Tất cả mọi người đứng nhìn ở một bên, trong lòng càng phát ra kính ý với vị Tào đại nhân này, dần dần cũng đều yên tĩnh lại.
Tào tuần án bên này tiến hành đâu vào đấy, thủ hạ của hắn ở bên kia cũng có phát hiện trọng đại, một đội quan binh vội vội vàng vàng chạy trở về, một người tiến lên cất cao giọng nói:
" Hồi bẩm Đại nhân, bên trong gian phòng thứ hai ở phía đông phát hiện Minh Thạch Tán." (Cv dịch ra là phèn chua tán)
Thị vệ đem thứ được bọc kín ở trong tay ra, đưa cho Tào tuần án, Tào tuần án bình tĩnh mở ra nhìn một phen rồi nói:
" Gian thứ hai ở phía đông, là phòng ở của ai!"
Trong lòng Liễu Chi Lan lộp bộp một tiếng, đó không phải là gian phòng của mình sao? Làm sao lại phát hiện độc dược? Theo phản xạ nhìn về phía Mộc Tịch Bắc hồi lâu vẫn chưa từng lên tiếng, hai mắt trừng như viên bi, rốt cuộc hết thảy là chuyện gì xảy ra?
Liễu Tri Thư từ đầu đến cuối đều không chịu nói toàn cục cho bà, bà cứ như lọt vào trong sương mù, đến bây giờ vẫn còn rất nhiều điều không hiểu, đối với kế hoạch của Liễu Tri Thư lại là biết mà không rõ, bây giờ lại còn phát hiện Minh Thạch Tán ở trong phòng của bà, đây rốt cuộc là kế hoạch của Liễu Tri Thư, hay là do Mộc Tịch bắc thiết kế!
Trong lòng Liễu Chi Lan rất bối rối, còn Mộc Tịch Bắc lại giương lên khóe môi, Liễu Tri Thư từ trước đến nay tự cao tự đại, cho là bản thân tính toán không bỏ sót, tự nhiên là không chịu đem kế hoạch báo cáo kỹ càng cho đám người Liễu Chi Lan, cho nên hiện giờ Liễu Chi Lan mới mê mang như vậy.
Liễu Chi Lan ép buộc mình tỉnh táo lại, cẩn thận phân tích tình huống, nếu đây là đệ đệ của mình tạo nên, trước tiên sẽ thông báo cho mình một tiếng, dù cho nó có thói quen hết thảy đều xử lý theo tâm ý của mình, không thích nói cho người khác biết, nhưng rất nhiều chuyện trước đó, nó cũng đều nói qua với mình, để cho mình có sự chuẩn bị, mà không phải đánh đòn cảnh cáo như bây giờ, như vậy thì nhất định là Mộc Tịch Bắc rồi!
Thì ra, đệ đệ của mình muốn lợi dụng cái chết của Lưu Đống khơi mào triều đình phân loạn, dẫn tới Tướng phủ cùng Lưu gia đối chọi gay gắt, không được an bình, cũng nhân cơ hội hãm hại Mộc Tịch Bắc, tiễn nó lên đường, chỉ là bây giờ, sự tình đã rơi xuống từng cái một rồi! Mà Tiểu tiện nhân Mộc Tịch Bắc vẫn hoàn hảo không chút tổn hại, ngược lại lại làm liên lụy đến mình.
" Liễu Chi Lan! Ngươi ngược lại nên cho chúng ta một lời giải thích, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Còn không mau giải thích rõ ràng!"
Lão thái phi tức giận nói, rõ ràng là tức không nhẹ.
Bà biết, nhất định lại là hai mẹ con này chỉnh ra yêu thiêu thân, lúc trước nữ nhân này buộc đệ đệ của mình lấy bà ta làm vợ, bây giờ lại còn muốn quấy hậu trạch này đến gà chó không yên!
Liễu Chi Lan bất động thanh sắc đứng dậy, tim đập lại càng lúc càng nhanh, bà có dự cảm không tốt, không biết mình có bị ngã quỵ ở chỗ này hay không, rốt cuộc đứng cũng đứng không vững.
" Xin hỏi Mộc phu nhân, bên trong phòng của phu nhân tại sao lại có độc dược Minh Thạch Tán vậy?"
Tào tuần án đánh giá Liễu Chi Lan một phen, cuối cùng thấy bà ta thở dốc gián đoạn xác định là bà ta tâm thần không yên!
" Ta thực sự không biết Minh Thạch Tán gì đó sao lại xuất hiện ở trong phòng của ta!"
Liễu Chi Lan có chút lo lắng giải thích.
Tào tuần án nhíu mày, Liễu Chi Lan lại mở miệng:
" Hơn nữa ta rời đi lâu như vậy, nói không chừng có người nào đó đã tiến vào, đặt thứ này ở trong phòng của ta, muốn hãm hại ta. Ngay cả một người sống đều có thể đưa vào trong phòng, chỉ là một bao độc dược thì có gì khó?"
Liễu Chi Lan rốt cuộc vẫn là người của Liễu gia, rất nhanh liền phản ứng lại, mọi người suy nghĩ cũng thấy có lý, từ nãy đến giờ cũng đã ngây người ở trong viện này gần nửa ngày rồi, không chừng trong phòng của mình đã bị người ta bỏ thứ gì đó, giá họa cho mình, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều không lên tiếng.
Mộc Tịch Bắc cười nói:
" Không biết độc dược này được phát hiện ở nơi nào, có lẽ là người bên ngoài cố ý hãm hại cũng không chừng."
Tào tuần án nhíu mày, thuộc hạ của hắn liền mở miệng nói:
" Là đặt chung một chỗ với những bao thuốc khác. "
" Mang những bao thuốc kia lên đây."
Tào tuần án lại mở miệng phân phó.
Hai tên quan binh rất nhanh liền đi mang những bao thuốc được gói gém chỉnh tề kia ra, dùng khay trình lên.
Liễu Chi Lan vội vàng mở miệng giải thích:
" Trước đó vài ngày đứa nhỏ Vãn Tình vô ý rơi xuống nước, thân thể vẫn chưa khỏi hẳn, những thuốc này chính là ta đặc biệt mang đến điều dưỡng thân thể cho nó."
Ánh mắt mọi người dừng ở trên khay, phía trên quả thật chỉnh tề để không ít bao thuốc, nghe Liễu Chi Lan giải thích, cũng không mở miệng nghị luận, chỉ chờ Tào tuần án lên tiếng.
Mộc Tịch Bắc lại giành nói:
" Ủa? Mẫu thân, trong phủ không phải mang theo rất nhiều ma ma sao? Thuốc này sao lại để ở phòng của người? "
Sắc mặt Liễu Chi Lan trắng nhợt, bà chỉ cảm thấy càng giải thích lại càng không rõ:
" Thuốc này là Vãn Tình uống, ta tất nhiên không yên lòng, khó tránh khỏi tự mình giám thị, để tránh xảy ra sai sót gì đó."
Trong lòng mọi người không khỏi do dự một hồi, mấy thứ đồ của người nhà giàu đều có người chuyên môn phụ trách, những cái khác có lẽ là để một người quản lý hai ba thứ, nhưng những bao thuốc này lại vì phòng ngừa xuất hiện sai lầm, sẽ do thân tín của chủ nhân bảo quản, hoặc là do ma ma chuyên môn phụ trách, nhưng đây lại là lần đầu tiên nghe nói chủ mẫu sẽ mang những bao thuốc này vào phòng của mình.
Phải biết rằng, người không có bệnh thường thường không được để thuốc bên người, bởi vì đó cũng không phải chuyện tốt gì cả, huống chi, bình thường thuốc có mùi rất nồng, đối với mấy vị chủ mẫu mà nói, bình thường đều là mùi thơm nức mũi, làm sao lại cho phép toàn thân mình dính đầy mùi thuốc, để nam nhân ngửi được, nhất định sẽ không vui.
Liễu Chi Lan có chút hoảng sợ nhìn về phía Mộc Tịch Bắc, chỉ sợ nàng lại nói thêm lời nói gì đó.
Mộc Tịch Bắc quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người:
" Xem ra người hãm hại mẫu thân nhất định cực kỳ thấu hiểu mẫu thân đây, mấy bao thuốc này đều được đóng gói giống nhau như đúc."
Mọi người lần nữa nhìn lại, xác thực, tất cả mấy gói thuốc này đều dùng giấy da trâu gấp ngược đóng gói, dây gai phía trên cũng đều là ba sợi kết thành, bên ngoài giấy da trâu còn dùng mực nước in hai chữ, hình như là dược phường nhà nào đó.
Sắc mặt Liễu Chi Lan trắng bệch, có vết xe đổ của Liễu Tri Thư, Liễu Mộng, Liễu Vượng, Tôn phu nhân, Trừng Giang Hầu, trong lúc vô hình đã làm cho nỗi sợ hãi của Liễu Chi Lan đối với Mộc Tịch Bắc tăng lên gấp bội, cho nên khi trông thấy lần này Mộc Tịch Bắc chuẩn bị đầy đủ như thế, theo bản năng liền cho rằng mình sắp xong rồi!
" Mộc phu nhân, không biết phu nhân giải thích chuyện này thế nào? Thuốc này nếu là phu nhân tự mình bảo quản, nghĩ đến nhất định sẽ xem như bảo bối, làm sao lại để cho người ta nhìn cẩn thận như thế. Thậm chí ngay cả phương pháp đóng gói đều học được. "
Trong giọng nói của Tào tuần án mang theo tia chất vấn.
" Ta...."
Liễu Chi Lan vừa muốn mở miệng giải thích.
Tào tuần án liền cắt ngang:
" Theo bản quan thấy, chính là ngươi xen lẫn độc dược vào trong những gói thuốc này, tính hỗ trợ độc chết Lưu công tử! Còn hãm hại thứ xuất trong phủ, thật sự là ác độc! Chẳng qua hiện giờ sự tình chưa điều tra rõ, tạm thời bắt ngươi vào nhà giam, chờ đợi tiến thêm một bước thủ chứng!"
Mọi người ồ lên, thì ra là vị chủ mẫu đương gia Liễu Chi Lan độc hại Lưu công tử, còn hãm hại thứ xuất, trách không được lúc Ngũ tiểu thư trở về, vị chủ mẫu này một mực truy vấn, ba lần bốn lượt dụ dỗ Ngũ tiểu thư nói cái gì đó, thì ra đúng là cất giấu tâm tư ác độc như vậy!
" Người tới, mang người đi cho bản quan! Đợi đến ngày mai tiệm thuốc mở cửa, lại tiếp tục điều tra, mặt khác, những người nam nhân có hiềm nghi cũng mang đi luôn một thể, người không phạm sai lầm bản quan tất nhiên sẽ trả lại trong sạch cho các ngươi! "
Tào tuần án lạnh giọng mở miệng.
" Mẹ... Các ngươi thả mẹ ta ra, mẹ ta bị oan uổng! "
Mộc Vãn Tình sưng nửa gương mặt, tiến lên níu lại Liễu Chi Lan, ngăn cản quan binh mang người đi.
Liễu Chi Lan nói khẽ với Mộc Vãn Tình:
" Đi tìm Tứ cữu cữu con cầu cứu, bảo hắn nhất định phải cứu mẫu thân ra, nhớ chưa?"
Mộc Vãn Tình gật đầu thật mạnh, Mộc Tịch Bắc lại chỉ ở một bên xem kịch, lần này nàng muốn diệt trừ vốn không phải là Liễu Chi Lan, mà là người được Liễu Chi Lan bảo hộ Mộc Vãn Tình! Nếu Liễu Tri Thư có thể liên tục sử dụng chướng nhãn pháp với nàng, quà đáp lễ nho nhỏ của nàng, chắc hẳn người Liễu gia sẽ không để ý đi, đến lúc đó, Liễu Tri Thư một mặt vội vàng cứu Liễu Vượng, một mặt lại không thể từ bỏ tỷ tỷ duy nhất của mình, hai đầu rối ren, tất nhiên sẽ không để ý tới Mộc Vãn Tình, nàng ta chẳng phải sẽ thành dê đợi làm thịt?
" Gì cơ? Lại là tiện nữ nhân ngươi giết con trai của ta! Ta liều mạng với ngươi, ta muốn liều mạng với ngươi, con trai của ta rốt cuộc có thù oán gì với các ngươi, vậy mà ngươi lại ra tay sát hại! "
Lưu phu nhân vẫn luôn trầm mặc đột nhiên giống như núi lửa phun trào, trực tiếp từ dưới đất nhảy lên, một tay đẩy Liễu Chi Lan ngã nhào xuống đất.
Liễu Chi Lan bối rối không ngừng phản kháng, hai người liền bắt đầu cấu xé trên mặt đất, nhưng Lưu phu nhân lại trực tiếp ngồi ở trên lưng Liễu Chi Lan, bàn tay không ngừng đánh vào người bà:
" Ngươi tiện nhân này, tiện nhân, dám giết con ta, lão nương đánh chết ngươi!"
Liễu Chi Lan tất nhiên không chịu, nhưng lại không chịu được sự cường hãn của Lưu phu nhân, chỉ chốc lát đã bị đánh đến khóe miệng chảy máu, tóc tai tán loạn, trâm cài tóc rơi xuống đầy đất, chật vật không chịu nổi.
Mộc Vãn Tình thấy mẫu thân của mình bị đánh:
" Các ngươi còn đứng lấy làm gì, còn không mau đi lên hỗ trợ! Mẹ, mẹ, người sao rồi?"
Người đứng xung quanh thấy Lão thái phi cùng Tào tuần án không mở miệng, tự nhiên cũng không có ai dám cử động, cuối cùng Mộc Vãn Tình thấy mẹ của mình bị đánh đến sắp ngất xỉu, rốt cục nhịn không được tiến lên hỗ trợ, một phen nắm chặt tóc Lưu phu nhân, giật mạnh lại, để Liễu Chi Lan có thể đứng dậy.
Liễu Chi Lan nắm đúng thời cơ, lập tức xoay người đẩy Lưu phu nhân ngã xuống mặt đất, tát mấy cái thật mạnh vào mặt Lưu phu nhân, không chút nương tay, móng tay thật dài thậm chí còn cào vài đường lên mặt Lưu phu nhân, còn Mộc Vãn Tình lại giúp đỡ mẫu thân mình, đạp thật mạnh vào bụng Lưu phu nhân.
Trong lúc nhất thời mọi người đều sững sờ nhìn cảnh tượng trước mặt, nữ nhân đánh nhau bọn họ cũng đã gặp rồi, chỉ là mấy người có thân phận quý giá đánh nhau như vậy bọn họ lại chưa từng gặp qua.
Ngay lúc Liễu Chi Lan cùng Mộc Vãn Tình đắc ý trong nháy mắt, Lưu phu nhân lại cầm lấy cổ chân Mộc Vãn Tình, đẩy ngược lại, đặt mông ngồi lên thân thể dưới người mình, sau đó chế trụ cổ tay Liễu Chi Lan, liều mạng tát vào mặt Mộc Vãn Tình.
" A! Mẹ, không muốn, không muốn, mặt của con! Mặt của con a ~ "
Mộc Vãn Tình thét lên chói tai, chỉ cảm thấy trên mặt đau rát từng hồi.
Liễu Chi Lan càng kháng cự, lại càng không thoát ra được, cuối cùng trực tiếp bị Lưu phu nhân đẩy ngã xuống trên người Mộc Vãn Tình, hai người đè lên nhau, Lưu phu nhân lại trực tiếp ngồi ở trên thân hai người, liều mạng đánh đập hai người, đến cuối cùng, mặt ba người đều xanh xanh tím tím, xuất hiện không ít vết máu, dung mạo hủy hết.
Mộc Tịch Bắc nhếch môi mắt lạnh nhìn một màn này, lúc trước nàng nghe nói Lưu phu nhân này xuất thân từ nông gia, có lẽ tay chân đều không dùng hết sức lực, không ngờ hôm nay được nhìn thấy tận mắt, quả thật không tầm thường.
Chẳng qua khiến Mộc Tịch Bắc phải suy nghĩ... lại chính là, vị Tào tuần án luôn nghiêm mặt lạnh nhạt vậy mà cũng không khuyên ngăn, xem ra có thể ở trong đế đô, nhiều năm vì bách tính mở rộng chính nghĩa, mà có thể an ổn sống đến bây giờ, đích thật là cái diệu nhân.
" Được rồi, còn không kéo người ra! "
Tào tuần án rốt cục mở miệng, lúc này mới có thị vệ lập tức tách ba người ra, Liễu Chi Lan trực tiếp bị mang đi, còn lại hai người đều tiếp tục ngồi bệt dưới đất, Lưu phu nhân nhìn về phía Mộc Vãn Tình trong mắt còn mang theo thâm trầm hận ý.
Sau khi đám người Tào tuần án mang theo quan binh rút lui, mọi người vẫn không chịu trở về, hai ngày này Vạn Phật Tự thật đúng là náo nhiệt, nữ uyển này đều là nơi ở của quý nhân, không thể đụng chạm, bây giờ bọn họ lại đều xuất hiện ở đây, đã ghiền mắt rồi.
" Hôm nay thật sự là quấy rầy chư vị, chư vị vẫn sớm đi nghỉ ngơi đi. "
Lão thái phi mở miệng với mọi người.
Mà vị Minh Trí đại sư thay thế chủ trì kia, lại đi tới trước mặt Lưu phu nhân, mở miệng nói:
" Lưu thí chủ xin nén bi thương, lão nạp sẽ để cho đệ tử trong chùa siêu độ thay Lưu công tử, chỉ mong hắn có thể không có tiếc nuối rời đi, sớm ngày rơi vào luân hồi."
Mộc Tịch Bắc từ đầu đến cuối đều cảm thấy Lão hòa thượng này có chút vấn đề, ít nhất khẳng định ông ta không phải là người một lòng hướng phật, hiện giờ đã biết mục đích chân chính của Liễu Tri Thư, lại càng khẳng định Lão hòa thượng này nhất định có chút kỳ quái.
Quả nhiên, Lưu phu nhân vốn là ánh mắt đờ đẫn, cả người đều đang suy sụp, sau khi nghe xong lời nói của hòa thượng, liền giống như người điên, trong mắt đột nhiên sáng ngời, nhìn về phía hòa thượng kia nói:
" Đại sư, xin người nhất định phải hảo hảo siêu độ cho con ta, trước kia có người tính qua cho con ta, nói là nó mặc dù quan lộ thiển cận, nhưng cũng sẽ sống rất lâu, nhưng hôm nay đây là thế nào, đang êm đẹp, người nói không có là không có rồi!"
Lão hòa thượng kia hỏi mệnh cách của Lưu Đống, sau đó nhắm lại hai mắt, bấm ngón tay tính toán hồi lâu, lúc mở mắt ra, nói:
" Vị đại sư kia tính toán quả thực không sai, chỉ là mệnh cách này đột nhiên có biến số, tự nhiên sinh ra va chạm, mệnh lý vô thường, đã hình thành rồi thì không thay đổi được nữa? "
Mộc Tịch Bắc nghe xong bĩu môi, không khỏi cảm thấy buồn cười, lời này đều để Lão hòa thượng nói đủ, cho dù đến lúc đó không cho phép, xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, cũng đều bởi vì mệnh lý vô thường, không phải đã hình thành rồi thì không thay đổi sao.
" Rốt cuộc là biến số gì? Biến số gì?"
Giọng nói của Lưu phu nhân có chút bén nhọn, lại mang theo khàn khàn.
Lão hòa thượng suy nghĩ hồi lâu, mới hướng ánh mắt nhìn về phía Mộc Tịch Hàm vẫn luôn yên tĩnh đến cực điểm, mở miệng nói:
" Xin hỏi ngày sinh tháng đẻ của Mộc Tứ tiểu thư là ngày nào?"
Mộc Tịch Hàm có chút do dự, nhưng vẫn nói ra, Lão hòa thượng kia lại bấm ngón tay tính một cái, sau đó mở miệng nói với Lưu phu nhân cùng lão thái phi:
" Mệnh cách của Mộc Tứ tiểu thư rất cứng, sợ là cũng không xứng đôi với Lưu công tử."
" A! Ý Đại sư là nói con trai ta bị nữ tử này khắc chết? "
Lưu phu nhân gào thét, nhìn Mộc Tịch Hàm trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch.
Đại sư kia không lên tiếng nữa, sau khi Lưu phu nhân làm ầm ỹ, lại mở miệng nói:
" Không được, ta phải tổ chức minh hôn cho con trai ta, giúp nó hoàn thành tâm nguyện!"
------ Đề lời nói với người xa lạ ------
Ta sát... Ngồi xe nửa ngày, cuối cùng cũng đến nhà, mọi người thân yêu đều nghỉ không a?
Vây chết ta, ta muốn đi ngủ, có người hầu hạ không a....╭(╯3╰)╮