"Tiến sĩ Mạch? Mạch Khê Ngạn sao? Anh ta bị nhiễm virus, tôi đã nhốt anh ta trong kia, sao vậy?" Tô Khê cảm thấy mình đối xử với bạn trai như thế không có vấn đề gì cả.
"Tô Khê, tiến sĩ Mạch là bạn trai của cô, sao cô có thể, có thể đối xử với anh ấy như thế, cô muốn vứt bỏ anh ấy hay sao?" Vân Y chất vấn.
"Ồ, bạn trai sao? Ngay cả là người chồng đã cùng kết hôn, không phải là có câu nói, vợ chồng là chim cùng rừng, tai họa đến mạnh ai nấy bay hay sao? Tôi khuyên cô vẫn là nhanh chóng chạy đi, nếu không chờ đến khi bị nhiễm virus rồi thì cô chỉ có nước chờ chết thôi."
Tô Khê cười lạnh, hất mạnh tay Vân Y ra, sau đó chạy về phía cửa.
"Đừng đi, cô đưa chìa khóa cho tôi." Vân Y nhanh tay nhanh mắt, cô không có chìa khóa phòng thí nghiệm chính, không vào đó được, thì sao có thể tìm Mạch Khê Ngạn đây?
Tô Khê không còn cách nào khác, cô ta ném chìa khóa qua cho Vân Y, rồi nhanh chóng rời đi.
Vân Y mở cửa phòng thí nghiệm, thật ra, bởi vì máy tính chủ mở ra chức năng tự động phòng ngự, nên cánh cửa phòng thí nghiệm chính này sớm đã không còn chức năng cách âm.
Cô đi vào phòng, liền nhìn thấy Mạch Khê Ngạn dựa vào vách tường, cả người suy yếu, ngay lúc vừa nhìn thấy hắn, tim cô bỗng đập nhanh hơn.
Cô biết, ý thức còn lại của nguyên chủ, quá mạnh mẽ.
"Tiến sĩ Mạch, tiến sĩ Mạch, anh không sao chứ?" Vân Y chạy tới đỡ Mạch Khê Ngạn.
Mạch Khê Ngạn quay đầu lại, nhìn thoáng qua Vân Y, âm thanh ngoài phòng thí nghiệm lúc nãy, hắn cũng nghe được.
Tô Khê nói không sai, hắn cũng không hy vọng, sẽ có người, là thật sự đối xử tốt với một người khác.
Nhưng mà Vân Y..... Mạch Khê Ngạn dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn cô, nếu hắn đoán không sai, cô là từ bên ngoài chạy đến phòng thí nghiệm chính này.
"Khụ khụ, cô, tại sao cô lại đến?" Vì Mạch Khê Ngạn đã bị nhiễm virus, nên thân thể suy yếu, lúc nói chuyện hơi khó khăn.
"Tiến sĩ, Tô Khê thật đáng giận, vậy mà lại vứt bỏ anh, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ đưa anh ra ngoài." Vân Y đầu tiên là tức giận thóa mạ Tô Khê vì bất bình cho Mạch Khê Ngạn một chút.
Nói đơn giản hơn là....cô mách lẻo.
Tiếp đó là thể hiện chính mình.
Mạch Khê Ngạn nhìn Vân Y, nhớ tới những lời Tô Khê vừa nói với mình.
"Mạch Khê Ngạn, anh cũng ích kỉ thật, tại sao tôi phải hi sinh mình vì thí nghiệm của anh chứ?" Tô Khê nói với vẻ mặt châm chọc.
"Tô Khê.... Em, không phải em đã nói với anh, em cũng nhiệt tình yêu thích nghiên cứu khoa học hay sao?" Mạch Khê Ngạn không biết tại sao Tô Khê lại biến thành bộ dạng này.
"Ha, nhiệt tình yêu thích sao, nhưng tôi lại càng yêu mạng sống của tôi hơn, hơn nữa, anh đã bị nhiễm virus rồi, tôi chán ghét anh."
【Đinh! Độ hảo cảm +10, tổng độ hảo cảm là 30, ký chủ cố lên!】
【Đinh! Độ hảo cảm là 30, khi độ hảo cảm đạt tới 100, nhiệm vụ hoàn thành, trong lúc thực hiện nhiệm vụ, độ hảo cảm có thể tăng hoặc giảm, khi độ hảo cảm giảm tới -100, nhiệm vụ sẽ thất bại, thất bại ba lần, sẽ bị mạt sát.】
Bởi vì độ hảo cảm của nữ chính không hề có tác dụng gì cho nhiệm vụ, nên Vân Y đã tắt nó, miễn cho nó làm ảnh hưởng đến tâm trạng của bản thân.
"Không sao, cô đi nhanh đi, tôi đã bị nhiễm virus, đừng để nó lây sang cô." Mạch Khê Ngạn hiện tại vẫn là vị tiến sĩ có nhân tính, hắn bảo Vân Y nhanh chạy đi.
Vân Y lắc đầu, kiên định nói: "Tiến sĩ, tôi không đi, tôi sẽ không bỏ mặc anh, cho dù là thời điểm nào đi chăng nữa."
-5.2.2019-
Quà năm mới đến đây😘