• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng gặp quái vật phi cầm, chưa bao giờ chạy trốn được qua, mỗi lần đều là bị nhấm nuốt thành cặn bã, trong mộng thống khổ tỉnh lại.

Hắn chán ghét nhất những gia hỏa biết bay này.

Lần này cũng không ngoại lệ, phi cầm to lớn có tốc độ cực nhanh, những địa hình kia trở ngại trong mộng không hề ảnh hưởng cho phi cầm, hai bên càng ngày càng gần.

Tô Vũ một bên nhanh chóng chạy, một bên quay đầu đi xem.

Hắn muốn phân biệt một thoáng, mình nhận biết phi cầm này hay không.

- Ừm?

Nhìn lướt qua, chủng tộc loại phi cầm cũng có rất nhiều, Tô Vũ thật ra chỉ biết hơn mười loại mà thôi, tuy nhiên lần này... Hắn cảm thấy rất quen thuộc.

Đối phương mặc dù hết sức hư ảo, nhưng trong mơ hồ có thể thấy trên cái đầu to lớn có cái bướu thịt.

- Đây là... Thiết Dực điểu nhất tộc.

- Mẹ nó, đã nhiều năm như vậy, cuối cùng gặp được một loài mình quen thuộc.

Tô Vũ giờ phút này cũng có chút xúc động nho nhỏ, hắn biết mười tám loại ngôn ngữ của Vạn Tộc, cũng không đại biểu hắn đã gặp được những chủng tộc này, dù cho trong mộng thật ra cũng chưa từng gặp qua, chẳng qua trong mơ hồ cảm thấy có chút quen thuộc, tăng thêm có người trung đẳng học phủ Nam Nguyên biết chút ngôn ngữ này, hắn mới có thể học tập.

Nhưng Thiết Dực điểu tộc, lúc trước hắn mặc dù chưa từng gặp qua, nhưng hắn biết ngôn ngữ của Thiết Dực điểu nhất tộc.

Ở trong mười tám loại ngôn ngữ hắn nắm giữ có loại này, Nam Nguyên học phủ cũng có người biết, bởi vì ở Chư Thiên chiến trường, loại điểu tộc này sẽ bị mấy đại cường tộc Thần Ma sai khiến, xem như đối tượng đưa không quân lên.

Tô Vũ vội vàng quay đầu quát:

- Chiều một trò vui rượu mây (vì cái gì đuổi theo ta)?

Phi cầm to lớn không có trả lời, giống như nghe không được, tiếp tục xông đến như bay.

- Luigi do... (chúng ta là bằng hữu).

Vẫn không có bất kỳ hồi đáp nào.

Tô Vũ thầm mắng, mắt thấy phi cầm to lớn lộ ra móng vuốt lao xuống, hắn biết mình lại sắp chết.

Nhìn đại khái là giống Thiết Dực điểu, tuy nhiên xem ra không có bất kỳ trí tuệ gì, dù sao chỉ là ảo ảnh trong mộng.

- Răng rắc!

Quả nhiên, đau khổ kịch liệt từ trên đầu truyền đến, đầu Tô Vũ trực tiếp bị vồ nát, ảo ảnh trong mộng cũng dần dần tiêu tán.

Tô Vũ biết mình sắp tỉnh!

Đau nhức tỉnh lại.

Nhưng đúng vào lúc này, trong nháy mắt Thiết Dực điểu to lớn bẻ vụn đầu Tô Vũ bỗng nhiên kêu một tiếng bén nhọn.

- Ánh trăng!

Tô Vũ hơi ngẩn ra, sau một khắc, Tô Vũ đột nhiên tỉnh lại, đầu đầy mồ hôi.

- Ánh trăng... Không, không phải ánh trăng, là máu.

Tô Vũ mở to hai mắt nhìn, hắn nghe được.

Thiết Dực điểu giết mình, kết quả lại hết sức tức giận, bởi vì nó giết mình, giống như không có đạt được thứ nó mong muốn.

- Máu!

- Nó giết mình là vì máu, huyết dịch.

Đây là ngôn ngữ của Thiết Dực điểu tộc, cho nên Tô Vũ nghe hiểu.

Trước kia cũng có trải qua dạng này, tuy nhiên trước kia hắn nghe không hiểu, bởi vì những quái vật kia không ở trong phạm vi hắn quen thuộc.

Lần này hắn đã hiểu.

- Máu!

- Đối phương muốn máu, có ý tứ gì?

- Máu của mình? Nhưng mình có đôi khi cũng sẽ bị thương, cũng đổ máu, không có bất kỳ phản ứng nào mà. Đến cùng có ý gì?

Tô Vũ đau đầu, không để ý đến ác mộng vừa rồi, tư duy cấp tốc chuyển động.

- Nó cần máu, nhưng giết mình trong mộng là không có, máu mình giống như cũng không được, chẳng lẽ nói... Nhất định phải có huyết dịch cùng chủng tộc mới được?

- Huyết dịch của Thiết Dực điểu?

- Nếu mình có huyết dịch của Thiết Dực điểu, vậy sẽ xảy ra chuyện gì?

- Mộng dù sao cũng là mộng, cho dù có, chẳng lẽ còn có thể đưa vào trong mộng hay sao?

Tô Vũ xoa huyệt thái dương, đầy tay đều là mồ hôi.

Hắn không lo được những chuyện này, giấc mộng này... Giống như có chút rõ ràng, nhiều năm như vậy, hắn lần đầu tiên cảm nhận được mộng cảnh đã được giải khai.

Không có uổng phí học ngữ ngôn Vạn Tộc, dù cho hôm nay chỉ nghe được một câu, vậy cũng đầy đủ.

- Không được, mình phải thử một chút, bất kể như thế nào đều muốn thử một chút, nếu mình có máu của Thiết Dực điểu, sẽ sinh ra biến hóa gì? Còn có, mộng này đi qua, ngày mai chỉ sợ cũng không phải Thiết Dực điểu, dùng máu của Thiết Dực điểu còn có tác dụng sao?

- Mặc kệ!

Tô Vũ đột nhiên ngồi dậy, hắn quyết định thử một chút.

Trong mộng bị đuổi giết nhiều năm, hắn cũng chản nản, mệt mỏi, mau sớm giải quyết hết giấc mơ này, bằng không thì trong lòng sẽ có chuyện, mặc cho ai ngày ngày bị giết cũng không thoải mái.

- Trời sáng sẽ đi Hạ thị thương hội nhìn một chút, bên kia cái gì đều bán, có khả năng có huyết dịch của Thiết Dực điểu, dù sao Thiết Dực điểu hết sức thường gặp ở chiến trường Chư Thiên, cũng có thể mua được.

Hạ quyết tâm, Tô Vũ cũng không có lòng ngủ thêm, hắn chờ mong nhanh đến hừng đông, muốn đi mua huyết dịch của Thiết Dực điểu.

Dù cho chỉ có một tia hi vọng có thể giải quyết mộng cảnh, đó cũng là tốt, hắn thật chịu đủ cuộc sống như vậy, quá giày vò người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK