Hạ thị thương hội.
Đây là thương hội lớn nhất Đại Hạ phủ, cũng là thương hội do Hạ gia mở.
Cửa hàng này là một tòa nhà gồm năm tầng nằm ngay trên mặt phố.
Một tầng kinh doanh đan dược thông thường, tầng hai kinh doanh binh khí, tầng ba bán công pháp, tầng bốn bán tất cả tạp vật của vạn tộc, tầng năm là nơi giao dịch của đại tông.
...
Tô Vũ đi thẳng một mạch tới tầng bốn của Hạ thị thương hội.
Nơi này trước kia hắn đã cùng Tô Long ghé qua, Tô Long dù sao cũng là tu giả Thiên Quân cửu trọng, Nam Nguyên bên này nguyên khí không đủ, nếu không có ngoại vật trợ giúp tu luyện thì khó mà tăng tiến tu vi.
Tầng bốn được chia ra làm nhiều khu vực, ‘Công pháp chưa biết tên’, ‘Máu thịt Yêu tộc’, ‘Pháp bảo tàn phá, ‘Thiên tài địa bảo’...
Ở đây hầu hết là đồ vật cấp độ Thiên Quân, còn cấp độ Vạn Thạch thì hầu như không có.
Tô Vũ đi thẳng qua quầy “Máu thịt Yêu tộc”.
Một tỷ tỷ xinh đẹp mỉm cười nhiệt tình hỏi:
- Khách nhân, cậu cần thứ gì?
- Huyết dịch của Thiết Dực điểu tộc.
- Thiết Dực điểu...
Nữ nhân viên suy nghĩ một chút, rất nhanh đáp:
- Huyết dịch bình thường hay tinh huyết?
Một con Thiết Dực điểu rất lớn, toàn thân chứa cực kỳ nhiều huyết dịch.
Trong đó ngoại trừ số ít mấy giọt tinh huyết, thì còn lại đều là huyết dịch bình thường.
Tô Vũ cũng không xác định được mình cần cái gì, chần chờ một thoáng rồi nói:
- Phiền cô lấy cả hai thứ ra đây giúp tôi.
- Được, cậu chờ một chút!
Nữ nhân viên cũng không hỏi nhiều, Thiết Dực điểu không tính là chủng tộc hiếm thấy, bên kho vẫn thường xuyên vận chuyển chúng từ chiến trường Chư Thiên về đây.
Không bao lâu sau, có một người đàn ông viên cầm theo hai bình thủy tinh trong suốt từ trong bước lại gần Tô Vũ.
- Đây là huyết dịch bình thường, còn đây là tinh huyết, đều là huyết dịch của Thiết Dực điểu Thiên Quân cảnh.
Nữ nhân viên thấy Tô Vũ nhìn chằm chằm bình thủy tinh thì nhiệt tình đề xuất:
- Nếu như cậu cần huyết dịch của Thiết Dực điểu cấp độ Vạn Thạch cảnh thì đáng tiếc ở đây không có, chỉ có thể đi lên chi nhánh chính ở Đại Hạ phủ mới có thể mua được.
- Không cần, Thiên Quân cảnh là được rồi! Giá cả thế nào?
- 5000 tệ một bình. Tinh huyết thì giá tiền tương đối cao, một con Thiết Dực điểu trưởng thành chỉ có thể rút ra không đến 10 giọt tinh huyết, mỗi một giọt đều có giá bán là 5 vạn.
Tô Vũ nghe thế nhíu mày, đắt như vậy sao?
- Thiên Quân cảnh ở chiến trường Chư Thiên chỉ là pháo hôi, chết một đống lớn, chẳng qua chỉ là một giọt tinh huyết mà mắc vậy à?
Nữ nhân viên mặt không đổi sắc, kiên nhẫn giải thích:
- Cậu nói không sai, nhưng chi phí lấy máu, bảo dưỡng và vận chuyển chúng từ chiến trường Chư Thiên về đến Đại Hạ phủ thì rất tốn kém, ấy là còn chưa kể chúng bị đánh thuế nữa, cho nên cái giá 5 vạn không phải là chúng tôi nói thách đâu.
Sau đó cô còn bồi thêm một câu:
- Nếu như cậu đang ở chiến trường Chư Thiên, loại Thiết Dực điểu Thiên Quân cảnh này hiển nhiên không đáng mấy đồng tiền, vận khí tốt tùy tiện đều có thể nhặt được, nhưng đáng tiếc… nơi đây lại không phải chiến trường Chư Thiên. .
Tô Vũ im lặng.
Nàng tôi nói không sai! Thiên Quân cảnh vạn tộc tại chiến trường Chư Thiên quả thật không đáng tiền, mấu chốt là đang đại chiến trùng trùng hiểm nguy, người nào có thời gian rảnh rỗi đi nhặt, coi như nhặt được, nghĩ cách vận chuyển chúng về cũng là chuyện vô cùng phiền toái.
Cũng chỉ có thế lực cường đại như Đại Hạ thương hội dạng này mới có thể cử người đi vào thu gom và vận chuyển về đây.
Trải qua cả nguy hiểm lẫn tốn công sức, hiển nhiên giá cả cũng phải đắt đỏ tương xứng.
- Cho tôi một bình huyết dịch bình thường và một giọt tinh huyết.
Tô Vũ có chút đau lòng, may mà cha hắn không ở đây, nếu ông ấy biết mình vừa đi mà con trai đã vung tay hơn 5 vạn mua cái thứ đồ chơi này về, dám chừng ông sẽ vung tay đánh chết hắn.
- Vâng, cậu quét thẻ hay thanh toán bằng tiền mặt?
- Quét thẻ!
Mặt Tô Vũ không đổi sắc, nhưng trong lòng thì âm thầm nhỏ máu, 5 vạn 5.
Cha hắn nhiều năm tiết kiệm như vậy, thế mà hắn chỉ trong chớp mắt đã vứt bay một phần sáu.
- Đó chỉ là suy đoán của mình, nếu như không phải, số tiền này xem như đổ sông đổ bể rồi.
Nghĩ đến chuyện này, Tô Vũ bèn vội vàng hỏi:
- Đúng rồi, chỗ các cô có thu mua huyết dịch của Thiết Dực điểu không?
Nữ nhân viên hơi sững sờ, rất nhanh mỉm cười đáp:
- Có thu, huyết dịch bình thường là 1000 một bình, tinh huyết thì 1 vạn một giọt.
- Con...
Tô Vũ rất muốn mắng người.
Hắc điếm.
Mặc dù Hạ gia thương hội là cửa hàng của Hạ Long Võ, thế nhưng hắn cũng phải chửi một câu hắc điếm.
Giá cả thu về chỉ bằng một phần năm giá bán ra, lừa người à?
Thôi được rồi, tôi không thèm so đo với các người, những nhân viên này cũng chỉ dựa theo quy củ làm việc, không làm chủ được, tranh luận cũng vô ích.
Quẹt thẻ xong, trong tay Tô Vũ nhiều thêm một cái hộp, trong hộp đựng hai bình thủy tinh nỏ.
Trong đó một bình chỉ có một giọt huyết dịch màu vàng, huyết dịch màu vàng giống như đang quay cuồng, thậm chí mơ hồ còn có thể thấy một đầu Thiết Dực điểu nhỏ bé đang giương cánh bay lượn.
Quả nhiên là tinh huyết.
Ít nhiều còn có chút trợ giúp cho việc tu luyện.
Phục dụng tinh huyết của Thiết Dực điểu có thể hỗ trợ võ giả Thiên Quân cảnh tăng lên một chút lực lượng thân thể.
Sau khi Khai Nguyên cửu khiếu xong, Nhân tộc mới chính thức bước vào con đường tu luyện, võ giả Thiên Quân hay cảnh giới Vạn Thạch thì đều tu lực lượng thân thể.
Tinh huyết có ích cho Thiên Quân cảnh, nhưng đối với Khai Nguyên cảnh lại vô dụng, ngược lại còn dễ khiến bản thân thụ thương. Chính vì vậy nên mới xảy ra chuyện tắm qua Thần Ma huyết mà bạo thể.
Khai Nguyên cửu khiếu không thông, nguyên khí không có cách tuần hoàn, tích lũy nhiều trong cơ thể, đó chính là độc dược trí mạng.
Tô Vũ đang miên man nghĩ ngợi thì người bán hàng cũng tốt bụng nhắc nhở:
- Chàng trai, nếu cậu chưa đạt tới Thiên Quân cảnh thì không thể dùng tinh huyết của Thiết Dực điểu, nếu không sẽ rất nguy hiểm.
- Tôi đã biết, tạ ơn! À, ở chỗ các cô có Thiên Nguyên quả không?
- Cái gì?
Người bán hàng có chút mờ mịt, rất nhanh áy náy đáp:
- Thật có lỗi, cửa tiệm của chúng tôi không có, vả lại tôi cũng không biết loại bảo vật tên Thiên Nguyên quả mà cậu nói.
Tô Vũ gật đầu, trên thế giới có quá nhiều vạn tộc, mỗi vạn tộc lại sản sinh ra vô số thiên tài địa bảo, không thể hi vọng một người bán hàng biết tất cả mọi chuyện được, đối phương chỉ cần biết cửa hàng của mình có bán món đồ nào đã là không tệ rồi.
- Vậy còn Nguyên Khí dịch thì sao?
- Cái này cũng không có... Nguyên Khí dịch tương đối khó chứa đựng, dễ bay hơi, chi phí tồn trữ và bảo quản quá cao!