Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu là Thích Tuệ Miễn thật nghe thấy những lời này của Yến Cảnh Nhiên chắc chắn sẽ vô cùng vui vẻ, dẫu sao thì người nàng ta thích cũng là thái tử.

Nhưng nàng không phải là nguyên chủ não tàn đó, hiện tại nàng không muốn nghe những lời như thế này.

Trước mắt ngoại trừ ở cái vương phủ này, căn bản không còn nơi nào để nàng dung thân nữa.

Ý tứ trong lời nói của Yến Cảnh Nhiên rất rõ ràng, hắn chỉ mong nhanh chóng đá nàng đi, nhưng nàng cũng không trách người ta, nếu đổi lại là nàng thì nàng cũng sẽ làm như thế.

Nhưng hòa li thì không được, nghĩ đến đây nàng kiên trì mở miệng nói: “Vương gia, chuyện tối hôm qua là do ta sai, sau này tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện như thế này nữa, mong Vương gia suy nghĩ lại.”

Nàng không biết Yến Cảnh Nhiên có đồng ý không, trong kí ức của nguyên chủ không có hình bóng của Yến Cảnh Nhiên, chỉ biết vì khuyết điểm ở chân nên hắn xuất hiện trước mắt người khác cực kỳ ít.

Cho nên không có quá nhiều người biết rõ rốt cuộc là hắn có tính cách như thế nào.

“Vương gia, ý ngài thế nào?”

Thấy Yến Cảnh Nhiên không mở miệng, Thích Tuệ Miễn không nhịn được mà hỏi.

Nàng đã hạ quyết tâm, hôm nay cho dù là quỳ xuống cũng tuyệt đối không thể hòa li.

Yến Cảnh Nhiên đánh giá Thích Tuệ Miễn trước mặt, con ngươi thâm trầm, hắn vuốt nhẹ ngón cái với ngón trỏ, cảm thấy người phụ nữ này hình như không giống với tin đồn cho lắm.

Cảm giác được ánh mắt của Yến Cảnh Nhiên, Thích Tuệ Miễn định nói thêm gì đó nhưng giọng của thị vệ từ bên ngoài truyền vào: “Vương gia, hoàng thượng hạ chỉ bảo người và Vương phi lập tức vào cung yết kiến.

Vào cung?

Lẽ nào chuyện tối hôm qua đã truyền vào trong cung rồi? Chuyện lần này quá trớn rồi. Thích Tuệ Miễn cau mày, đợi khi nàng hồi thần lại thì Yến Cảnh Nhiên đã đẩy xe lăn ra ngoài rồi. Lúc này, nàng vội vàng đuổi theo, nhất định phải thỏa thuận xong chuyện hòa li với đối phương trước mới được.

“Vương gia?”

Đi hơi gấp gáp khiến Thích Tuệ Miễn bắt đầu hít thở khó khăn.

Thấy vậy, ánh mắt Yến Cảnh Nhiên càng trở nên thâm thúy.

Thân thể yếu như vậy mà vẫn sống được sau sự dày vò tối hôm qua , quả thật là kì tích.

Yến Cảnh Nhiên thu lại ánh mắt, lạnh nhạt mở miệng: “Tiến cung trước đi.”

Nghe thấy đáp án ba phải của hắn, Thích Tuệ Miễn có chút không cam lòng nhưng trước mắt vẫn không có cách nào khác, chỉ có thể đi theo hắn lên xe ngựa.

Suốt cả chặng đường không ai nói chuyện, từ lúc lên xe ngựa Yến Cảnh Nhiên đã bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, còn nàng thì vẫn luôn quan sát đối phương.

Diện mạo Yến Cảnh Nhiên trông vô cùng đẹp, từ trước đến giờ nàng không phải là một người hoa si, nhưng không thể phủ nhận Yến Cảnh Nhiên thật sự đẹp trai. Ngũ quan của hắn góc cạnh, nhìn vào chút chút giống với con lai ở thời hiện đại.

Khung xương của hắn cũng rất tốt, vóc dáng xem ra rất đầy đặn.

Trong tình huống bình thường, người có đôi chân không tiện sẽ không có khả năng duy trì dáng người như vậy được.

Nghĩ đến đây, ánh mắt của nàng không tự chủ được mà dừng lại trên chân của hắn.

Dựa vào ký ức của nguyên chủ, vấn đề về chân của Yến Cảnh Nhiên là bẩm sinh. Nhưng nhìn cơ bắp của hắn không hề tầm thường nên chắc không phải là loại bệnh bại liệt trẻ em, vậy rốt cuộc là tại sao không đi được?

Nàng hơi tò mò, không kiềm được mà dựa vào gần hơn một chút để xem cho kĩ chân của Yến Cảnh Nhiên, lại không phát hiện, Yến Cảnh Nhiên vốn đang nhắm mắt dưỡng thần không biết mở mắt ra từ lúc nào, đang lạnh lùng nhìn cô.

“Nhìn cái gì?”

Hồi thần lại, Thích Tuệ Miễn phát hiện sắc mặt Yến Cảnh Nhiên đã lạnh lùng nghiêm nghị.

“Ngại quá, chỉ là ta có chút tò mò.”

Nàng là bác sĩ khoa ngoại, nhìn thấy người bệnh luôn vô ý thức muốn điều tra rõ ràng căn nguyên của bệnh, đây là bệnh nghề nghiệp. Nhưng nàng lại quên thân phận bây giờ của nàng và của Yến Cảnh Nhiên, càng không phát hiện lời nói của mình sẽ khiến người khác hiểu lầm.

Yến Cảnh Nhiên lạnh lùng nhìn người phụ nữ đang dán mắt vào chân hắn, ngón tay khẽ nhúc nhích, hơi thở quanh thân chợt lạnh, sát ý trong mắt cũng giấu không nổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK