Mục lục
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Há Cảo

Vân Y thấy thế, tưởng là Mạch Khê Bạn muốn vươn bàn tay dài móng sắc nhọn của mình ra liền vội vàng nắm lấy bàn tay của hắn.

Cô cau mày nhìn Mạch Khê Bạn, trong mắt đầy vẻ không đồng ý. Cô dẫn theo Mạch Khê Bạn đi khắp nơi, là vì muốn tìm thứ gì đó để kích thích Mạch Khê Bạn khôi phục lại cảm giác.

Nhưng như thế cũng không có nghĩa là, cô thật sự không sợ người của căn cứ "xử lý" bọn họ.

Phải biết là.....tiến độ nhiệm vụ công lược lần này mới đến 85 mà thôi.

Vân Y thật sự sợ Mạch Khê Bạn sẽ nổi điên giữa chừng.

Bàn tay mềm mại của Vân Y phủ lấy tay của Mạch Khê Bạn, cảm xúc mềm mại truyền đến khiến hắn ngẩn người ra.

Giây tiếp theo, hắn nhìn về phía Tô Khê – người vừa nói chuyện.

Thật ra Mạch Khê Bạn cũng không có ấn tượng gì với Tô Khê cả. Hiện tại, trong suy nghĩ của hắn chỉ có ấn tượng với một người duy nhất, đó là Vân Y.

"Lúc nãy, là cô muốn tìm tôi sao?" Mạch Khê Bạn hơi trầm mặt lại, ánh mắt nhìn Tô Khê lóe lên sự kỳ quái, như đang suy nghĩ điều gì đó.

Vân Y nhìn vẻ mặt Mạch Khê Bạn, cũng không biết hiện tại hắn đang nghĩ đến điều gì, cô chợt phát hiện ra, hiện tại hắn càng lúc càng khiến người khác cảm thấy khó hiểu.

"Khê....Khê Bạn?" Tô Khê nhìn Mạch Khê Bạn, gương mặt hiện lên vẻ tủi thân.

Bộ dạng bạch liên hoa đáng thương đó khiến những người không biết rõ mọi chuyện đang đứng đây, đặc biệt là những người đàn ông đều cảm thấy không đáng thay cô ta.

"Mấy người làm gì vậy? Những gì chúng tôi nói đều là thật, tại sao lại trách Tô Khê hả?" Người đàn ông mắt đậu xanh chỉ tay vào Mạch Khê Bạn, tức giận mắng.

"Đúng thế, chẳng lẽ bây giờ chúng tôi chỉ nói thôi cũng không được ư? Tại sao mấy người hoang mang như thế? Có phải trong lòng chột dạ không?" Một người đàn ông khác bị vẻ ngoài của Tô Khê mê hoặc tiếp lời, đòi lại công bằng cho Tô Khê.

Vân Y nhìn qua Tô Khê, thật không hổ là nữ chính, người có được hào quang của vai chính đúng là không giống người bình thường. Chỉ nói một câu thôi cũng đã có nhiều người như thế thay cô ta ra trận.

"Thế à? Vậy thì tôi cũng nói, mấy người đều bị nhiễm virus zombie hết rồi đấy, có phải cũng nên đến phòng thí nghiệm một chuyến để kiểm tra không?" Vân Y cười khẩy, nói.

Mạch Khê Bạn nhìn đám người đang đứng ở đây, bề ngoài tĩnh lặng như nước, nhưng trong lòng lại bực bội ~ ing.

Đối mặt với đám nhân loại không biết điều này, bạn zombie nào đó cảm thấy nội tâm của mình đang sôi trào lên, muốn xé nát bọn họ, xé nát bọn họ....

"Nói bậy nói bạ, sao chúng tôi có thể bị nhiễm virus zombie hết chứ? Chúng tôi vẫn hoàn hảo đây này." Có người tức giận bác bỏ lời vu oan của Vân Y.

"Chúng tôi cũng khỏe mạnh vậy, là mấy người gai mắt chúng tôi nên mượn lý do này gây hấn với chúng tôi sao?" Vân Y ngưng tụ dị năng lên tay, chuẩn bị công kích lôi điện lên người bọn họ.

"Y Y, cậu yên tâm, tớ nhất định sẽ đứng bên cậu." Cơ Hiểu Hiểu đi tới cạnh Vân Y, cô ấy là một dị năng giả hệ thủy cấp hai.

"Ừm." Vân Y gật đầu, lạnh lùng nhìn nhóm người trong căn cứ. Còn Mạch Khê Bạn à, ừm, vẫn còn đứng sau lưng hai cô.....Nhìn cực kỳ giống một tiểu bạch kiểm ăn bám.

"Mọi người đang làm gì vậy?" Bỗng nhiên, một giọng nói nam tính mang theo sự tức giận vang lên từ phía sau.

Nghe thấy có người phá đám như thế, mọi người đều tức giận quay đầu lại nhìn thử xem là người nào không biết điều như thế.

Vân Y vừa nhìn thấy người nọ, lập tức kinh ngạc, là Lãnh Thiên Tịch?

- ---------❤----------

Chương 109: Vua Zombie, đừng làm loạn (22)

Edit: Há Cảo

A, đúng rồi, cô quên mất, nam chính Lãnh Thiên Tịch là người đứng đầu của căn cứ này cơ mà.

"Chào thủ lĩnh." Một số người biết Lãnh Thiên Tịch nhanh chóng thay đổi thái độ, chào hỏi hắn ta.

Lãnh Thiên Tịch.......

Khí thế của nam chính và nữ chính ăn nhịp với nhau đấy.

Cũng không biết trong đám người này, Lãnh Thiên Tịch có thể chú ý tới Tô Khê không nhỉ?

Về phần Tô Khê, ngay khi Lãnh Thiên Tịch xuất hiện, đôi mắt cô ta lập tức sáng lên, đây là một người không hề thua kém Mạch Khê Bạn.....

Người đàn ông này khoảng chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, đầu để tóc ngắn, cổ áo sơ mi trắng mở hơi rộng, ống tay áo vén lên tới chỗ khuỷu tay, để lộ ra làn da lúa mì.

Đôi mắt thâm thúy có thần, sóng mũi cao vút, đôi môi gợi cảm hợp lại với nhau càng thêm giống một tác phẩm tuyệt vời dưới tay thượng đế.

Ngay khi nhìn thấy Lãnh Thiên Tịch, phái nữ đang đứng ở đây đều phải tặc lưỡi hít sâu, người đàn ông này gợi cảm đẹp trai quá, có thể sánh ngang với Mạch Khê Bạn rồi.

Quan trọng nhất là, đây là người đứng đầu của căn cứ.....Hoàn toàn khác với Mạch Khê Bạn chỉ biết ăn bám kia.

Tuy Mạch Khê Bạn trông ngang ngược hơn một chút, nhưng điều quan trọng là.....Giữa hai người, một người chỉ có nhan sắc không có năng lực, và một người lại có cả nhan sắc lẫn năng lực...Hễ là người có đầu óc, đều sẽ chọn người sau cả.

"Báo cáo thủ lĩnh, chúng tôi phát hiện một người đàn ông, có vẻ là đã bị nhiễm virus zombie, nhưng người đó lại phủ nhận và chống đối, cho nên...." Tô Khê vội lên tiếng giải thích, cô ta muốn giành được sự chú ý của Lãnh Thiên Tịch.

Quả nhiên, Lãnh Thiên Tịch nhìn về phía Tô Khê, "Ồ? Là ai?"

Tô Khê giơ tay chỉ về phía Vân Y, Lãnh Thiên Tịch nhìn theo ngón tay của cô ta. Ồ, nơi đó có ba người.

"Cô ta nói, là thật không?" Lãnh Thiên Tịch cũng không phải là người chỉ nghe từ một phía, hắn hỏi lại Vân Y.

"Đương nhiên không phải. Thủ lĩnh, cũng không biết bọn họ nghe được tin bậy bạ này từ đâu nữa. Nếu như người trong căn cứ chúng ta, đều chỉ vì một lời đồn nhảm chưa được chứng thực mà phán tội một người, vậy thì, còn ai sẽ tin tưởng căn cứ của chúng ta là một nơi công chính nghiêm minh chứ?"

Chưa đợi Vân Y trả lời thì Cơ Hiểu Hiểu đã giành lên tiếng trước. Đương nhiên, cô ấy không giống với Tô Khê lên tiếng vì muốn được Lãnh Thiên Tịch chú ý. Cô ấy là vì bảo vệ Vân Y và Mạch Khê Bạn.

"Người mà mọi người nói bị nhiễm virus zombie là ai?" Lãnh Thiên Tịch quay đầu lại nhìn nhóm người kia.

Những người này lúc nãy lải nhải ồn ào, khiến Mạch Khê Bạn bực bội đến mức sắp bùng nổ rồi.

"Là hắn." Mọi người đồng loạt giơ tay chỉ vào Mạch Khê Bạn đứng sau Vân Y, Lãnh Thiên Tịch liếc mắt nhìn qua.

Là cô ta?

"Là cô à?" Lãnh Thiên Tịch ôn tồn hỏi Vân Y, chỉ là giọng nói lại ẩn chứa vài phần lạnh lùng.

"Chẳng lẽ người trong căn cứ này đều là như thế này sao? Nếu là như thế, tôi tình nguyện chưa từng tới nơi đây. Thật sự khiến người ta quá thất vọng rồi."

Vân Y vừa dứt lời, Mạch Khê Bạn cũng không nhịn được nữa. Hắn vươn đôi tay trắng nõn trước mạt mọi người.

Móng tay của hắn lập tức dài ra hơn cả tấc, sau đó không hề khách sáo mà tấn công về phía bọn họ.

Vân Y nhìn tình huống này, chỉ cảm thấy trong lòng vừa có một đàn thảo nê mã* chạy qua. Đờ mờ, Mạch Khê Bạn này tới để hố đồng đội phải không......

[*] Thảo nê mã: là [Đ·M·M]. Do tiếng Trung của từ thảo nên mã đồng âm với từ đó nên hay được các cư dân mạng TQ dùng để qua kiểm duyệt. Đồng thời đây cũng là tên Trung của lạc đà Alpaca Nam Mỹ.

- 23.2.2019-

Tớ có vài điều muốn hỏi các bạn một chút.

Các bạn đọc truyện này các bạn có cảm thấy Vân Y ngốc, bánh bẽo, não tàn, thánh mẫu,... gì đó không? Nếu có, mỗi khi đọc tới đoạn đó các bạn cảm thấy có cần thiết lấy một người khác ra so sánh với Vân Y không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK