" Liệu có phải có người nhúng tay vào? "
Tôi hốt hoảng lấy tay mình bịt chặt miệng Ngọc Đàn rồi dùng dấu hiệu im lặng. Thật ra tôi cũng nghĩ chắc chắn có người nhúng tay vào vì ko lí nào chữ " Ngọc " trong một đêm lại biến thành " Tuý ". Vốn dĩ nhà tôi mang họ Ngọc nhưng sau khi cha tôi ra đời, ông nội đã đổi họ thành " Vương " với mục đích họ mới sẽ thay đổi được vận mệnh gia đình. Tuy nhiên dấu ấn trên ngọc bội ko thể thay đổi thành họ Vương nên ông nội quyết định để như cũ.
" Ý của muội là vẫn muốn ta trở thành thái tử phi?????? "
" Đâu có." Biết mình lỡ mồm Ngọc Đàn vội vàng lảng tránh ra chỗ khác.
Vườn thượng uyển Văn Kỳ công chúa thường ngày lui tới, tại đây nàng bất giác bắt gặp thái tử phi tương lai Tuý Linh Lung. Tất nhiên một kẻ cơ hội như nàng ta sẽ ko bỏ lỡ cơ hội được làm quen với Văn Kỳ - nàng công chúa út được hoàng thượng vô cùng yêu chiều.
Tuý Linh Lung tới trước mặt Văn Kỳ hành lễ, nàng ta vô cùng sửng sốt trước vẻ đẹp kiều diễm của Văn Kỳ mà phải thốt lên " Nàng công chúa này quả thực rất xinh đẹp."
Văn Kỳ đang mải mê bắt bướm, thấy có người tới chào mình, nàng buông gậy xuống, nhìn dung mạo người đó.
Nàng ta là ai? Tại sao lại tới chào nàng? Hàng loạt câu hỏi trong đầu được Văn Kỳ phát huy hết tác dụng.
" Thưa công chúa, thần thiếp là Tuý Linh Lung, con gái của Tuý Thu - giữ chức danh bộ thượng thư."
Một nữ nô tì sau đó liền nhanh chóng cố tình nói to: " Bẩm công chúa, cô ấy chính là Thái tử phi đấy ạ."
Văn Kỳ khẽ liếc nhìn Tuý Linh Lung, nàng ta còn ko bằng một góc của Ngọc Đàm. Nghĩ tới đây, nàng liền chỉ tay thẳng mặt nàng ta, tức giận nói: " TA CẤM NGƯƠI TRỞ THÀNH THÁI TỬ PHI. Chức danh cao quý này mãi mãi chỉ thuộc về Vương Ngọc Đàm mà thôi."
Tức thì Tuý Linh Lung giận tím mặt, nếu ko phải Văn Kỳ là công chúa chắc chắn nàng ta đã sai người đánh chết rồi. Hơn nữa nàng ta cũng chưa chính thức trở thành Thái tử phi vì vậy nàng ta chỉ còn cách im lặng.