- Phương pháp gia tốc thứ 10: dịch Nguyên khí!
- Dịch Nguyên khí có hai loại: tự nhiên và nhân tạo.
- Tự nhiên: Chư Thiên vạn giới có Nguyên khí dồi dào thì sẽ sinh ra dịch Nguyên khí, đấy là do Nguyên khí nồng đậm ngưng tụ mà thành, cực kỳ hiếm thấy!
- Nhân tạo: Là do Cường giả cảnh giới Đằng Không tụ hội Nguyên khí để ngưng dịch mà thành!
- Hiệu quả: tương đương với phương pháp gia tốc thứ 9!
Tô Vũ lần nữa cười khổ, cái gì là cảnh giới Đằng Không?
Cảnh giới Đằng Không chính là cảnh giới còn cao hơn cả Vạn Thạch. Khi đó nhân loại có thể bay lên chinh phục bầu trời.
Cảnh giới Đằng Không là một cảnh giới vô cùng cường đại, ít nhất thành Nam Nguyên lớn như vậy mà hắn còn không biết có người nào đạt được đến cảnh giới Đằng Không.
Nếu như có, vậy thì cùng lắm chỉ có thành chủ Nam Nguyên là đủ thực lực.
Nhưng đây là cấp độ mà Tô Vũ có thể tiếp xúc tới hay sao?
Trung đẳng học phủ Nam Nguyên bên này, mạnh nhất chính là phủ trưởng, nhưng ông ấy cũng chỉ mới vừa bước vào cảnh giới Vạn Thạch cách đây không lâu.
Nếu là cảnh giới Vạn Thạch có khả năng ngưng tụ, với tính tình ôn hòa của phủ trưởng, Tô Vũ còn có thể đi cầu một giọt dịch Nguyên khí, nhưng mấu chốt là ông ấy lại không làm được.
- Má nó, không có một thông tin nào đáng tin cậy!
Tô Vũ chửi bậy, khó trách cuốn sách này bị nhét vào nơi hẻo lánh nhất trong thư viện.
Đối với Tô Vũ mà nói, những phương pháp phía trên đều không thể thực hiện được.
Có hai cách đơn giản nhất là phương pháp số 9 và số 10 mà cũng vượt xa tầm với của Tô Vũ, những phương pháp còn lại thì càng miễn bàn.
Cha hắn từ 18 năm trước đã là Thiên Quân thất trọng, những năm này bởi vì Nguyên khí ở thành Nam Nguyên không đủ dồi dào, hơn nữa ông ấy lại mất đi tài nguyên do quân đội tiếp tế, cho nên đến nay cũng mới chỉ là Thiên Quân cửu trọng.
- Chẳng có gì hữu ích cả!
Tô Vũ lần nữa lật xem một lượt thư tịch, sau đó liền đặt mấy cuốn vừa lấy xuống trả về chỗ cũ.
Suy nghĩ một chút, Tô Vũ liền quyết định đi tới chỗ Lưu Nguyệt đang ngồi, hỏi:
- Lưu Nguyệt, làm phiền cậu một lát được không?
Lưu Nguyệt đặt quyển sách trên tay xuống, nhìn về phía Tô Vũ:
- Cậu nói đi!
- Mấy năm nay tôi không quá quan tâm đến việc tu luyện cho nên có nhiều điểm không rõ. Cô có biết gì về dịch Nguyên khí không?
- Cậu muốn mua dịch Nguyên khí sao?
Lưu Nguyệt lập tức hiểu rõ, Tô Vũ xem những cuốn sách do cô ấy chỉ điểm, thế nên không cần hắn nói hết cô ấy cũng biết hắn muốn nhắc tới cái gì.
- Dịch Nguyên khí... Đây là vật tư chiến lược, không thể mua nó tại thành Nam Nguyên này đâu!
- Nhưng tôi nghe nói phủ Đại Hạ bên kia lại có. Dịch Nguyên khí có rất nhiều loại, bởi vì cường giả khác biệt cảnh giới thì ngưng tụ ra dịch Nguyên khí đương nhiên sẽ không giống nhau. Vả lại đối với cảnh giới Khai Nguyên mà nói, cảnh giới Đằng Không ngưng tụ mới là thích hợp nhất, bởi vì Nguyên khí không đủ ngược lại có ích cho việc khai khiếu, Nguyên khí quá mức nồng đậm thì lại dễ dàng tổn thương thân thể!
- Thế nhưng... Giá cả cũng không thấp!
- Bởi vì cường giả cảnh giới Đằng Không thì cũng mất ba ngày mới có thể ngưng tụ một giọt, mà bọn họ cũng cần nó dùng để tu luyện, cho nên trừ phi thật thiếu tiền, bằng không có rất ít người sẽ nguyện ý ngưng tụ để bán...!
Lưu Nguyệt nói một hơi xong bèn nhìn về phía Tô Vũ:
- Tô Vũ, thật sự không nên đi tìm mua thứ này, quá lãng phí! Vả lại dịch Nguyên khí chẳng qua chỉ có thể làm gia tăng nồng độ Nguyên khí, chứ không phải nhất định sẽ làm cho cậu khai khiếu!
- Tôi đã biết, cảm ơn cậu, thế nhưng cậu có biết một giọt dịch Nguyên khí trị giá bao nhiêu tiền không?
Tô Vũ dĩ nhiên biết giá cả không rẻ, bất quá hắn vẫn muốn hỏi thử xem, dù sao thì lúc cha hắn đi tòng quân có để lại cho hắn không ít tiền.
- 100 000 An Nguyên tệ!
- ...!
Tô Vũ cảm thấy trái tim hắn đã chìm xuống đáy cốc rồi.
Cha hắn là Thiên Quân cửu trọng, là nhân viên công chức phụ trách giám sát giao thông, tiền lương mỗi tháng 5.000 An Nguyên tệ, bình thường không tính là quá thấp.
Trừ ra hai cha con chi tiêu hàng ngày, cùng với cha hắn lâu lâu mua sắm một chút vật tư dùng để tu luyện, thì một năm có thể tiết kiệm 20-30.000 tệ.
Những năm này, Tô Long tích góp được khoảng 300.000 cho con trai.
Không ngờ... Toàn bộ gia sản mà hắn có cũng chỉ đủ mua có 3 giọt dịch Nguyên khí?
Khó trách Lưu Nguyệt nói rằng quá lãng phí!
Đây không phải là lãng phí, đây là đốt tiền!
Trông thấy sắc mặt của Tô Vũ, Lưu Nguyệt liền nhịn không được phì cười:
- Tôi đã nói là rất đắt rồi mà, kỳ thật... Tôi đã từng dùng qua một giọt, đại khái chỉ có thể duy trì nồng độ Nguyên khí trong ba ngày, thật sự quá xa xỉ!
- Nếu như hiệu quả thật sự rất lợi hại thì chắc chắn không ít kẻ đã xuất ra 100.000 để mua về sử dụng, nhưng cậu xem, cậu đã thấy được mấy người phục dụng món đồ này rồi?
- Ba ngày không đủ cho cậu khai khiếu, vậy thì phải tiếp tục mua sắm, sáu ngày là 200.000, chín ngày là 300.000... Người nào cũng không chịu nổi!
Tô Vũ cười khổ:
- Tôi biết rồi, quả thật là quá đắt. Nếu như dùng mà bảo đảm 100% khai khiếu thành công thì còn đỡ, nhưng nếu không thể khai khiếu thì đúng là đem tiền đổ xuống sông xuống biển, khó trách các giáo viên cũng chưa từng nhắc tới chuyện này!
- Đúng vậy!
Lưu Nguyệt mỉm cười:
- Cậu không cần sát hạch thực lực chiến đấu, bỗng dưng nghĩ đến chuyện mua dịch Nguyên khí làm gì?
- Tôi đăng ký thêm suất vào học phủ Chiến Tranh, coi như dự phòng thôi!
Tô Vũ đơn giản giải thích một câu, tiếp đó cáo từ rời đi trước.
Đây là thư viện, cũng không phải là nơi thích hợp để nói chuyện.
Nhìn Tô Vũ rời đi, Lưu Nguyệt nhíu mày, có chút hiếu kỳ.
- Dự thi học phủ Chiến Tranh?
- Đang êm đẹp, Tô Vũ tự dưng ghi danh vào học phủ Chiến Tranh làm cái gì?
Ngẫm nghĩ một lát cô ấy liền lắc đầu, không suy nghĩ tiếp nữa. Theo cô ấy thấy, hắn có đăng ký dự thi cũng vô dụng, về sau mọi người đều sẽ là đồng học tại học phủ Văn Minh Đại Hạ, hi vọng cái tên này chớ làm loạn.