- To gan thật! Lão phu cũng muốn xem xem rốt cuộc ngươi có bản lĩnh tới mức nào?
Từ Thiên Trác là một kiếm tu, tu vi Chân Nhân Cảnh tầng thứ ba, thi triển một loại kiếm quyết, thanh cự kiếm màu trắng dài ba mét kia biến thành một đạo bạch quang nhằm Ninh Tiểu Xuyên bay tới.
Uỳnh uỳnh!
Chỉ tiếng chiến kiếm xé gió đã vang như tiếng sấm. Vô số đạo kiếm khí nhỏ bay ra cùng với cự kiếm, khi tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, kiếm khí tụ lại thành một điểm. Uy lực của kiếm lập tức tăng gấp năm lần.
Nhưng đầu mũi kiếm khi còn cách Ninh Tiểu Xuyên ba tấc thì bị hai ngón tay kẹp lại.
Ngay lập tức tất cả kiếm khí đều biến mất không còn tung tích.
Từ Thiên Trác thấy cảnh tượng đó thì sắc mặt liền biến đối, Thiên Lôi Kiếm Quyết của hắn lại bị đối phương dùng hai ngón tay là kẹp lại được.
Hơn nữa đối phương dường như chẳng dùng mất bao nhiêu sức lực!
Tu vi của nam tử trẻ tuổi kia mạnh đến mức nào?
- Lợi hại thật!
Khuynh Phi Tử nhìn chăm chăm nam tử trẻ tuổi kia, trong lòng đầy chấn kinh, trong những cường giả trẻ tuổi của Thiên Hư Đại Lục lại có cường giả mạnh đến mức này sao?
Cho dù là những người xếp trong năm hạng đầu Thần Trữ Cung có lẽ cũng chỉ vậy mà thôi.
Bốp!
Ninh Tiểu Xuyên đoạt lấy chiến kiếm cấp chí tôn khí của Từ Thiên Trác, dùng Diệt Thế Ma Hỏa luyện hóa hết khí tức của Từ Thiên Trác trên chiến kiếm.
Từ Thiên Trác vô cùng đau lòng, đó là chiến kiếm cấp bậc chí tôn khí nhưng lại bị đoạt mất. Hắn cũng chẳng có cách nào khác, vì tu vi của đối phương cao hơn hắn quá nhiều.
Ngay sau đó một cảnh tượng khiến hắn chấn kinh hơn nữa đã xảy ra.
- Thanh kiếm không tồi.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, cầm chiến kiếm cắm thẳng vào ngực mình.
Rồi thanh chiến kiếm bị Ninh Tiểu Xuyên luyện vào trong cơ thể, trở thành thanh Cụ Tượng Thần Thông Kiếm thứ năm mươi.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên nhẹ nhàng luyện hóa trung phẩm chí tôn khí vào cơ thể, mấy người của Linh Tiêu Thánh Thổ đều chấn kinh.
- Tu vi của các hạ quả nhiên cường đại, nhưng dám giết người ở Linh Tiêu Thánh Thổ thì buộc phải trả giá.
Khí tức trên người Mộc Hoa Chân Nhân càng ngày càng lớn, tỏa ra bạch quang chói lòa, từ mỗi lỗ chân lông đều bắn ra tia sáng nhỏ, giống như cả vầng mặt trời nóng bỏng.
Khuynh Phi Tử biết chưởng giáo Chân Nhân chuẩn bị đích thân ra tay, lập tức lùi ra xa, dùng huyền thạch tạo trận pháp ở xung quanh.
Hai vị thái thượng trưởng lão Từ Thiên Trác và Mạc Kỳ cũng lập tức ra tay giúp Khuynh Phi Tử bố trí trận pháp để tránh Ninh Tiểu Xuyên bỏ chạy.
Ninh Tiểu Xuyên bình tĩnh đứng trên thạch đài, dưới chân là vách núi sâu hun hút không thấy đáy, nhìn Mộc Hoa Chân Nhân ở phía xa, khẽ gật đầu:
- Tu vi Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy, với thiên tư của chưởng giáo Chân Nhân, cho dù đấu với Chân Nhân Cảnh tầng thứ tám, chắc chắn cũng sẽ không bị yếu thế.
- Hắn đã biết cảnh giới tu vi của ta nhưng vẫn giữ được sự ung dung như vậy. Lẽ nào ở tuổi hắn đã tu luyện tới cảnh giới có thể đấu lại với ta?
Mộc Hoa Chân Nhân đột nhiên có dự cảm không lành.
- Khỏi nhiều lời! Bài Vân Xuyên Tâm Chưởng!
Mộc Hoa Chân Nhân giơ một tay lên, thiên địa nguyên khí không ngừng lưu động theo tay hắn, tụ lại ở bàn tay thành một đám mây trắng.
Là chưởng giáo của một Thánh Thổ, thần thông mà Mộc Hoa Chân Nhân thi triển, đương nhiên thần thông của các võ giả thông thường không thể so sánh được.
Bàn tay ấn xuống, lập tức biến thành một cái chưởng ấn khổng lồ.
Phương Trường đứng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy vô cùng áp lực, giống như trời sắp sập xuống vậy. Không khí hoàn toàn đóng băng, muốn hít thở cũng thấy khó khăn. Hắn ngẩng lên nhìn, chỉ thấy một đám mây đè uống, thấp thoáng có thể thấy dường như có năm ngón tay khổng lồ.
- Diệt Thế Kiếm Phách!
Ninh Tiểu Xuyên chỉ tay lên trời, một đạo kiếm khí bay lên xuyên thủng thủ ấn.
Xẹt!
Ngay lập tức Ninh Tiểu Xuyên biến thành một đạo lưu quang bay vút lên trời, một chưởng chém về phía Mộc Hoa Chân Nhân. Quanh bàn tay hắn là điện quang và thú ảnh, phát ra tiếng rẹt rẹt của sấm sét và tiếng gầm thét của cự thú.
Sau khi tu vi đạt tới Chân Nhân Cảnh tầng thứ năm, Ninh Tiểu Xuyên đang muốn thử xem khi không mặc Thứ Thần huyết y thì hắn mạnh được tới mức nào, rõ ràng Mộc Hoa Chân Nhân là đối tượng tốt nhất để thử.
Mộc Hoa Chân Nhân không ngờ đối phương không những không trốn chạy mà còn dám chủ động công kích.
- Đến đúng lúc lắm!
Mộc Hoa Chân Nhân đeo một cái găng tay tím, một quyền đấm thẳng về phía chưởng của Ninh Tiểu Xuyên.
Hai luồng sức mạnh cường đại lao vào nhau, cả hai đều bay ngược ra sau.
Mộc Hoa Chân Nhân chỉ bay xa vài mét còn Ninh Tiểu Xuyên bị bay tận vài nghìn mét, ngay cả ống tay áo cũng bí sóng khí đánh rách tan, lộ ra nửa cánh tay.
- Thượng phẩm chí tôn khí!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn cái găng tay của Mộc Hoa Chân Nhân, nhận ra đó là một món thượng phẩm chí tôn khí có thể tăng sức mạnh, tuyệt đối là món bảo vật hiếm có.
Một đòn vừa rồi tuy Mộc Hoa Chân Nhân đã dùng tới thượng phẩm chí tôn khí nhưng cũng chỉ đánh bật được Ninh Tiểu Xuyên đi chứ không đả thương được hắn.
Ninh Tiểu Xuyên lấy lại thăng bằng, xuất ra Hỗn Thế Chiến Chùy cũng là thượng phẩm chí tôn khí.
Hỗn Thế Chiến Chùy là chiến binh đỉnh cấp nhất trong các loại thượng phẩm chí tôn khí, sức phá hoạt của nó còn khủng bố hơn chí tôn vương khí, nói nó là chuẩn chí tôn vương khí cũng không quá lời.
Trước kia Ninh Tiểu Xuyên chỉ có thể dùng sức mạnh nhục thân nhấc Hỗn Thế Chiến Chùy lên. Giờ tu vi của hắn đã là Chân Nhân Cảnh tầng thứ năm, hắn muốn thử xem toàn bộ uy lực của Hỗn Thế Chiến Chùy rốt cuộc mạnh tới mức nào?
Hỗn Thế Chiến Chùy vốn nặng hơn ba trăm triệu cân.
Khi Ninh Tiểu Xuyên không ngừng truyền chân nguyên vào, trọng lượng của nó rất nhanh đã vượt qua bốn trăm triệu, gần tới năm trăm triệu, sáu trăm triệu... Đến tận một tỷ tám trăm triệu cân thì trọng lượng của Hỗn Thế Chiến Chùy mới dừng lại.
Sau khi kích phát sức mạnh bản nguyên trong Hỗn Thế Chiến Chùy, trọng lượng của nó lên tới một tỷ tám trăm triệu cân. Bề mặt chiến chùy có hắc diệm bốc lên, biến thành một đám hỏa vân đen khổng lồ.
Ngay cả trận pháp của Khuynh Phi Tử và hai thái thượng trưởng lão cũng bị thiêu cháy lách tách, có thể bị phá vỡ bất cứ lúc nào.
Uỳnh!
Ninh Tiểu Xuyên bạo phát toàn bộ sức mạnh nhấc Hỗn Thế Chiến Chùy lên, một chùy giáng xuống Mộc Hoa Chân Nhân.
Mộc Hoa Chân Nhân cảm nhận sức mạnh cường đại từ Hỗn Thế Chiến Chùy, trong lòng đại kinh, rất không muốn trực tiếp đỡ chiêu nhưng hắn lại không thể rút lui. Phải biết hắn là chưởng giáo của một Thánh Thổ, sao có thể lùi bước trước công kích của một tu sĩ trẻ tuổi?
Hắn lập tức điều động chân nguyên toàn thân dồn hết vào chiếc găng tay.
Găng tay bạo phát kim quang đấm thẳng về phía Hỗn Thế Chiến Chùy.
Hai luồng sức mạnh cường hãn lại đâm sầm vào nhau.
Một luồng sóng năng lượng từ giữa găng tay và chiến chùy lan tỏa ra bốn phía. Chỉ trong giây lát trận pháp của Khuynh Phi Tử và hai thái thượng trưởng lão đã nổ tung. Những viên huyền thạch lơ lửng trên không trung kia đều vỡ vụn.
Hai thái thượng trưởng lão giống như bị ngọn núi đập vào người, lục phủ ngũ tạng đau nhói, ọc một tiếng, máu tươi phun ra. Cả hai đều bị đánh bay ra sau, đập và ngọn núi lớn phía xa.
Khuynh Phi Tử có chí tôn vương khí hộ thể không bị thương nhưng vẫn bị sóng năng lượng đánh bay vài chục dặm, mãi mới miễn cưỡng đứng vững lại được.
Sau lần giao thủ đầu tiên với Mộc Hoa Chân Nhân, Ninh Tiểu Xuyên liền dặn Phương Trường tránh ra xa nên Phương Trường không bị thương.
Uỳnh uỳnh!
Lấy Ninh Tiểu Xuyên và Mộc Hoa Chân Nhân làm trung tâm, rất nhiều tòa kiến trúc cổ và động phủ đã sup đổ. Nếu không phải có trận pháp bảo vệ thì có lẽ núi non của Linh Tiêu Thánh Thổ đã sụp đổ hàng loạt.
Động tĩnh lớn như vậy đã kinh động toàn bộ tu sĩ trên Linh Tiêu Thánh Thổ.
Mọi người thi nhau bay về hướng Ninh Tiểu Xuyên và Mộc Hoa Chân Nhân đang đại chiến. Họ rất tò hò rốt cuộc kẻ nào lại tới Linh Tiêu Thánh Thổ làm loạn?
Học viên Thần Trữ Cung cũng tới, trong đó có Cửu Khư Thần Tử, Âu Dương Thừa Đức. Họ nhìn thấy Khuynh Phi Tử đứng bên chiến trường liền tiến lại.
Âu Dương Thừa Đức nói:
- Khuynh sư tỷ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Mộc Hoa Chân Nhân đang giao đấu với ai?
Khuynh Phi Tử lắc đầu, nói:
- Không rõ. Ta chỉ biết đối phương là một nam tử trẻ tuổi, tu vi khá cường đại.
Âu Dương Thừa Đức lập tức phủ định:
- Nam tử trẻ tuổi? Trẻ tuổi không thể nào lại là đối thủ của Mộc Hoa Chân Nhân được, cho dù là vị đứng đầu Thần Trữ Cung cũng không có được chiến lực đó.
Cửu Khư Thần Tử cười khảy:
- Âu Dương huynh nói không sai. Trong lứa trẻ không thể có cường giả như vậy. Có lẽ là lão nhân nào đó đã sống nghìn năm tuổi, cố tình giữ vẻ trẻ trung.
Khuynh Phi Tử gật đầu, cũng khá đồng ý với lời của Cửu Khư Thần Tử..
Phải biết là nhân kiệt đỉnh cấp nhất trong những cường giả trẻ tuổi, cho dù có người mạnh hơn họ thì cũng không thể hơn nhiều như vậy.
Càng ngày càng có nhiều tu sĩ tới, trong đó có chưởng giáo của Thánh Thổ khác, ví dụ như Thanh Mộc chưởng giáo, Cửu Khư chưởng giáo, Âm Trủng chưởng giáo... mấy Thánh Thổ này có quan hệ với Linh Tiêu Thánh Thổ từ trước tới nay đều rất tốt.
Huống hồ, tu vi của Linh Tiêu Thánh Thổ cũng đã tiếp cận Vạn Cổ Cảnh, chỉ thiếu một bước nữa là tới Chí Tôn. Đại thọ chín nghìn tuổi của Linh Tiêu Chân Nhân đương nhiên họ phải đích thân tới để thể hiện sự tôn kính tới Linh Tiêu Chân Nhân.
- Kẻ nào lại ngông cuồng đến vậy? Lẽ nào không biết Linh Tiêu Thánh Thổ có một vị đã tiếp cận Chí Tôn?
Thanh Mộc chưởng giáo vuốt chòm râu, gương măt có vài phần châm chọc.
Cửu Khư chưởng giáo nói:
- Hắn dám tới làm loạn Linh Tiêu Thánh Thổ vào ngày đại thọ của Linh Tiêu Chân Nhân. Đúng là chán sống rồi!
- Nghe nói sứ giả đang luyện một lò thánh đan. Khi thánh đan luyện chế xong, chắc chắn Linh Tiêu Chân Nhân sẽ có một viên. Lúc đó Linh Tiêu Chân Nhân có thể đột phá Vạn Cổ Cảnh, trở thành Linh Tiêu Chí tôn.
Một vị chưởng giáo Thánh Thổ khác nói.
Cửu Khư nhìn chiến trường, đôi mắt sắc lẹm nhao lại, tưởng mình bị hoa mắt, dụi dụi mấy cái rồi nhìn lại. Lộ thần sắc chấn chinh:
- Các ngươi nhìn xem, người giao đấu với Mộc Hoa Chân Nhân có phải Diệt Nhân Vương?
Danh Sách Chương: