So với trước kia xem trên TV, còn muốn đẹp hơn diễn viên hiện đại mấy chục phần.
Cũng là hắn lớn mạng, còn chưa bị người lột da róc xương ăn.
"Vì sao? Ta không cần." Vân Y đóng vai công chúa điêu ngoa bá đạo, tự nhiên sẽ không làm phụ hoàng nguyên thân phát hiện nữ nhi của mình bị thay thế.
"Công chúa, bần tăng từ đông thổ Đại Đường mà đến, hướng Tây Thiên bái phật cầu kinh, đi ngang qua quý quốc, hy vọng công chúa có thể cao đài quý tay, phóng thích bần tăng đi thôi." Đường Tăng mặt từ thiện tâm, đôi tay khép lại.
"Từ Đông thổ Đại Đường tới? Vậy ngươi có phải còn có ba tên đồ đệ?" Vân Y rất có hứng thú mà nhìn chằm chằm Đường Tăng.
"A? Công chúa làm sao biết được?" Đường Tăng kinh ngạc mà nhìn thoáng qua Vân Y.
"Đương nhiên." Vân Y cười thần bí, đối với Đường Tăng chớp chớp mắt, "Ta có thể đi xem ba tên đồ đệ của ngươi một chút không?"
"A?" Đường Tăng có chút giật mình, sắc mặt lại chần chờ, "Chỉ là, ba đồ nhi bộ mặt có chút xấu xí, chỉ sợ làm công chúa sợ hãi."
Đường Tăng từ trước đến nay đều đã thói quen, ba đồ nhi của hắn bởi vì vấn đề diện mạo đã làm bao nhiêu người sợ hãi, cho nên, mới cự tuyệt như thế.
Nhưng mà, Vân Y nghe xong nhíu mày nhìn hắn.
"Ở trong mắt Đại Đường thánh tăng, không phải chúng sinh bình đẳng sao? Tướng mạo bọn họ làm sao? Chẳng lẽ vì bộ dạng có vấn đề, mà ngươi đứng ở địa vị cao thượng kỳ thị bọn họ?"
Vân Y chỉ trích Đường Tăng một trận, nàng không thích nhất chính là người lấy mấy thứ lý do râu ria này ra thoái thác.
Mấy người Tôn Ngộ Không rõ ràng chịu vất vả như thế, hộ tống hắn đi Tây Thiên, lại bị Đường Tăng như nói......
Vân Y hiện tại tiến vào trạng thái cố chấp, bởi vì nàng không thích Đường Tăng, cho nên đối Đường Tăng lời nói hay hành động, đều mang theo một loại thái độ bất hòa.
Đường Tăng bị Vân Y nói như thế, trợn mắt há hốc mồm, lắp bắp mà giải thích: "Cũng không phải là như thế, công chúa, bần tăng, bần tăng chỉ là sợ công chúa bị ba cái đồ nhi kia làm sợ hãi mà thôi."
"Chẳng lẽ ta thoạt nhìn nhu nhược bất kham như vậy sao? Sẽ vì diện mạo của người ta mà sinh ra sợ hãi?" Vân Y hùng hổ doạ người, làm Đường Tăng cũng không biết làm sao trả lời cho tốt.
"Không, không phải, công chúa, công chúa tự nhiên có thể." Đường Tăng vốn dĩ không biết ăn nói, bị Vân Y làm khó, căn bản là đối phó không lại.
Ngày đó hoàng đế Trúc quốc thấy nữ nhi của mình dễ dàng đơn giản thu phục Đường Tăng, hắn lần đầu tiên phát hiện, nguyên lai hài nhi lại có tài ăn nói như vậy.
Bất quá, hình như hài nhi đối với Đại Đường thánh tăng còn có địch ý...... Khụ, khẳng định là hắn nhìn lầm rồi, con gái muốn thân với thì thân, hắn không quản.
"Hài nhi ngoan, con không phải là thật sự muốn đi đến dịch quán chứ?" Thiên Trúc quốc quốc vương tán đồng, lắc đầu, tính toán cản trở.
"Phụ vương, ta muốn đi, ta liền phải đi." Công chúa tùy hứng chính là loại tính cách này, Vân Y không ngần ngại mà nhập vai.
"Được được được, đều nghe ngươi, đều nghe ngươi." Thiên Trúc quốc quốc vương vội vàng gật đầu, gương mặt ôn hòa mà đầy sủng nịch, khiến Vân Y có chút ngượng ngùng, áy náy. Kỳ thật hưởng thụ tình thương của hắn, cũng chỉ là thỏ ngọc, không phải nữ nhi thân sinh.
*Tây Du Ký là một trong những tác phẩm kinh điển trong văn học Trung Hoa. Thuật lại chuyến đi thỉnh kinh (kinh Phật nha) của nhà sư Huyền Trang.
Thế giới này sử dụng kha khá nội dung của Tây Du Ký bản truyền hình, chủ yếu là tính cách nhân vật và một số các chi tiết quan trọng chủ chốt trong phim, mà những chi tiết ấy mọi người chắc ai cũng biết, cho nên chỗ nào mình thấy khó nhớ thì sẽ có chú thích, trước khi đọc những chương sau có thể lên wikipedia đọc qua một chút cho đỡ lạ =)))