"Cậu nói cái gì?" Nam sinh chụp bàn dựng lên, thiếu chút nhảy ra đánh nhau với Chasel.
Chasel đối với nam sinh cũng chỉ cười lạnh một tiếng, không thèm để ý, xoay người rời đi.
Gladys lúc trước là vốn dĩ muốn nhảy lớp đến ban cao giai, chỉ là bởi vì nguyên nhân nào đó, cuối cùng ở lại.
Chỉ là, hiện tại nhìn thấy Chasel, Gladys lập tức lại nổi lên tâm tư lên lớp cao giai.
Gladys nhìn bóng dáng Chasel rời đi, một cỗ tức giận nảy lên trong lòng.
Đương nhiên, nổi giận cũng không phải nhằm vào Chasel, mà là bởi vì Vân Y.
Vừa rồi, Chasel còn nói với Vân Y cái gì? Làm hắn bạn gái?
Hơn nữa, Vân Y còn cự tuyệt đâu.
Chính vì thế, Gladys ở trong lòng oán hận mà thiếu chút nữa cắn nát răng cửa.
Giữa trưa thời gian, có thể nghỉ ngơi, nhưng cũng không phải là buổi chiều không cần tới học.
Vân Y buổi chiều đi vào phòng học, lại phát hiện, Chasel...... Thế nhưng tới ban sơ cấp?
Nói, nam chính, anh tùy hứng như thế, thật sự ổn sao? Nhìn Chasel an vị ngồi ở ngay sau lưng mình, Vân Y hơi sợ hãi.
"Cậu sao lại ở chỗ này?" Vân Y nhíu mày, khó chịu mà nhìn Chasel.
Chasel khóe môi cong lên nhìn lại, "Không có biện pháp, cậu thi không đậu ban cao giai, cho nên tôi cũng liền đành phải tới ban sơ cấp bồi cậu."
Mấy lời của Chasel lập tức thu hút được mấy tên con buôn trong phòng học, những người đó đều sôi nổi đem tầm mắt hướng về phía Vân Y.
Đặc biệt là những nữ sinh, ánh mắt nhìn Vân Y, thiếu chút nữa liền đem Vân Y ăn vào trong bụng.
Cũng khó trách, trong học viện bình dân này, nam sinh lớn lên đều giống giống nhau.
Cho dù là lôi tất cả những nam thần đẹp trai nhất của các khóa trước đó ra so sánh, cũng không có ai đẹp như Chasel.
Nếu Chasel coi trọng người có bộ dạng địa vị năng lực đều đỉnh cao, vậy không nói.
Nhưng mà không nghĩ rằng thế nhưng nam thần lại coi trọng Vân Y này......
Khiến các nàng ghen ghét muốn chết.
Vân Y đương nhiên cũng biết Chasel nói những lời này không phải thật, chỉ là thuận miệng nói nói thôi.
Nhưng cảm nhận được ánh mắt ghen ghét của các nữ sinh khác, Vân Y thấy Vampire trưởng thành cũng quá sớm đi?
*lời tác giả: Vampire trung, hai trăm tuổi cũng chỉ là cái hài tử tuổi tác, năm trăm tuổi mới là thiếu niên......
Vân Y xem nhẹ vấn đề tuổi này, chỉ là khẽ mỉm cười, mặt cứng đờ mà cười, khiến Hạ Chi Cẩm có chút khó hiểu.
Hạ Chi Cẩm không phải không quan sát ánh mắt Vân Y, nhưng đối mặt với các nữ sinh cùng ban. Hạ Chi Cẩm tỏ vẻ cũng vô lực, đành vỗ vỗ vai Vân Y đông viên.
Đối mặt với nữ chính không có nghĩa khí như thế, Vân Y đành phải chính mình tự lực cánh sinh.
Chuyện Chasel tới ban sơ cấp, đương nhiên đã kinh động tới hiệu trưởng, vộ vàng đi tới chỗ Huyết tộc bệ hạ báo cáo.
Huyết tộc bệ hạ thời điểm biết được cái tin tức này, trầm tư trong chốc lát rồi cũng chỉ vẫy vẫy tay, tỏ vẻ hắn sẽ không nhúng tay vào.
Chasel đi học căn bản không phải là cái hảo hài tử gì, đương nhiên sẽ không ngoan ngoãn ngồi im không lộn xộn.
Hắn ngồi trong lớp sẽ ngẫu nhiên đá đá ghế Vân Y, ngẫu nhiên lại lắc lắc cái bàn, khiến Vân Y phiền không chịu được.
Nam chính ấu trĩ như thế, tác giả có biết không?
Tốt xấu cũng là điện hạ, có thể hay không...... Không có đầu óc như vậy?