Hai ngày sau khi xuất phát, chiếc thuyền của Ninh Tiểu Xuyên gặp phải một con yêu thú tu vi Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín.
- Có yêu thú!
Đột nhiên có người trên thuyền hét lớn, tất cả đều cảnh giác.
Chỉ thấy một con bạch tuộc đen khổng lồ chồi lên từ dưới biển, tu vi tương đương Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín. Nó tạo nên con sóng cao vài nghìn mét, mỗi cái xúc tu của nó to bằng cả thùng nước quất mạnh xuống mặt biển. Con sóng lớn nháy mắt đã khiến cả con thuyền của Ninh Tiểu Xuyên như muốn lật nhào.
Tất cả võ giả Chân Nhân Cảnh trên thuyền đều bay lên, ai cũng dùng tuyệt chiếu chiến đấu với con bạch tuộc khổng lồ.
Nhưng những tu sĩ này tu vi cao nhất cũng chỉ là Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy. Đòn công kích của họ rơi trên người con bạch tuộc kia căn bản không có tác dụng gì.
Vì ở bên, cùng cảnh giới thì sinh linh dưới biển sẽ mạnh hơn sinh linh trên cạn.
Chúng sống dưới biển, luôn luôn phải tránh sự uy hiếp của những sinh linh mạnh hơn dưới biển, còn phải học cách chống lại dừng dòng chảy ngầm. Từ thời Thái Cổ đến nay thể chất của chúng đã hơn xa sinh linh đại lục. Sinh linh đại lục cùng cảnh giới cũng không phải đối thủ của sinh linh dưới biển chứ đừng nói tới thua vài cảnh giới.
Những võ giả trên thuyền mặt mày xám ngoét, không ngờ họ vừa ra khởi lại gặp phải yêu thú cường đại như vậy, rất có thể hôm nay họ sẽ phải bỏ mạng ở đây.
Những Chân Nhân này đều là cường giả tán tu, không có nhiều tài nguyên bổ trợ, đạt được tới Chân Nhân Cảnh cũng đã là không tồi rồi. Không phải ai cũng có vận khí tốt như Ninh Tiểu Xuyên.
Những tán tu này muốn có tài nguyên tu luyện khó hơn nhiều so với truyền nhân Thánh Thổ.
Bọn họ đã đánh cược tính mạng, chỉ mong ra ngoài biển sẽ tìm được tài nguyên tu luyện.
Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng đứng trên thuyền vô cùng bình tĩnh, mặc cho thuyền lắc lư dữ dội.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn cảnh tượng trước mắt, thần sắc không có bất cứ dao động gì, sóng biển vẫn không ngừng cuồn cuộn nhưng không có một giọt nào bắn được lên hai người bọn họ, giống như họ không đứng tại không gian này vậy.
Giờ không một ai chú ý tới họ, tất cả đều đang tấn công con bạch tuộc khổng lồ kia.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chăm chăm con bạch tuộc, hắn rất muốn biết sinh linh trong hải vực thì có gì khác sinh linh đại lục.
Sau khi quan sát, Ninh Tiểu Xuyên phát hiện trên người con bạch tuộc này có lợi khí tức khác với tất cả mọi sinh linh hắn từng gặp trước kia. Đó là khí tức riêng có của sinh linh dưới hải vực, chúng có thể dùng đó để phân biệt con mồi từ đại lục hay hải vực.
Công kích ác liệt tạo trên mặt biển vô số cột nước lớn, sóng bạc đầu cao tới nghìn mét, những cái xúc tu to lớn của bạch tuộc không ngừng vung lên, chỉ cần chạm tới người là giác mút của nó sẽ hút cạn huyết dịch của người đó, biến thành xác khô rơi xuống đáy biển.
- Nghiệt súc! Chết đi!
Hai ngón tay Ninh Tiểu Xuyên chụm lại, Chí Tôn Khí tụ lại trên đầu ngón tay, một luồng khí thế cường đại bùng nổ.
Đột nhiên con bạch tuộc khổng lồ như cảm ứng được điều gì, rống lên một tiếng kinh thiên động địa, lập tức thu xúc tu về, nhanh chóng bỏ chạy.
Những tán tu kia đều khựng người, chuyện gì vậy? Con bạch tuộc vừa rồi còn hung hăng như vậy sao tự nhiên bỏ chạy như gặp quỷ vậy?
- Chạy được sao?
Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh, một cột sáng to bằng ngón tay bắn xuyên xuống mặt biển, xuyên thủng đầu con bạch tuộc khiến nó lập tức mất đi hoàn toàn sự sống.
- Sao có thể?
Những võ giả tán tu còn sống vô cùng chấn kinh nhìn Ninh Tiểu Xuyên. Ban đầu họ cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên có lẽ là võ giả thân bại danh liệt nào đó, tu vi cùng lắm chỉ là Thiên Nhân Cảnh, chỉ vì tìm tài nguyên mà phải mạo hiểm ra biển.
Nhưng giờ con bạch tuộc tương đương Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín đã chết chỉ trong một chiêu. Có thể thấy tu vi của Ninh Tiểu Xuyên cao tới mức nào, những tán tu như họ không thể nào sánh được.
Không phải là một vị Chí Tôn đấy chứ?
- Đại nhân, cảm tạ đã cứu bọn ta. Bọn ta nguyện ý trở thành thuộc hạ của đại nhân.
Hai tán tu thấy bạch tuộc bị Ninh Tiểu Xuyên giết dễ dàng như vậy, lập tức bay tới.
Nếu được trở thành thuộc hạ hoặc bộc nhân của một vị Chí Tôn, chưa biết chừng sẽ có được võ kinh giúp họ tu luyện tới Vạn Cổ Cảnh.
Những tán tu khác thấy vậy chửi thầm trong đầu, tuyệt đối không thể để chúng giành trước được, ta cũng muốn trở thành bộc nhân của đại nhân.
Ngay lập tức tất cả tán tu bay tới quỳ một gối trước mặt Ninh Tiểu Xuyên muốn trở thành bộc nhân của hắn.
- Tô Bằngọn ta nguyện ý vì đại nhân lên núi đao xuống biến lửa, thề chết theo đại nhân!
Tất cả võ giả tán tu đều nhìn Ninh Tiểu Xuyên chờ đợi.
- Ninh Tiểu Xuyên, họ có thành ý vậy thì ngươi đồng ý đi! Vừa hay ta đang thiếu thị nữ bưng trà rót nước.
Tiểu Hồng thấy nhiều người muốn đi theo Ninh Tiểu Xuyên như vậy thì trong lòng có chút hối hận, biết thế nàng đã ra tay giết con bạch tuộc kia rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn bọn họ, nhíu mày. Hắn không định thu nhận bộc nhân vì những nơi hắn tới đều vô cùng nguy hiểm, cường giả Chân Nhân Cảnh căn bản không đủ thực lực.
- Những nơi ta tới không phải nơi các ngươi có thể tới. Ta không thể nhận các ngươi thành bộc nhân. Nếu trên đường gặp yêu thú ta có thể giết giúp các ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ một chút rồi nói.
- Ài.
Tất cả tán tu đều lộ vẻ thất vọng. Họ vốn tưởng cuối cùng cũng có chỗ dựa vững chắc, nhưng không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại không nhận.
Thật ra với tu vi của họ nếu tới một số đại gia tộc chắc chắn sẽ được đãi ngộ hậu hĩnh. Chỉ là họ quen lang thang rồi, không thích bị ràng buộc.
- Tại sao? Ninh Tiểu Xuyên, có người phục vụ không phải tốt sao?
Tiểu Hồng chu môi.
- Chúng ta phải tới Thiên Đình, ngươi muốn họ đi chết sao? Giống như thế giới Phong Thần, bất cứ một Chí Tôn Hồn Sát nào cũng có thể giết hết những người trên thuyền này. Họ còn không đủ nhét kẽ răng, chỉ thành gánh nặng cho chúng ta thôi.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu thở dài.
Rồi hắn ngồi xuống tu luyện.
Tiểu Hồng thấy thế cũng tu luyện.
Màn đêm buông xuống, biển lớn trở nên yên tĩnh, ngay cả một ngọn gió cũng không có. Sao trên trời lấp lánh phát sáng, tất cả mọi người đều tu luyện.
Không một ai biết nguy hiểm đang tới gần.
Ninh Tiểu Xuyên mở mắt, thích phóng tâm thần, thăm dò được cách đó khoảng ba nghìn dặm có một sinh vật không rõ đang tới gần.
Sinh vật này có thân thể rất lớn, bề ngang tới trăm mét, phần cơ thể ở hai bên không ngừng chuyển động, giống như đôi cánh vậy.
Toàn thân nó màu lam, trên lưng là cái đuôi dài màu trắng lốm đốm, giống như con dơi khổng lồ đang bơi dưới nước.
Tu vi của nó là Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy, chỉ vì nó ẩn mình rất tốt nên trừ Ninh Tiểu Xuyên ra không một ai phát hiện ra.
Ninh Tiểu Xuyên đưa tay phải về hướng sinh vật đó, định một chiêu giết chết nó. Nhnưg đúng lúc đó từ bên cạnh hắn một ngọn lửa lớn bay về phía con cá dơi kỳ dị kia.
Ngọn lửa kia chiêu sáng cả vùng hải vực bán kính ba nghìn dặm, vô số sinh vật đang ngủ vùi dưới biển đều bị đánh thưc chạy tán loạn dưới biến. Đọc 𝐭𝙧𝘶𝘆ện ch𝘶ẩn không q𝘶ảng cáo # 𝒯𝙧 𝑼m𝒯𝙧𝘶𝘆en﹒vn #
Uỳnh!
Mọi người trên thuyền cũng ra khỏi trạng thái tu luyện, vẫn không kịp phản ứng.
Rồi tất cả nhfin thấy một con cá dơi bề ngang tới trăm mét bị thiêu chín từ trên trời rơi xuống thuyền của họ, tỏa ra mùi thịt nướng thơm lừng.
- Cô nãi nãi đang đói, không ngờ lại có cá tới. Không ăn thì có lỗi với ngươi quá.
Tiểu Hồng một chân giẫm lên lưng con cá cười lớn.
Mọi người ai cũng chấn kinh, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng còn trẻ vậy mà tu vi còn hơn họ cả nghìn lần. Sinh linh Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín, tầng thứ bảy đều bị một chiêu giết chết. Chắc chắn là Chí Tôn!
- Khụ khụ, ta vừa rồi tu luyện thấy có con cá lớn tới gần định ăn chúng ta. Là ta đã bảo vệ các ngươi, các ngươi nên cảm ơn ta mới phải.
Tiểu Hồng thấy mọi người chẳng ai nói gì thì bất mãn nói.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nhưng khi hắn định bảo Tiểu Hồng tiếp tục tu luyện thì đột nhiên cảm thấy một luồng khí tức cường đại, là sinh linh Vạn Cổ Cảnh!
- Tiểu Hồng, nguy hiểm!
Ninh Tiểu Xuyên nói, Tiểu Hồng lập tức quay lại nhìn mặt biển, thích phóng tâm thần.
Quả nhiên như Ninh Tiểu Xuyên nói, có một lượng lớn sinh vật cường đại đang tới.
- Chuyện gì vậy?
Tiểu Hồng lấy làm lạ.
- Có lẽ công kích của ngươi đã dụ chúng tới.
Ninh Tiểu Xuyên vừa dứt lời, mặt biển xuất hiện rất nhiều kình ngư đỏ rực to lớn. Mỗi con kình ngư này đều to như cung điện, tu vi cũng là Vạn Cổ Cảnh tầng thứ hai, có tới vài trăm con như vậy!
- Là bá chủ biển sâu “Ma Huyết Hồng Kình”. Thôi xong, chúng ta chết chắc rồi.
Những tán tu kia thấy kình ngư thì ai cũng tuyệt vọng, ngay đến dũng khí đối phó với địch cũng không còn nữa.
- Ma Huyết Hồng Kình?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn đám kình ngư kia, thần sắc thay đổi thay đổi.
Tu vi hiện nay của hắn là Vạn Cổ Cảnh tầng thứ bảy, sinh linh Vạn Cổ Cảnh tầng thứ hai với hắn chẳng là gì, nhưng có tới hàng trăm con cùng động thủ thì lại khác.
- Trí tuệ của đám Ma Huyết Hồng Kình này còn hơn con người bình thường, hơn nữa sức mạnh của chúng còn rất lớn, ngay cả võ giả Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín bị chúng quất đuôi một cái cũng không có cơ hội sống.
- Sức mạnh tâm thần của chúng cường đại hơn tu sĩ con người cùng cảnh giới, đúng là quái vật trong quái vật!
Một tán tu sợ hãi, run rẩy nói.
Gặp phải Ma Huyết Hồng Kình đúng là gặp đại họa.
- Tâm thần cường đại?
Nghe vậy Ninh Tiểu Xuyên liền có hứng thú. Nếu luyện chế đám kình ngư này thành đan dược thì không biết có tăng cường được tâm thần không?
Danh Sách Chương: