Mục lục
Thập Niên 70: Xuyên Qua Hệ Thống Làm Nữ Phụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mùa hè ở tỉnh Hắc trời tối muộn, hai người làm một cái bếp nhỏ, tối nay là có thể xong.

Thẩm Nhược Kiều và Đồng Viên Viên lại ra ngoài, đến nhà Lưu Thuận Tử mua vại để trữ nước và nồi đất để nấu cơm.

Phòng đang dựng bếp của hai người thì nhờ Lý Thu Hồng trông chừng giúp.

Thời nay nồi gang khó mua, nhiều người nấu cơm và hầm canh đều dùng nồi đất.

Phải nói, cơm và canh nấu bằng nồi đất lại có hương vị đặc biệt thơm ngon.

Thẩm Nhược Kiều định mua hai cái nồi đất, một để nấu cơm và một để hầm canh, chọn một cái nhỏ và một cái trung.

Kiếp trước cô là người miền Nam, thích uống canh.

Còn nồi gang để xào rau, Thẩm Nhược Kiều định nhân ngày nghỉ ngày mai lên huyện, giả vờ mua từ Cung Tiêu Xã, thực ra là lấy từ cửa hàng hệ thống rồi đem ra.

Các vật dụng cần thiết khác cũng làm tương tự.

Sau khi mang vại và nồi đất về nhà, Thẩm Nhược Kiều nhờ Vương Đại Trụ đóng đinh lên hai cửa sổ và giữa phòng để treo dây thép, tiện cho việc treo rèm cửa và rèm tre.

Rèm cửa sổ phía trước được kéo dài dây thép để tránh bếp dầu mỡ bám vào, khi nấu có thể kéo rèm về phía cửa để buộc lại.

Đinh và dây thép là Thẩm Nhược Kiều mang từ nhà, cha cô là phó xưởng trưởng nhà máy cơ khí, kiếm vài thứ này cũng dễ dàng.

Cô cũng mang nhiều nên chia một phần cho Đồng Viên Viên, Đồng Viên Viên dùng mứt quả để đổi với cô.

Lúc 7h40 tối, trước khi trời tối hẳn, hai cái bếp đã hoàn thành.

Gạch được trát bằng bùn, không có xi măng, nên để bền hơn thì tốt nhất là đợi bùn khô trong hai, ba ngày rồi hãy dùng.

Nhưng Thẩm Nhược Kiều không muốn ăn cùng với mọi người ở sân trước, vừa ăn kém, vừa không no, còn phải làm công việc nặng, thế thì sao chịu nổi?

Cô dự định sẽ dùng cái bếp nhỏ làm từ ba viên gạch vào ngày mai, bếp này thấp, có nứt cũng không sao, nếu cần thì trát lại bằng bùn.

Cái bếp cao nửa mét thì đợi khô rồi dùng.

Thẩm Nhược Kiều thanh toán tiền gạch và tiền công, còn đưa cho chú Thiết Sinh tám điếu thuốc.

Ngoài ra, cô còn tặng họ vài mét dây thép làm một phần tiền công, đây là thứ Vương Đại Trụ muốn, vì tháng sau anh ta sẽ cưới vợ, muốn treo rèm tre ở cửa sổ phòng.

Anh ta không có tiền mua nhiều vải, cửa sổ trong nhà đều dán bằng giấy báo, nay nghe Thẩm Nhược Kiều nói mới biết có thể dùng rèm tre.

Rèm tre thì anh ta có thể tự học làm, không cần tốn tiền.

Vương Thiết Sinh thấy t.h.u.ố.c lá thì vui như trẻ con thấy kẹo, bảo Thẩm Nhược Kiều sau này có việc gì thì cứ tìm họ.

Tiễn mọi người đi hết, Thẩm Nhược Kiều dọn dẹp đơn giản, kéo rèm lên, chuẩn bị nghỉ ngơi.

Thẩm Nhược Kiều rửa mặt xong, khóa cửa phòng, nằm lên giường đất.

Bây giờ mới 8 giờ tối, Thẩm Nhược Kiều không còn mệt mỏi và buồn ngủ như buổi chiều nữa, ngược lại tinh thần khá tỉnh táo.

Chốc lát muốn đọc tiểu thuyết.

Chốc lát lại thấy giường đất quá cứng.

Không có tiểu thuyết để đọc, còn giường cứng thì dễ giải quyết.

Thẩm Nhược Kiều bật đèn pin, từ cửa hàng hệ thống mua một chiếc chăn bông mỏng vừa với giường, trải dưới chiếu, sau đó phủ lại chiếu.

Khi nằm xuống giường một lần nữa, cô nghĩ tới việc sáng mai phải dậy sớm, đi xe bò tới công xã, rồi bắt xe đi huyện, trong cơn buồn ngủ cô dần thiếp đi.



Sáng sớm hôm sau, trước khi chiếc đồng hồ cổ reo, Thẩm Nhược Kiều đã tự nhiên thức dậy.

Cô nhóm lửa, dùng bếp nhỏ và nồi đất đun nước.

Củi là do thím Lan Hoa biết cô định dùng bếp nhỏ vào ngày mai nên đã mang đến khi dựng bếp, đủ dùng trong hai, ba ngày.

Tất nhiên, Thẩm Nhược Kiều không để họ làm không công, còn đưa thêm bốn viên kẹo trái cây.

Sau khi vệ sinh cá nhân xong, nước cũng sôi, cô đổ nước sôi vào bình nước quân đội.

Cô pha một cốc sữa mạch nha, ăn ba cái bánh hạch đào, đó là bữa sáng.

Đồng Viên Viên không đun nước sôi, cô ta làm trứng luộc, trứng là tối qua đổi từ thím Xuân Hồng, còn nấu thêm cho Thẩm Nhược Kiều một quả.

Hai người ăn xong trứng, đeo gùi lên lưng rồi đi ra đầu thôn.

Mùa hè ở tỉnh Hắc trời sáng sớm, bây giờ mới 5 giờ 30 nhưng khắp nơi đã sáng trưng.

Trên xe bò đã có vài người dân chuẩn bị đi lên công xã.

Chỉ còn vài chỗ trống, Thẩm Nhược Kiều và Đồng Viên Viên nhanh chóng đi tới ngồi xuống.

Đợi thêm vài phút, xe bò đã đầy.

Người cuối cùng lên xe là một thanh niên cao khoảng 1m85, da ngăm màu đồng, ngũ quan cứng cáp, là kiểu đẹp trai phong trần, theo cách nói thời hiện đại thì là kiểu nam thần mạnh mẽ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK