Bên trên chỉ là ngụy biện, chứ hắn cũng muốn ngủ nhưng nhìn cái cảnh chen chúc trật trội Khải Minh liền hết muốn.
Vừa rồi có lẽ quá nhiều người chạy nạn đến đây, nơi này nhà cửa vừa nhỏ vừa không nhiều, do đó chỉ đành tạm ở chung chen vào những chỗ trống.
Hỏi sao Khải Minh không nằm đại bên ngoài, bà nó muỗi nó bu đầy mình, ngủ kiểu gì được?
Cứ lơ ngơ là bị chích, nhìn những con muỗi thân vừa to kim lại dài, bà nó thật sự chả biết nói gì.
[Đinh, kiểm trắc thế giới, kiểm trắc khu vực.....
Đang tải.... ]
[Đinh, hiện hữu thông tin.
Thế Giới Vô Cấp, Trung Hiện Đại!
Tinh Cầu: Dpe 03S.
Hệ Sao: Dpe.
Thiên Hà: Vân Hạ.
Ngân Hà: Thập Thiên Quy Vũ.]
[Đinh, đang tải thông tin thế giới 0.1%, 0.2%,.....]
[Đinh, đang tải bản đồ thế giới 0.1%, 0.2%,....]
..............
Trời vừa tờ mờ sáng, trong đầu Khải Minh liền vang lên âm thanh của hệ thống, việc này khiến cho hắn nước mắt tuôn rơi, nỗi đau biến mất.
"Hệ thống, cứu ta..." Hắn kêu gào sự cầu cứu trong lòng.
{Ký chủ, hệ thống đang xâm nhập vào thế giới này nhưng phải chờ rất lâu, trước mắt hệ thống chỉ có thể buff cho ký chủ một phần mềm hệ thống cơ bản mà thôi, tuy vậy với cái hệ thống phần mềm kia, ký chủ không tìm chết, ắt hẳn không có gì đáng lo.} Khải Minh vừa gọi hệ thống, tiểu Thê Tử rất nhanh trả lời hắn.
"Mặc kệ xâm hay không xâm, nhập hay khắc, mau, có hệ thống hay buff gì cứ mau mở." Khải Minh mặc kệ gì gì đó đó, giờ hắn trông chả khác gì một tên phế phẩm, vì vậy dù chỉ là một sự giúp đỡ nhỏ thôi hắn cũng không chê hay trách gì.
[Đinh, kích hoạt hệ thống hỗ trợ, chúc mừng ký chủ nhận được một tiểu Lễ Bao, một đống nhiệm vụ.]
[Tiểu Lễ Bao!
Chúc mừng ký chủ nhận được một khẩu DK 7A, phiên bản cải tiến!
Chúc mừng ký chủ nhận được kỹ năng sinh hoạt: Cao Thủ Bắt Cá!
Chúc mừng ký chủ nhận được kỹ năng sinh hoạt: Kỹ Sư Cao Thủ Nông Nghiệp!
Chúc mừng ký chủ nhận được vật phẩm: V17A NaVi, máy bay không người lái với công nghệ tối tân, định chất đạt cấp 6.0S!
Chúc mừng ký chủ nhận được 100 viên đạn DK 7A cùng 10 hộp tiếp đạn.]
[Đinh, kích hoạt nhiệm vụ:
Nhiệm vụ chính tuyến, tìm đến ngọn núi ký chủ xuất hiện để thu thập mảnh vỡ quy tắc không gian, thành công nhận được gia tốc tiến trình xâm nhập thêm 7%, thất bại không trừng phạt.
Nhiệm vụ phụ cấp, tìm và thu thập bảy loại khoáng chất khác nhau, không yêu cầu loại nào, số lượng mỗi loại phải đạt một kí lô, nhiệm vụ thành công được gia tốc thêm 1,5% tiến trình xâm nhập, thất bại không trừng phạt.
Nhiệm vụ phụ cấp,.......
.....................]
Một hệ liệt dài loằng ngoằng mà hệ thống đưa ra, một ít vật phẩm và gần một trăm cái nhiệm vụ.
Nhưng phần nhiệm vụ đa số chỉ là thu thập các nguyên tố, sinh vật sống mà thôi, cũng không có gì quá khó khăn.
Về phần thưởng, hắn được một khẩu súng ngắn cùng 100 viên đạn, một chiếc máy bay không người lái, còn lại toàn kỹ với năng.
Nhìn qua có vẻ như hệ thống muốn hắn phải sống sót trước, việc tương lai tính sau.
"Bà chị hệ thống, phức tạp loằng ngoằng vậy, cho cái tu vi Linh Đan không tốt hơn...." Khải Minh thầm thì càu nhàu.
{Ký chủ, nơi này không có linh khí, có tu vi đối với ký chủ cũng vô dụng.} Khải Minh chưa kịp lầm bầm hết, tiểu Thê Tử liền tạt cho hắn một xô nước đá lạnh.
Nghe vậy hắn cũng chỉ đành thở dài, mở không gian hệ thống nhìn những vật phẩm kia.
Cái không gian này chỉ là không gian của hệ thống mới đây, chiều rộng chỉ có một mét vuông, bên trong có một khẩu súng ngắn màu bạc, một chiếc máy bay và một hộp đạn lớn, về phần những kỹ năng kia, khi mà mở tiểu Lễ Bao, hệ thống đã dung hợp cho hắn.
Loay hoay chơi với súng một lúc, Khải Minh định thần suy nghĩ một lúc, tiếp đó hắn đi tìm một ích vật liệu rồi vào rừng câu cá.
Không vì gì, bởi vì mọi chức năng cơ thể đã về cấp Luyện Thể, do đó hắn đói nên mới kiếm cái ăn.
Từ hôm qua đến giờ hắn cũng chả có gì vào bụng.
Vào rừng, thả câu, đặt bẫy,...... một hệ liệt thao tác vô cùng nhuần nhuyễn, với kỹ năng bắt cá kia, hắn có đến hàng ngàn hàng vạn cách để bắt cá.
Về quy trình tạo bẫy và cách lưu ý để săn cá, đây không phải truyện sinh tồn nên thằng tác không nói đến.
...................
Làng Hòa Bình!
"Thưa các ông các bà, chúng cháu hôm nay đến để hỗ trợ mọi người xây dựng nhà ở, bên cạnh đó sẽ giúp mọi người trồng lúa, cải thiện cuộc sống của mọi người, mọi người cứ yên tâm sinh sống ở đây, chúng cháu sẽ ở đây ba ngày để giúp mọi người, bên cạnh đó....."
Giữa một bãi đất trống bên cạnh làng, hiện giờ đang tập trung rất nhiều người, một bên là dân thường với toàn người già và trẻ em, đối diện bên còn lại là những thanh niên thiếu nữ tuổi đôi mươi, bọn họ trò chuyện một lúc rồi bắt tay vào làm việc.
Dựng lên những căn nhà bằng cây tràm, lá, cỏ bông lau,.....
Đào mương, kênh, dẫn nước vào vùng trũng,.....
Cày cấy những mảnh đất lên, hiện hữu độ màu mỡ cho một mảnh đất,.....
Khung cảnh yên bình của một làng quê cổ xưa hiện rõ mọi chi tiết,....
"Bà ơi, hôm qua có một cậu thanh niên ở đây, giờ cậu ta đâu rồi ạ?"
"Cô Mơ ấy à, lúc sáng sớm bà nhìn thấy cậu ấy bơi một chiếc xuồng vào rừng, không biết làm gì nửa, bà có gọi mà cậu ta như người mất hồn vậy, không trả lời cũng không quay lại."
"Dạ, con biết rồi, bà nghỉ ngơi đi."
...................
Giữa trưa, vị trí đâu đó sâu trong rừng và bác Khải Minh.
"Bố tổ nhà nó, quên bà nó rừng là rừng." Nhìn thành quả những cái bẫy mình khổ công làm ra, Khải Minh đành bất đắc dĩ.
Ừ thì kỹ năng bắt cá, đúng thật bắt được cá đó, nhưng bắt được luôn cả trăn là thế éo nào?
Không chỉ trăn không, cái bẫy trước đây, hắn thậm chí bắt được cả cá sấu, nói thật cái khu rừng này cũng đáng sợ.
Cũng may lúc đầu hắn nhìn thấy cái xuồng, nếu không dự định của hắn là lội nước.
Nếu theo dự định trên, giờ chắc hắn sớm nhận cơm thôi việc.
Nhìn lại đầy một xuồng cá, tám con trăn và một con cá sấu, Khải Minh nuốt một ngụm nước bọt mà không biết nói gì.
Chỉ mỗi buổi sáng mà thế này, thật sự nơi này tài nguyên khủng thật, nếu theo lời hệ thống, ăn rồi chờ buff, thật sự không cần lo lắng.
"Bạo mịa!" Quay đầu chuẩn bị theo đường cũ về, trên một chỗ cao Khải Minh liền nhìn thấy một con Hổ, lúc Khải Minh phát hiện nó nó cũng nhìn ngược lại.
Hai cặp mắt chạm vào nhau, một cặp tỏ vẻ hiếu kỳ, một cặp toát ra vẻ hoảng sợ.
Khải Minh tuy run tay run chân nhưng vẫn đứng yên không nhúc nhích, cũng may chỉ nhìn một lúc con Hổ kia liền lẫn sâu vào rừng biến mất.
Với thể trạng thể lực của Khải Minh hiện giờ, tuy mạnh hơn người bình thường nhưng chưa chắc mạnh bằng Hổ, nhìn con Hổ to tổ bố lúc nãy, nếu đối đầu trực diện Khải Minh vẫn không dám.
Mà nếu nhìn kỹ, con Hổ lúc nãy đang ngậm một con nai con, chắc có mồi để nhắm rượu đêm nên nó không để ý Khải Minh.
'Khốn khổ, trước đây đối đầu con sói to gấp ba mươi lần con Hổ kia ta còn không sợ, còn bây giờ, đúng thật sa cơ sinh hèn nhát mà. ' Khải Minh lắc đầu thầm than, giờ hắn mới hiểu thực lực đi kèm sự tự tin.
Đợi một lúc lâu, cảm thấy không có gì khác thường từ phía kia, Khải Minh hắn mới bơi đường cũ trở về.
Lúc nãy thật sự hắn sợ thật, nhưng mà nếu có chuẩn bị kỹ càng, ăn thịt Hổ cũng là một ý nghĩ hay, chẳng phải cá sấu và trăn hắn còn giết được kia ư.
"Mụ nó." Bơi được một đoạn, khi liếc qua con cá sấu kia, Khải Minh cầm cây chống chỉ thẳng lên trời chửi rủa.
Não hắn có vấn đề à, thân là nam nhân có súng mà sợ một con Hổ, mà thật lúc vừa rồi hắn quên luôn việc hắn có súng, thật, não tàn mà.
.........
...
..