"Tiểu Sầu, đã xảy ra chuyện gì?" Không bao lâu nhóm người Khải Minh cũng đến được Thôn Minh Việt.
Qua quan sát tình trạng của Thôn cũng không có gì khác, mọi thứ có vẻ vẫn bình thường.
"Chưởng phái, lúc nãy có một yêu thú Tứ Giai sơ kỳ Giao Ma Kết đi vào thôn, trong lúc đệ tử cho rằng nó sắp tấn công thì bất ngờ nó lại lao thẳng xuống cái hồ kia!" Tiểu Sầu từ phía xa đi lại cùng với một số thanh niên trung niên của Thôn.
"Các ngươi không ai bị thương chứ?" Khải Minh gật đầu nhìn đám người hỏi.
"Cũng may yêu thú đó đi bên cạnh thôn nên không ảnh hưởng gì, chỉ hủy đi một phần hàng rào và làm sập 3 căn nhà, người bên trong những căn nhà này đi làm việc nên không có ai bị thương,..... Nhưng nếu như lúc đó yêu thú này mà tấn công, đệ tử sợ là toàn bộ sẽ bị diệt!" Tiểu Sầu nói rõ tình hình, lúc nói đến cuối sắc mặt của hắn liền trắng bệch.
Tuy được công pháp Thiên Giai duy trì hỗ trợ, nhưng tu vi của tiểu Sầu lúc này chỉ mới đến Luyện Hồn trung kỳ, riêng yêu thú kia là Tứ Giai, ngang với Ngưng Đan cảnh, nếu chiến bên tiểu Sầu thua là chắc.
Tu vi của tiểu Hổ trong thời gian qua cũng đến được Luyện Hồn hậu kỳ, còn tiểu Ngưng sắp có thể đột phá Ngưng Đan cảnh.
Riêng về tu vi của Khải Minh, hắn hiện giờ vẫn chỉ là Luyện Thể cảnh đại viên mãn đỉnh phong, lý do mà tu vi hắn không tiến cũng là vì hắn không có đan dược để cắn.
Đan dược lên cấp cũng không phải không có, mà là hắn không có tiền để mua a ~
Còn về việc tu luyện, mơ đi, hắn méo rảnh!
"Được rồi, ngươi sơ tán toàn bộ dân trong Thôn về Đại Việt phái tạm thời đi, chuyện ở đây để ta nghĩ cách." Khải Minh không chần chừ mà ngay lập tức phân phó.
Sau đó hắn tiếp tục cùng tiểu Hổ và tiểu Ngưng tiến về hồ nước kia, xem xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
"Hửm, nó ở dưới này à?" Khải Minh nhìn vào mặt hồ yên tĩnh nói, không hiểu sao hắn lại có một cảm giác vô cùng quen thuộc.
"Tiểu Hổ, kiểm tra đi." Vì cảm giác khá quen nên hắn liền cử diễn viên lúc trước ra.
"Chưởng phái..... Ta.... Ta không đi có được không?" Tiểu Hổ mếu máo nhìn Khải Minh nói, không hiểu sao khi đến đây hắn lại có cảm giác bất an.
"Không được, phải đi, ngươi nhanh một chút, khi về có bia uống." Khải Minh lùi về sau ba bước, khuôn mặt nghiêm túc nhìn hắn nói.
Không còn cách nào khác, vì cám dỗ nên tiểu Hổ hắn cũng đành cắn răng mà bước đi.
— QUẢNG CÁO —
Hắn đến bên bờ hồ liền rút kiếm ra chuẩn bị chiến đấu, tinh thần kéo căng toàn lực, cảnh giác với mọi thứ xung quanh.
Nhưng đứng một hồi lâu hắn cũng không thấy gì xảy ra, thấy vậy hắn liền lấy một hòn đá ném xuống hồ..... Qua tiếp một thời gian cũng không có gì xảy ra, hắn lại tiếp tục ném đá xuống dưới hồ, từ nhỏ cho đến những hòn đá to bằng nửa người hắn, thậm chí hắn còn dùng một cành cây dài khuấy và đập trên mặt hồ....
Nhưng cũng không có gì xảy ra.
"Chưởng phái, chuyện này?" Không còn cách nào khác nên hắn đành nhìn Khải Minh hỏi.
"Chuyện lạ à nha!" Thấy an toàn nên Khải Minh hắn cũng bước tới bên cạnh tiểu Hổ, vuốt vuốt cằm nhìn xuống mặt hồ.
"Có khi nào yêu thú này đã không còn ở đây không?" Hắn nhìn hai tên đệ tử của mình nói.
"Có thể, mà cũng không thể, không rõ được!" Tiểu Ngưng nói một câu vô cùng lạnh lùng.
"Tiểu Thê Tử, có cách nào giúp ta quan sát cái hồ này không?" Cuối cùng hắn cũng cầu cứu hệ thống.
{Ký chủ có thể mua Thuỷ Khống phù hoặc Thuật Khống thuỷ để giải quyết chuyện này?} Rất nhanh tiểu Thê Tử liền đưa ra đáp án.
Nghe được biện pháp hắn liền nhanh chân vào cửa hàng kiểm tra, nhưng sau khi nhìn thấy giá cả hắn liền thất vọng.
"Không đủ tiền để mua rồi." Hắn lắc đầu cười khổ, bây giờ hắn còn đồng nào đâu.
{Ký chủ có thể dùng Phi Hành phù lúc trước đem ra đổi!} Tiểu Thê Tử lại nói.
"Đổi được sao?" Hắn cũng liền hỏi.
{Vì đổi lại nên ký chủ phải thêm vài vật bù lại, ký chủ có thể thêm vài tấm phù không sử dụng vào!}
Nghe tiểu Thê Tử hướng dẫn hắn cũng rõ được việc này, sau đó hắn liền dùng Phi Hành phù cùng toàn bộ những tấm phù còn lại đi đổi Thuật Khống phù.
Và kể từ lúc này, tài sản về phù của hắn chính thức trở thành con số 0.
Mà Thuật Khống phù lại là một loại phù rất cao cấp, vì thế nếu so sánh hắn không hề thiệt.
— QUẢNG CÁO —
Thuật Khống phù có tác dụng Khống chế Ngũ Hành Nguyên Tố Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ theo ý mình, nhưng cấp bậc sức mạnh của phù chỉ ngang Ngưng Đan cảnh, thời gian tác dụng cũng chỉ có 60 phút.
"Các ngươi cứ ở đây, ta đi xem thử!" Hắn nói với hai tên đệ tử một câu rồi nhảy thẳng xuống nước.
"Chưởng phái..... " Tiểu Hổ chưa kịp phản ứng thì tên Khải Minh đã mất dạng.
"Nhị sư tỷ, chưởng phái không chết chìm chứ?" Thấy vậy hắn liền quay qua hỏi tiểu Ngưng.
"Chắc hắn lặn xuống dưới tìm kiếm thôi, nói không chừng trở lên bây giờ!" Tiểu Ngưng nói một câu không mang tí cảm xúc nào.
Nhưng qua một thời gian rất lâu, hai người vẫn không thấy tên chưởng phái của mình xuất hiện.
"Sư tỷ, chưởng phái không phải đã chết.... rồi chứ?" Tiểu Hổ lắp bắp nói, bộ dáng trông có vẻ rất đau lòng.
Chưởng phái a chưởng phái, ngày không thể chết được, ngài còn nợ đệ tử Bia kia kìa a.
Tiểu Ngưng nhăn nhăn lông mày mà nhìn xuống hồ, trông bộ dáng có vẻ là đang nghĩ về điều gì đó.
Nàng biết rằng con người không thể thở lâu được dưới nước, trừ khi tu vi của người này rất cao.
Tu vi càng cao có thể ở dưới nước càng lâu, nhưng cho dù có là Linh Đan cũng chỉ nhịn thở được hơn nửa canh giờ mà thôi.
'Cũng tốt, qua lần này xem xem tu vi của hắn ở cảnh giới nào.' Nàng nghĩ thầm một câu.
............
Trong lúc hai tên đệ tử còn đang nghĩ ngợi ngóng chờ thì tên Khải Minh lúc này hắn đang...... đang ngao du dưới đáy hồ.
"Wao, sao ta có cảm giác càng đi càng sâu thế nhỉ, mà kỳ lạ là méo thấy rong rêu gì hết, toàn đá với bùn..... Nhưng công nhận cái Khống Phù thuật này lợi hại ghê, không những thở được dưới nước mà có thể nhìn thấy rõ ràng nơi đây như ban ngày." Khải Minh vừa đi vừa quan sát xung quanh vừa lẩm bẩm.
Công dụng chân thật của Khống Phù thuật cũng rất thuận tiện, thứ này tựa như đưa hắn hoà huyện cả cơ thể với nước, có thể nói rõ hắn bây giờ chính là một phần của nước.
Hắn cứ thế tiếp tục đi thẳng về phía trước, càng đi dường như càng sâu xuống, lúc này hắn đã xuống sâu khoảng hơn 50 mét.
— QUẢNG CÁO —
Cứ thế trôi qua mười lăm phút, độ sâu lúc này đã gần hai trăm mét.
"Mẹ nó, sâu gì sâu lắm thế..... Ủa, có cái gì kìa!" Hắn vừa càm ràm vừa quan sát, bỗng bất chợt hắn phát hiện được thứ gì đó ở trước mặt.
Sau khi tiến tới và nhìn kỹ, hắn liền rõ ràng đây là cái gì.
"Thứ quái gì mà có màu đỏ thế nhỉ?" Hắn nhìn thấy một bụi cây như những cây rong rêu có màu đỏ, chiều cao những cây này lại rất cao, cao gần gấp đôi hắn, chí ít phải trên 3 mét.
[Đinh, phát hiện Hải Huyết thảo, hải dược Huyền cấp hạ phẩm.] Khi hắn vừa chạm vào thứ này âm thanh của hệ thống liền vang lên.
"Ách, hải dược Huyền giai? Vậy! Vậy ắt hẳn nó phải quý lắm chứ hả?" Ánh mắt hắn sáng lên, nhìn thẳng vào đám Hải Huyết thảo trước mặt.
Không chần chừ mất thời gian, hắn ngay lập tức nhanh gọn thu cả bụi Hải Huyết thảo này vào kho đồ hệ thống của mình.
"Chuyến đi này không lỗ a." Tâm trạng của hắn liền vui vẻ lên.
Thế là không nghĩ ngợi gì nhiều hắn lại tiếp tục lên đường đi thẳng về phía trước, thời gian không đợi người a, hắn chỉ còn thời gian khoảng 30 phút nên phải nhanh chóng xác định tung tích của yêu thú kia.
Năm phút thôi qua, lúc này tên Khải Minh như là người mất hồn mà đứng ngơ ngác, xung quanh của hắn là một rừng Hải Huyết thảo nhuộm đỏ cả một vùng rộng lớn.
"Định mệnh,.....!" Hắn nuốt nước miếng, ánh mắt tham lam nhìn về đám Hải Huyết thảo kia.
Số lượng những Hải Huyết thảo này nhìn qua cũng đủ sợ, nó trải dài một vùng rộng lớn tựa như một thành tường phòng lũy như muốn bảo vệ cái gì đó, rất rộng lớn và rất nhiều, nhiều không thể đếm được.
"Không nên không nên, làm chuyện chính trước, để đây còn đây, không gấp, không được gấp!" Hắn biết muốn thu thập hết cũng phải mất cả tháng, quan trọng bây giờ là làm chuyện chính, vì thế hắn liền trấn an tinh thần, vừa thu thập một số Hải Huyết thảo vừa tiến về phía trước.
Muốn tiếp tục vào trong nhất định phải xuyên qua thành lũy như rừng của Hải Huyết thảo này, vì thế thuận tiện đi qua hắn cũng thu thập trước một số xem, tiện thể sau này tìm hiểu tác dụng của thứ này.
Mười phút sau, cuối cùng hắn cũng rời khỏi thành rừng Hải Huyết thảo, qua đó hắn cũng xác định được độ rộng của nó khoảng 10 mét, một con số cũng khá kinh khủng.
Nhưng vừa ra khỏi Hải Huyết thảo, hắn lại sững người mà nhìn phía trước.