta sẽ không đi Oa Hậu Cung! Hiện tại ta còn có chuyện khác, gã Hồ Liên này cứ để cho ta đối phó. Các ngươi cứ rời khỏi nơi này trước, ngày sau ta sẽ đến Oa Hậu Cung hội hợp với các ngươi!

Lận Nguyệt Cơ khẽ cắn môi, thấp giọng nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, hôm nay một mình ngươi căn bản không có khả năng chạy thoát a. Ngươi không nên xem thường những cao thủ trên Tiên Kiều này. Lại thêm hoàn cảnh nơi này bất đồng với địa phương sở tại ban đầu của chúng ta. Ngươi chỉ vừa mới tiến vào Tiên Kiều, muốn thoát đi cũng rất khó khăn…

Không đợi Lận Nguyệt Cơ nói xong, Ninh Tiểu Xuyên đã cắt đứt lời nàng, nói:

- Ta biết rõ tâm ý của các ngươi! Chỉ là ta đã có kế hoạch của mình. Hơn nữa ta còn có một chuyện quan trọng hơn cần các ngươi hỗ trợ. Ta có một gã bằng hữu cũng đang ở nơi đây, một lát nữa nhờ các ngươi hỗ trợ cứu hắn…

Thanh âm Ninh Tiểu Xuyên càng lúc càng thấp, mà thần sắc bốn nàng Tử Hàn Yên lại dần dần trở nên ngưng trọng hơn. Sau một hồi, bốn nàng nữ nhân nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên thật sâu, cuối cùng thân ảnh nhảy lên, trực tiếp rời khỏi bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên.

- Hửm? Hắn làm sao dễ dàng thuyết phục mấy vị tiểu sư muội xinh đẹp kia vậy?

Phong Phi Dương thấy bốn nàng Tử Hàn Yên cam tâm tình nguyện rời khỏi bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt nhất thời toát ra thần sắc hồ nghi.

Mặc dù lúc này Hồ Liên cũng đồng dạng vô cùng hồ nghi, không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy bốn nàng Tử Hàn Yên đã chủ động rời khỏi, trong lòng hắn lập tức mừng rỡ, trực tiếp phất lên cánh tay, nói:

- Bắt lấy tiểu tử này, bất luận sống chết!

Đám cao thủ Thế gia Tiên Linh bốn phía lập tức lao thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên một tay xốc Hoa Thanh Liên lên, bảo hộ Hoa Thanh Liên sau lưng chính mình, sau đó một quyền đập bay một gã cao thủ Thế gia Tiên Linh vọt tới từ chính diện. Chỉ trong nháy mắt, đám cao thủ Thế gia Tiên Linh này liền bị Ninh Tiểu Xuyên tam quyền lưỡng cước đập bay mấy người.

- Lực lượng của tiểu tử này rất mạnh, bất quá những phương diện khác cũng rất bình thường, các ngươi không nên cứng đối cứng với hắn!

Hồ Liên hừ lạnh một tiếng, trực tiếp xuất thủ.


Thấy Ninh Tiểu Xuyên đã chính thức bắt đầu giao phong với đám cao thủ Thế gia Tiên Linh này, thần sắc bốn người Tử Hàn Yên lo lắng quan sát trong chốc lát. Sau đó Bảo Châu Địa Tạng mới trực tiếp xoay người lại, tiến về phía Phong Phi Dương.

- Phi Dương công tử, nghe nói ngươi cũng rất có nghiên cứu đối với Phật pháp. Không biết tiểu nữ tử có thể lãnh giáo một chút hay không?

Bảo Châu Địa Tạng dừng lại trước mặt Phong Phi Dương, thần sắc điềm nhiên nói. Mặc dù hiện tại Bảo Châu Địa Tạng đã mọc ra một đầu tóc đen, cũng không nhìn ra một chút bộ dáng nữ ni xinh đẹp năm xưa nữa, nhưng thần thái của nàng đoan trang, vô cùng thánh khiết, khiến cho người ta vừa nhìn đã tràn ngập kính ý. Phong Phi Dương nhìn tới mức ánh mắt ngẩn ngơ, ngay sau đó đại hỉ nói:

- Sư muội cứ việc tùy tiện! Bất kể là nghiên cứu Phật pháp hay là cái gì khác, ta đều sẽ phụng bồi!

- Phật pháp chú ý tâm tĩnh như nước. Nơi này quá ồn ào, chúng ta đổi một địa phương khác đi a?

Bảo Châu Địa Tạng khẽ gật đầu, lập tức xoay người bước đi.

- Sư muội không đợi một chút nhìn xem kết quả sao?

Phong Phi Dương có chút kinh ngạc liếc nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên lúc này đã rơi vào khổ đấu, khẽ lắc đầu một cái, sau đó xoay người lại, theo sát sau lưng Bảo Châu Địa Tạng.

Nhìn thấy Bảo Châu Địa Tạng đã dẫn Phong Phi Dương rời đi, trên mặt ba nàng Tử Hàn Yên nhất thời lộ ra thần sắc nhẹ nhõm, theo sát cùng nhau rời khỏi. Tiễn Hư cùng gã nam tử âm lãnh kia ước chừng cảm thấy hai người bọn mình lưu lại cũng không có ý nghĩa gì, cho nên chỉ thoáng chần chừ trong chốc lát, cùng đuổi theo phương hướng Phong Phi Dương vừa mới rời đi.

Nhìn thấy toàn bộ đám người Tử Hàn Yên đều đã rời đi, Ninh Tiểu Xuyên lúc này đã bị bức bách tới mức không ngừng lui về phía sau, nhãn thần đột nhiên trở nên lạnh lẽo.


- Nhạc Minh Tùng, vứt ra toàn bộ trữ hàng trong tay mình đi!

Thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên lóe lên, nhanh chóng phóng tới địa phương Nhạc Minh Tùng đang ẩn thân.

- Tiểu tử này đang nói ai vậy?

Hồ Liên đang đuổi theo sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt nhất thời lộ ra thần sắc kinh ngạc. Bất quá lúc này hắn cũng không kịp suy nghĩ quá nhiều, lập tức đuổi giết về phía Ninh Tiểu Xuyên. Thân ảnh của hắn nhảy lên trên không trung, vẽ ra một đường vòng cung, đâm thẳng về phía hậu tâm Ninh Tiểu Xuyên. Ở trong Tiên Kiều còn có thể làm ra loại động tác này, bởi vậy có thể nhìn ra thực lực của gã Hồ Liên này quả thật vô cùng mạnh mẽ. Bất quá không đợi hắn vọt tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, một thứ đồ chơi hình cầu đen thùi lùi đột ngột bay thẳng về phía hắn.

- Cái quỷ đồ chơi gì đây?

Hồ Liên hừ lạnh một tiếng, một tay vỗ xuống, lập tức đã vỗ mạnh lên trên kiện ám khí này.

Oanh!

Toàn thể mãng nguyên ầm ầm chấn động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK