Trung đẳng học phủ - Nam Nguyên.
Phòng ghi danh.
Giáo viên phụ trách đăng ký kiểm tra thông tin, kỳ lạ nói:
- Tô Vũ, không phải cậu báo danh vào học viện Văn Minh sao? Cậu đã tinh thông mười tám ngôn ngữ của Vạn Tộc, trình độ ngôn ngữ Vạn Tộc của cậu ít nhiều cũng là số một số hai ở Nam Nguyên chúng ta, cho dù là học viện Văn Minh Đại Hạ cũng là mười phần chắc chín, tại sao lại quyết định đăng ký thêm học viện Chiến Tranh làm gì?
Trong trường hợp bình thường, sinh viên nộp đơn vào hai hệ thống chính không chắc chắn về một trong số chúng và phải chuẩn bị cho cả hai.
Tô Vũ có đầu óc hoạt bát, sẵn sàng chăm chỉ làm việc, những năm gần đây, hắn đã tinh thông mười tám ngôn ngữ của Vạn Tộc, thậm chí ngay cả học viện Văn Minh Đại Hạ nổi tiếng nhất trong tỉnh Đại Hạ cũng sẽ mở cửa cho hắn.
Nếu không phải như vậy, Tô Long cũng không dám chắc con trai mình có thể được nhận vào khi rời đi, đặc biệt nhờ Tô Vũ gửi thư cho ông ấy.
Tô Vũ không giải thích nhiều, mỉm cười nói:
- Thầy, xem như ta phòng ngừa vạn nhất đi, mỗi người đều có quyền ghi danh vào hai đại hệ thống mà, cứ đặt nguyện vọng dự phòng dù sao cũng tốt hơn!
- Đúng vậy, nhưng cậu thật sự không cần, chỉ cần thực hiện tốt trong quá trình đánh giá!
Giáo viên đăng ký nói với một nụ cười trên khuôn mặt:
- Kỳ thật bên phía trường học chúng ta sớm đã đưa danh sách các học sinh có tiềm năng cao gửi qua bên bọn họ, mặc dù còn cần phải sát hạch, thế nhưng trên thực tế thì coi như các học viện trong Đại Hạ phủ này đều có hồ sơ của các cậu. Nói xui một chút thì lúc khảo hạch dù làm không tốt, đối phương cũng có thể cho các cậu cơ hội thứ hai!
Lời này vừa nói ra, Trần Hạo đứng ở bên cạnh đều ghen tị, không nhịn được nói:
- Thầy, có em không?
Giáo viên đăng ký liếc nhìn anh ta và mỉm cười nói:
- Đúng vậy, trường Nội Vụ đã nộp hồ sơ cho cậu!
Sắc mặt Trần Hạo sụp đổ.
- Học viện Nội Vụ!
Bốn hệ thống học viện của Đại Hạ: Chiến Tranh, Văn Minh, Nghiên Cứu Khoa Học, Nội Vụ.
Khái niệm nghiên cứu sinh hoạt của bên nội vụ rất đa dạng, ví dụ như đầu bếp, lái xe, hành chính, giải trí... đều tính là trực thuộc hệ thống của nội vụ.
Học viện chiến tranh bồi dưỡng các cường giả.
Học viện Văn Minh giải mã nền văn minh của Vạn Tộc.
Học viện nghiên cứu khoa học phát triển vũ khí, đan dược...
Ba hệ thống chính này là tốt, nhưng trường nội vụ, đối với những thiếu niên này, đó là một tình huống mà họ không có lựa chọn để áp dụng.
Giáo viên đăng ký cũng không để ý đến hắn, giúp Tô Vũ làm tốt công tác đăng ký, mỉm cười nói:
- Năng lượng chủ yếu vẫn là tập trung vào hệ thống Văn Minh, tốt nhất là thành thạo thêm một hai ngôn ngữ của Vạn Tộc trong khoảng thời gian này, sau này sẽ rất hữu ích. Về phần con đường tu luyện, đừng lo lắng, tu luyện đến cảnh giới Thiên Quân sau khi học viện Văn Minh là đủ rồi, bệnh mà không sinh ra cũng đủ rồi!
Học viện Văn Minh không theo đuổi sức chiến đấu cao, giáo viên này cũng lo lắng rằng Tô Vũ đã đi ngã ba trên đường vào lúc này.
Tô Vũ mỉm cười gật đầu, không từ chối, giáo viên cũng tốt bụng.
Nhưng... Trong thời gian này, hắn nhất định phải rèn giũa việc tu luyện của mình nhiều hơn mới kịp.
Bên ngoài trung tâm ứng dụng.
Tô Vũ đi được vài bước, đột ngột quay đầu lại, ngạc nhiên nói:
- Tại sao cậu vẫn đi theo tôi?
Trần Hạo sững sờ:
- Cậu không đi học sao?
- Tôi không đi!
- Không đi... Vậy cậu đi đâu?
Trần Hạo ủy khuất, mới vừa rồi chảng phải chính cậu nói muốn đi học, tự dưng lại đổi ý?
- Thư viện!
Tô Vũ thờ ơ nói:
- Tôi không cần học các môn khác, cô giáo đã hứa, nếu tôi không đi cũng không sao, nhưng cậu mà không đi thì sẽ bị mời phụ huynh mời đấy!
- ...!
- Thật đau lòng!
Trần Hạo che mặt rồi bỏ chạy, đúng vậy, Tô Vũ tên này được quyền không đến lớp, giáo viên đã cho phép hắn, nhưng cậu ta thì không thể.
Nếu chỉ dựa theo chương trình học văn hóa của Tô Vũ, cộng thêm hắn đã có ba khiếu Khai Nguyên đầy đủ, hơn nữa các giáo viên còn chưa biết chuyện hắn đổi ý muốn ghi danh vào học viện Chiến Tranh, thế nên hiển nhiên sẽ không ai thúc giục hắn đi luyện tập.
...
Nhìn Trần Hạo rời đi, Tô Vũ lắc đầu mỉm cười.
Cha của Trần Hạo là bạn cũ của cha hắn, anh chàng này là bạn học với hắn, có thể coi là một kẻ cực đoan, nhưng anh chàng này ồn ào đến mức não hắn đau đớn với cậu ta.
...
Thư viện.
Nhân viên quản lý rất quen mặt Tô Vũ, Tô Vũ thường xuyên đến đây đọc sách, mỗi lần tới đều ở lì cả nửa ngày, mấy năm qua vẫn thường xuyên như thế, muốn không nhớ mặt hắn cũng không được.
- Tô Vũ, ngôn ngữ Vạn Tộc ngươi đã thành thạo hơn mười môn, lúc này không thư giãn mà còn chăm chỉ học tập sao?
Nhân viên quản lý trêu ghẹo một câu, ở Nam Nguyên này, Tô Vũ cũng được tính là tương đối nổi danh.
Phần lớn học viên, ngoại trừ nhất định phải nắm vững ngôn ngữ Tiên Ma, Yêu Tộc, thì cố lắm cũng chỉ học thêm vài ba loại tiếng thông dụng khác, ít ai có tinh thần đi học nhiều loại ngôn ngữ khác nhau như Tô Vũ. Hắn thì hay rồi, đã học được mười tám loại ngôn ngữ lớn nhỏ.
Tô Vũ mỉm cười đáp lại, cũng không nói nhiều.
Bước vào thư viện, Tô Vũ đi thẳng lên lầu ba.