Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Edit: Mon

Cù Mạt Dư ở trong bệnh viện cùng Thẩm Đại một ngày, Thẩm Đại nói câu đó xong liền im lặng, thậm chí sau đó còn không muốn mở mắt nhìn hắn.

Bác sĩ nói cơ thể Thẩm Đại không sao, chỉ là tinh thần bị kích thích, có thể về nhà tĩnh dưỡng. Cù Mạt Dư biết Thẩm Đại chỉ cảm thấy an toàn khi ở bên Khâu Khâu nên đã đưa anh về nhà.

Hắn ra ngoài, đi thẳng đến nhà cũ.

Khi hắn trở về nhà cũ, Cù Thận đang chuẩn bị đi ngủ, nhìn đứa con trai đầy vẻ giận dữ, ông ta bảo Cù phu nhân và tất cả người hầu tránh mặt, để lại hai Alpha bốn mắt nhìn nhau, lặng lẽ đánh giá đối phương.

Pheromone trong cơ thể Cù Mạt Dư dâng trào, truyền thống hiếu đạo đè nén bản năng của hắn. Nếu người trước mặt không phải là cha ruột của hắn thì hắn không biết chính mình sẽ làm ra chuyện gì.

Hắn lao tâm khổ tứ mới tiếp cận được Khâu Khâu, gây ấn tượng với Thẩm Đại, hắn đã thử mọi thủ đoạn nhưng đều thất bại, chỉ khi hắn nghe lời mẹ, dùng sự chân thành và tôn trọng làm tan chảy hàng phòng ngự của Thẩm Đại mới có thể nhìn thấy chút hy vọng ít ỏi. Nhưng những gì xảy ra vào ngày hôm nay đã khiến mọi thứ trở về con số 0, thậm chí còn tệ hơn.

Bất cứ ai dám sử dụng pheromone để áp chế Omega của hắn đều là sự khiêu khích và đe dọa lớn nhất đối với hắn!

Bề ngoài Cù Thận trông bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng đang hãi hùng khiếp vía. Người trước mặt là con trai của ông ta, nhưng cũng là một con mãnh thú sắp nổi cơn thịnh nộ. Một khi đỉnh cấp Alpha hóa thú tính dưới sự kích thích lớn nhất, những hạn chế của nền văn minh nhân loại sẽ không đáng kể đối với bọn họ.

"Con nói rồi, để con tự – mình – giải – quyết!" Cù Mạt Dư nghiến răng nghiến lợi nói: "Vậy mà ba lại dùng pheromone để áp chế Omega của con, ba đang ép buộc con!"

Cù Thận trầm giọng nói: "Trước tiên con bình tĩnh lại đã."

"Thẩm Đại là Omega của con, Khâu Khâu là con trai của con, ba nhúng tay vào chuyện gia đình con." Từng từ "của con" đều được Cù Mạt Dư nhấn mạnh giọng điệu, hắn nắm chặt hai tay thành quyền: "Cho dù ba là ba của con, ba cũng đừng vượt quá mức."

"Vốn dĩ ba muốn để con tự xử lý, nhưng ba không còn cách nào khác, ba sắp hết thời gian rồi." Cù Thận chỉ vào chiếc ghế đối diện: "Trước tiên ngồi xuống, nghe ba nói." Ông ta nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Cù Mạt Dư, cảnh giác trước mọi biến động cảm xúc của đối phương, ông ta dùng giọng nói trầm thấp và thái độ bình ổn để xoa dịu con trai mình.

Cù Mạt Dư không nhúc nhích, hai mắt hắn đỏ ngầu, các cơ trên mặt khẽ run lên, tất cả biểu hiện đều chứng tỏ hắn đang kiềm chế, nhưng pheromone của hắn đã dần dần lan ra khắp nơi.

Cù Thận thấp giọng nói: "Mạt Dư, ngồi xuống! Đây là nhà của con, là nơi con lớn lên. Mẹ con đang nghỉ ngơi trên lầu, gần đây bà ấy ngủ không ngon lắm, không cần dọa đến bà ấy."

Nghe thấy từ "mẹ", Cù Mạt Dư thu lại khí thế một chút, hắn cứng ngắc lùi lại hai bước, ngồi xuống ghế sô pha: "Sắp hết thời gian là có ý gì?"

Cù Thận âm thầm thở phào nhẹ nhõm: "Chiều thứ bảy, Vưu Hưng Hải đã hẹn gặp ba, chắc chắn ông ta muốn tìm ba vay tiền. Đương nhiên ba không muốn gặp ông ta, nhưng ông ta lại nói chuyện này có liên quan đến Khâu Khâu."

Cù Mạt Dư lắng nghe một cách vô cảm.

"Người cha Omega của Thẩm Đại, Thẩm Tần, đã đi tìm Vưu Hưng Hải. Ông ta cười nhạo sự sa sút của gia đình Vưu Hưng Hải, đồng thời khoe khoang rằng Thẩm Đại đã sinh ra cháu trai đỉnh cấp Alpha cho Cù gia."

Cù Mạt Dư hơi nheo mắt lại, hiển nhiên Thẩm Đại và Thẩm Tần đều đã biết chuyện cấp bậc của Khâu Khâu lúc ở bệnh viện. Thẩm Đại giả vờ như không biết, nhưng cái tên ngu xuẩn Thẩm Tần kia lại nóng lòng muốn tìm Vưu Hưng Hải để trút giận.

"Sau đó ba đến bệnh viện điều tra hồ sơ, con đã sớm biết chuyện này, nhưng lại gạt ba."

"Con chính là không muốn ba biết." Cù Mạt Dư lạnh nhạt nói.

"Vậy thì con nên giấu thật kỹ!" Cù Thận lạnh lùng nói: "Con có biết Vưu Hưng Hải đang định làm gì không?"

"...Ông ta muốn làm gì?"

"Ông ta mở miệng đòi ba bảy trăm triệu. Nguyên câu nói của ông ta là Con trai tôi đã sinh ra đỉnh cấp Alpha cho Cù gia các ông, chẳng lẽ không đáng giá bảy trăm triệu sao?"

"Hiện tại Vưu Hưng Hải đã phế rồi, ba còn quan tâm lời nói của ông ta làm gì." Nói xong câu đó, Cù Mạt Dư đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Cù Thận lạnh lùng cười: "Quan tâm? Nhớ tới lúc trước để hoàn tất việc thu mua, về mặt pháp lý Thẩm Đại là con trai của Vưu Hưng Hải, đồng thời cũng là người đại diện theo pháp luật của hai công ty. Tài sản chấp hành đứng tên Thẩm Đại chỉ có một căn nhà trị giá mấy trăm vạn, đối với khoản nợ của Vưu Hưng Hải như muối bỏ biển. Nhưng bây giờ thì khác, vì Khâu Khâu, ông ta xảy ra chuyện, chúng ta không thể mặc kệ ông ta."

"Thẩm Đại không tham gia bất kỳ hoạt động kinh doanh nào, Vưu Hưng Hải muốn đổ đống nợ đó lên người anh ấy, nào có dễ dàng như vậy." Cù Mạt Dư lộ ra vẻ mặt độc ác: "Kiện, chúng ta có đủ khả năng để khởi kiện."

"Kiện là kiện bao nhiêu năm?" Cù Thận lạnh giọng nói: "Cho dù cuối cùng thắng, trên lưng Thẩm Đại đã cõng nợ nần nhiều năm. Vưu Hưng Hải đã động thủ, trước khi Thẩm Đại ảnh hưởng đến Khâu Khâu, đương nhiên ông ta muốn lấy lại quyền nuôi dưỡng Khâu Khâu. Đến lúc đó con và Thẩm Đại càng không thể kết hôn, chẳng lẽ con muốn gánh vác khoản nợ đó với cậu ta."

Cù Mạt Dư không chút do dự nói: "Dù có chuyện gì xảy ra con cũng không thể mặc kệ anh ấy."

"Con có thể giữ cậu ta lại. Dù sao, ngay cả khi trở thành người thất tín, chỉ cần con giữ cậu ta lại thì cũng không ảnh hưởng gì, nhưng cả con và Khâu Khâu đều không có trách nhiệm hay nghĩa vụ pháp lý nào với cậu ta." Cù Thận nhướng mày: "Kỳ thật như vậy lại càng tốt. Chờ đến khi cậu ta phát hiện ra mình không thể đảm bảo cuộc sống cơ bản nếu không có con, cậu ta sẽ không thể rời xa con, cái gì cũng sẽ nghe theo con."

Cù Mạt Dư sững sờ.

Hắn muốn Thẩm Đại không thể rời khỏi hắn, cái gì cũng nghe theo hắn, một người vợ Omega lý tưởng tuyệt đối phải phục tùng Alpha, nhưng điều hắn muốn không phải là kiểu "phục tùng" đó, mà là trái tim của Thẩm Đại. Nếu Thẩm Đại bị ép buộc, không còn cách nào khác đành phải ở bên cạnh hắn, thì dù hắn có ôm anh chặt đến đâu cũng không bao giờ có thể tìm lại được tình yêu Thẩm Đại đã từng trao cho hắn.

Thẩm Đại chỉ biết hận hắn, sẽ không bao giờ yêu hắn.

Cù Thận tỏ ra tự mãn: "Bây giờ con đã hiểu ý tốt của ba rồi. Ba làm điều này cũng là vì muốn tốt cho Cù gia, muốn tốt cho con. Khâu Khâu không thể bị kéo vào những chuyện lộn xộn này. Không bằng bây giờ tìm một người mẹ có thế lực cho Khâu Khâu, nó vẫn còn nhỏ, sau này sẽ không nhớ rõ..."

"Câm mồm!" Cù Mạt Dư hung tợn nói.

Cù Thận phẫn nộ trừng mắt nhìn Cù Mạt Dư.

Lòng Cù Mạt Dư phiền loạn, sau khi suy nghĩ lại, hắn phát hiện rằng những gì cha hắn làm quả thực là sự lựa chọn có lợi nhất – sự lựa chọn có lợi nhất đối với Cù gua, nhưng tuyệt đối ông sẽ không suy xét cho Thẩm Đại.

Tại sao vậy, hắn chỉ muốn ở bên cạnh Thẩm Đại, nhưng mọi người đều ngăn cản hắn, ai cũng muốn tách rời bọn họ. Thẩm Đại vì hắn mà bị liên lụy vào những chuyện thị phi hỗn loạn này, hắn lẽ ra phải bảo vệ Omega của mình thật tốt, đó là trách nhiệm và là sứ mệnh của hắn, nhưng chính hắn lại là người gây nhiều tổn thương lớn nhất và nhiều nhất cho Thẩm Đại, hắn đã làm gì vậy...

Cù Mạt Dư choáng ngợp cúi đầu, từ trong cổ họng phát ra một thanh âm khàn khàn như con thú bị nhốt trong lòng: "Vưu Hưng Hải, con sẽ giải quyết, ba không được phép đến gần Thẩm Đại nữa, không được phép nhúng tay vào bất kỳ chuyện gì giữa chúng con. Ba, đây là sự tôn trọng cuối cùng con dành cho ba."

Cù Thận hừ lạnh một tiếng, không nói gì nữa.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK