Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuyền Cơ sửng sốt, hắn theo bản năng hỏi một câu: “Người cảm nhận được sao?”

Thích Tuệ Miễn nhẹ nhàng gật đầu: “May mà có ngươi.”

Trong mấy ngày nay, Thích Tuệ Miễn cảm thấy ý thức và thân thể tách rời nhau, nếu không phải người trước mặt này ngày nào cũng dùng kim đâm vào người nàng, khiến nàng cảm nhận được đau đớn thì sợ rằng nàng đã sớm về Tây thiên rồi.

Lần này đến lượt Tuyền Cơ kinh ngạc, hắn không ngờ Thích Tuệ Miễn có thể cảm nhận được.

Tuyền Cơ không nói thêm nữa, bước tới bắt mạch cho Thích Tuệ Miễn. Mạch tượng lần này ổn định hơn lần trước, mặc dù tình trạng sức khỏe không được tốt lắm nhưng ít ra đã khá hơn rất nhiều.

Đây là lần đầu tiên Tuyền Cơ gặp phải tình huống này, thật sự quá thần kỳ.

“Ngươi là đại phu của Vương phủ ư?”

Nhìn nam nhân trẻ tuổi trước mặt, trong đầu Thích Tuệ Miễn nảy ra một ý tưởng.

Tuyền Cơ rút tay về, nhàn nhạt nói: “Vương phi thật đề cao nô tài, chẳng qua nô tài chỉ biết một chút về Kì hoàng chi thuật, nào dám nhận là đại phu.”

Mặc dù đối phương tự xưng là nô tài, nhưng Thích Tuệ Miễn không hề nhìn thấy một chút dáng vẻ của nô tài nào từ hắn.

Người như vậy sợ rằng không phải là một gia nô bình thường.

Thu hồi suy nghĩ, nàng không dài dòng nữa mà đi thẳng vào vấn đề: “Ta có một phương thuốc, ngày xưa một lang trung trong giang hồ cho ta, bởi vì ta không biết rõ đối phương nên cũng không dám dùng. Nhưng mà tình trạng của ta hiện không được tốt, nên ta muốn thử một phen. Ngươi có thể mua cho ta ít dược liệu không?”

Thích Tuệ Miễn đã cẩn thận suy nghĩ cái cớ này từ rất lâu, hiện tại thứ nàng đang chờ đợi chính là dược liệu.

Nàng không biết rốt cuộc Thiên kim phương này có hiệu nghiệm hay không, cũng chỉ còn cách thử nó một lần.

“Ồ?” Tuyền Cơ nhướng mày: “Vương phi nói thử xem người cần dược liệu gì?”

“Bán Văn, hoa Tuyết Liên, cây râm bụt,…”

Thích Tuệ Miễn dựa theo trí nhớ lần lượt đọc ra hơn hai mươi loại dược liệu, nàng phát hiện khi đọc đến một nửa thì sắc mặt của Tuyền Cơ cũng thay đổi.

“Sao vậy? Có gì không đúng sao?”

“Là ai đã viết phương thuốc này vậy? Thật vớ vẩn.”

Tuyền Cơ lắc đầu nói: “Không nói đến hoa Tuyết Liên và hoa U Minh rất hiếm gặp, ngay cả những dược liệu khác đều tương sinh tương khắc với nhau. Không ai lại viết ra một phương thuốc như vậy cả!”

Thích Tuệ Miễn nghe đến lạnh cả sống lưng, nàng vốn học ngoại khoa, tức là những phương pháp chữa bệnh bằng phẫu thuật, cho nên nàng căn bản không hiểu một chút gì về Đông y, hiển nhiên cũng không hiểu gì về tác dụng của những loại dược liệu này.

“Ngươi nói thật ư?”

Nghe nàng nói xong, Tuyền Cơ bật cười: “Vương phi nếu không tin có thể tự mình tìm đại phu khác đến xem. Cáo từ.”

Tuyền Cơ nói xong liền chuẩn bị rời đi, Thích Tuệ Miễn không ngờ người ở đây ai nấy đều nóng tính đến mức này.

Nhưng lúc này, Thích Tuệ Miễn không dám để Tuyền Cơ rời đi. Nàng cảm thấy người trước mặt không chỉ đơn giản là biết một chút Kì hoàng chi thuật.

“Xin dừng bước.”

“Vương phi, còn có chuyện gì khác?”

“Ngoại trừ hoa Tuyết Liên và hoa U Minh, những thứ khác đều có thể mua được phải không?”

Tuyền Cơ nghe vậy, không dám tin nhìn Thích Tuệ Miễn: “Người còn muốn thử sao?”

Hắn đã nói rõ phương thuốc này cực kỳ vô lý, nhưng đối phương lại không tin, tự muốn tìm đường chết, hắn cũng không thể ngăn cản.

“Tiên sinh đừng hiểu lầm ta, ta không phải không tin ngươi, chỉ là trong tình huống này cũng không còn cách nào khác. Thay vì để thân thể suy nhược thế này không bằng thử cố gắng một lần.”

Tuy Tuyền Cơ nói phương thuốc này rất vớ vẩn, thế nhưng nàng cảm thấy phương thuốc Thiên kim phương này sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện trong đầu nàng.

Thân thể này dù sao cũng đã tồi tàn như vậy, thử một lần cũng tốt.

Bất quá thì chết sớm và chết muộn cũng chỉ khác nhau một chút mà thôi.

Tuyền Cơ im lặng một lúc rồi nói: “Các dược liệu bình thường khác đều có bán ở hiệu thuốc. Riêng hoa Tuyết Liên và hoa U Minh rất hiếm gặp, theo như ta biết, trong cung có một cây Tuyết Liên, còn hoa U Minh đến nay chưa từng nghe qua tin tức gì.”

Tuyền Cơ đi rồi, cả người Thích Tuệ Miễn đều cứng đờ.

Thích Tuệ Miễn vốn tưởng rằng đây là một việc vô cùng đơn giản nhưng không ngờ việc thu gom dược liệu cho sách Thiên Kim lại khó khăn đến vậy.

Chưa nói đến nàng căn bản không biết hoa U Minh, mà ngay cả hoa Tuyết Liên trong hoàng cung không phải là thứ nàng có thể với tới.

Ông trời là muốn chơi chết nàng đây mà…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK