Lý Văn Thừa có chút xoắn xuýt, anh ta từng biết rất nhiều người, cường thế, âm ngoan, quả quyết, khiêm tốn cẩn thận, nhưng dường như Lạc U lại không phải người như thế, đây là lần đầu tiên anh ta gặp được người dùng loại giọng điệu thẳng thắn này để mời chào người khác, đây được xem như là đang coi trọng anh ta, hay là một loại uy hiếp để anh ta phải thỏa hiệp đây?
Lý Văn Thừa suy nghĩ một chút, cảm thấy có lẽ là cả hai loại trên ha.
Sau khi Lý Văn Thừa tiễn Lạc U đi rồi ngồi lại suy nghĩ một lúc mới trở về nhà, trong nhà hoàn toàn trống vắng, từ lúc anh ta từ bỏ làm quan thì trạng thái trong nhà vẫn luôn như thế này, anh ta muốn làm ăn một chút về mảng bất động sản, nhưng lại phát hiện chỉ có người thôi thì vẫn không đủ, thiếu hụt tài chính mới là một loại cản trở vô cùng kiên cố, số tiền có thể vay được thông qua mạng lưới giao thiệp căn bản chỉ như là muối bỏ biển, muốn có được một khoản tài chính lớn, thì điều duy nhất anh ta có thể làm được chính là đi vay nặng lãi, nhưng đó lại là con đường mà anh ta không muốn đi nhất, nếu thành công thì tất nhiên tất cả đều vui, nhưng nếu thất bại thì đó chính là vạn kiếp bất phục(*).
(*) Vạn kiếp bất phục: Muôn đời muôn kiếp không trở lại được như cũ nữa.
Lý Văn Thừa vẫn đang do dự, áp lực khắp nơi, vợ và người thân không thông cảm cho anh ta, còn có sự mờ mịt đối với tương lai, không phải là Lý Văn Thừa chưa từng có ý nghĩ từ bỏ, nhưng vẫn luôn khó khăn kiên trì cho tới bây giờ, sau đó Lạc U xuất hiện.
Thời gian suy nghĩ ba ngày, sau đó sẽ quyết định xem tương lai của mình rốt cuộc sẽ như thế nào, sẽ đi trên một con đường đúng đắn tràn đầy ánh sáng, hay là sẽ lại một lần nữa đối mặt với thất bại, Lý Văn Thừa không có cách nào có thể xác định được, trong lòng lại trở nên rối loạn.
Bỏ tất cả những nhân tố kia qua một bên không nói đến, Lạc U xuất hiện cũng xem như là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi(*), anh ta chỉ cần nắm được cơ hội này, thì có thể thoát khỏi loại hoàn cảnh khó khăn hiện nay, mặc dù nó sẽ lệch khỏi tuyến đường mà mình xác định lúc đầu, nhưng con đường ban đầu đó cũng có thể đi thành một con đường chết, cho dù có tiếp tục kiên trì cũng chưa chắc có thể xoay chuyển được gì, mà Lạc U lại xuất hiện đúng vào lúc này, cho dù Lý Văn Thừa có xoắn xuýt hơn nữa, nhưng dường như đã không có lựa chọn nào để từ chối cả.
(*) Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi: Có nghĩa là giúp người khác khi người đó gặp phải khó khăn, hoạn nạn.
Suy nghĩ á? Thay vì nói là suy nghĩ, không bằng nói là một loại lễ tế, lễ tế cho dũng khí hiếm khi có được của mình, thỏa hiệp với hiện thực!
Ba ngày sau, Lạc U nhận được điện thoại của Lý Văn Thừa, sau khi Lý Văn Thừa đưa ra lựa chọn thì lập tức trở nên quyết đoán hơn, nói mấy câu thì lập tức bán mình cho Lạc U, nhưng không thể không nói, anh ta cũng đã tìm được cho mình một tương lai khiến cho vô số người phải hâm mộ.
Sau khi Lạc U giải quyết xong Phạm Na Na và Lý Văn Thừa, thì lập tức tìm tới Diệp Thừa Trạch, bên trong một nhà tù âm u của Bắc Kinh, Lạc U mang theo Tiếu Tiêu, chờ Diệp Thừa Trạch xuất hiện.
"Cô là ai?" Giọng nói của Diệp Thừa Trạch khản đặc, tràn đầy nghi hoặc và cảnh giác, trên mặt mang theo một chút bầm tím và chán chường, cả người dường như không có một chút sức sống nào, đây rõ ràng là một người bị hiện thực giày vò thành một tên phế nhân.
"Lạc U, Lạc Học Bân là ba tôi." Nói ra gia thế của mình vào lúc này, rõ ràng Lạc U không phải là vì khoe khoang, mà là vì để Diệp Thừa Trạch an tâm.
Mặc dù Diệp Thừa Trạch đang cố gắng che dấu kinh ngạc của mình, nhưng ánh mắt đang lóe sáng kia vẫn cho thấy nội tâm anh ta không được bình tĩnh như vậy, Diệp Thừa Trạch là ai tất nhiên là anh ta biết rõ, chẳng qua là vị Lạc đại tiểu thư này vì cái gì, mà đến đây chứ? Anh ta cũng không nhớ rõ mình có liên hệ gì với Lạc gia.
"Cô có chuyện gì vậy?" Thái độ của Diệp Thừa Trạch trở nên cung kính hơn, nhưng sự nghi hoặc và cẩn thận trong giọng nói vẫn không giảm chút nào.
Lạc U không trả lời Diệp Thừa Trạch ngay, mà dùng ngón tay trêu chọc Tiểu Kim Tệ ở trong lòng, đưa Kim Tệ đến loại địa phương âm u này, xem như là để Kim Tệ cảm nhận một chút bầu không khí khác biệt nơi đây, coi như là đang thể nghiệm cuộc sống.
Động tác của Lạc U rất tùy ý, nhưng cũng chính là loại động tác tùy ý này, lại làm cho Diệp Thừa Trạch có áp lực không nhỏ trong lòng, chỉ trong nháy mắt, cô gái trước mặt đã dần trở nên bí hiểm hơn.
Trong lòng Diệp Thừa Trạch có chút kích động, nhưng địch không động thì ta không động, Diệp Thừa Trạch tự nói với mình cũng phải kiên trì chờ đợi, anh ta sẽ không thừa nhận là bụng dạ của mình lại kém hơn một cô gái nhỏ! Truyện chỉ đăng tại -editor: shizuka nguyễn
Lạc U khẽ nở nụ cười, ở trong căn phòng tiếp khách có chút âm u này lại trở nên ấm áp hơn, chậm rãi đã mở miệng: "Đến làm việc cho tôi đi, bên cạnh tôi đúng lúc đang thiếu một cố vấn pháp luật."
Diệp Thừa Trạch cũng nở nụ cười, nhưng lại là loại nụ cười khàn khàn mang theo tự giễu, "Lạc đại tiểu thư đang đùa gì thế, Lạc gia cần người còn có thể đến phiên tôi sao, mà tôi ngay cả một phạm nhân như mình cũng không cứu được, nên cô không cần phải nói đùa như vậy đâu."
"Anh nghĩ tôi đến chỗ này để đùa với anh à?" Lạc U nhìn Diệp Thừa Trạch, cho đến khi thấy nụ cười giễu của Diệp Thừa Trạch dần dần biến mất, sau đó lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
"Tôi cũng không cảm thấy mình có loại vinh hạnh để cô ngàn dặm xa xôi đến nơi này gặp tôi, cho dù những điều cô nói không phải là nói đùa, nhưng dáng vẻ của tôi bây giờ, cô có thấy tôi thích hợp không?" Anh ta là một tên tội phạm, cố vấn pháp luật á? Đúng là một cái danh hiệu châm chọc biết bao!
Lạc U hơi nhíu mày, trong hơi thở lạnh lùng bỗng nhiên sinh ra một loại khí phách, "Anh đang xem thường tôi đấy à? Ngay cả một người như anh mà tôi cũng không đưa ra được, thì tôi đến nơi này để làm gì chứ!"
Diệp Thừa Trạch chấn động toàn thân, đột nhiên ý thức được một vấn đề mấu chốt, nếu bây giờ Lạc U tìm đến mình, như vậy rất có thể không phải muốn chờ đến lúc mình ra ngoài sau đó mới đến làm việc cho cô, cho nên, ý của Lạc U là...
"Cô có thể đưa tôi ra ngoài sao?" Trong giọng nói của Diệp Thừa Trạch có sự mừng rỡ vô cùng rõ ràng, thử hỏi có người bình thường nào lại thích sống ở trong tù đâu chứ, cái chỗ này đúng là không phải nơi để cho người ta ở lại, nhất là dưới tình huống Diệp Thiên Phong cho người đặc biệt chiếu cố anh ta, hầu như toàn thân cao thấp của anh ta đều không có một chỗ nào hoàn hảo.
Lạc U khẽ cười không nói, tất cả đều đã vô cùng rõ ràng, Diệp Thừa Trạch là một nhân vật vừa chính vừa tà, nếu dùng tốt thì đó sẽ là một thanh kiếm sắc bén, đủ để dùng để chinh chiến sa trường, nhưng nếu dùng không tốt, thì rất có thể sẽ cắt thương chính mình, mặc dù Lạc U rất xem trọng năng lực của Diệp Thừa Trạch, nhưng lại không có nhiều tín nhiệm đối với người này, ít nhất bây giờ là như vậy, nhưng mà loại vật như tín nhiệm này cũng cần phải dùng thời gian đến để tích lũy, cô đồng ý cho anh ta cơ hội một lần.
"Cô cần tôi làm cái gì?" Vẻ mặt của Lạc U làm Diệp Thừa Trạch hiểu được rất nhiều thứ, vấn đề đặt ra lại càng trực tiếp hơn. Truyện chỉ đăng tại -editor: shizuka nguyễn
"Vấn đề này tôi đã từng trả lời rồi." Lạc U cũng không để ý thái độ vô cùng cẩn thận của người đàn ông này, nếu như một người luật sư mà không có tính cẩn thận, vậy thì cũng không cần phải làm nữa.
Chỉ là kiểu trả lời đơn giản như vậy lại làm cho Diệp Thừa Trạch nhíu mày, có chút không xác định nói: "Nếu như chỉ đơn giản là làm một cố vấn pháp luật, thì tôi nghĩ nhất định sẽ có rất nhiều người thích hợp hơn so với tôi, cô nên biết, nếu thuê tôi, có lẽ sẽ mang đến cho cô rất nhiều phiền toái."
Mặc dù anh ta là người của Diệp gia, nhưng trên thực tế Diệp gia cũng là kẻ thù của anh ta, cái tên Diệp Thiên Phong kia là một kẻ lòng dạ hẹp hòi và cũng vô cùng thâm độc, nhất định sẽ không bỏ qua cho mình!
"Diệp tiên sinh, nếu như có thể, tôi hy vọng anh đừng nên nói lời vô ích nữa, đồng ý hay là không đồng ý, nói thẳng ra đi." Được rồi, tính nhẫn nại của Lạc U tuyên bố đã hết, cô cũng không thích cái chỗ âm u này, còn có Tiểu Kim Tệ cũng không thích, nếu không cũng sẽ không ủ rũ vùi ở trong ngực mình như thế.
Trầm mặc ngắn ngủi qua đi Diệp Thừa Trạch không thể không chấp nhận kết quả này, nơi này chính là địa ngục nhân gian, có thể thoát khỏi nơi này, thì anh ta còn phải do dự cái gì chứ, anh ta nên cảm thấy may mắn, khi cô gái trước mặt đã lựa chọn mình.
"Hoan nghênh anh gia nhập đoàn đội của tôi, ba ngày sau, sẽ có người đến mang anh đi."
Đến lúc này, Phạm Na Na, Lý Văn Thừa, Diệp Thừa Trạch ba người đều đồng ý gia nhập vào trong đoàn đội của Lạc U, mà công ty do Lạc U sáng lập, cũng đã có nhóm thành viên nòng cốt đầu tiên của nó.
Công ty bất động sản U Thị, đây là cái tên mà Lạc U đặt cho tập đoàn thương nghiệp của mình, Lạc U lấy ra một trăm triệu làm tiền vốn ban đầu, sau đó lại giao tất cả thủ tục cho thủ hạ tiến hành giải quyết, Nguyên Tư mang theo Cổ Chính Kỳ, còn có ba người Lý Văn Thừa, Phạm Na Na và Diệp Thừa Trạch, năm người tạo thành một đoàn đội nòng cốt, dưới sự chỉ đạo của Lạc U, cùng nhau bận rộn vì đế quốc thương nghiệp của Lạc U. Truyện chỉ đăng tại -editor: shizuka nguyễn
Đăng kí, mở tài khoản, thực hiện các loại thủ tục, thông báo tuyển dụng, thuê nơi làm việc, lập ra điều lệ của công ty, mấy người bận rộn khắp nơi, Lạc U lại còn điều cả thành viên trong đội thân vệ hiện tại chưa có nhiệm vụ gì đến để hỗ trợ, thậm chí ngay cả Lý Hoành Vũ cũng bị lôi đến làm công, không có bất kỳ lựa chọn nào khác là phải trở thành một thành viên của U Thị.
Trong đó vấn đề liên quan tới giải quyết giấy tờ thủ tục, thì Lạc U còn mượn một ít thế lực của gia tộc, nhưng cũng không có chuyện gì quá mức phiền phức, chỉ là mượn thư ký của ba cô đến dùng mấy ngày, chỉ cần đến soát mặt ở trước các cửa cơ quan chính quyền một chút mà thôi, sau đó không chút trở ngại nhanh một mạch chóng làm xong các loại thủ tục.
Còn về vấn đề thuê nơi làm việc, Lạc U lại tìm đến cậu nhỏ Tô Nhạc, Tô Nhạc làm tổng giám đốc của một tập đoàn khổng lồ, cho nên mạng lưới giao thiệp cực kỳ rộng lớn, chỉ gọi mấy cuộc điện thoại thì đã tìm được cho Lạc U một vài địa phương thích hợp, mà lựa chọn cuối cùng của Lạc U là một tòa nhà nằm ở đường vành đai thứ hai của Bắc Kinh, tổng thể tòa nhà cao đến hai mươi tám tầng lầu, trong đó từ tầng mười lăm đến tầng mười bảy đúng lúc đang cho thuê, Lạc U lập tức thuê đến để làm nơi làm việc của công ty mình, nhưng mà đây cũng chỉ là tạm thời mà thôi, Lạc U còn nghĩ sau này khi quy mô của công ty mở rộng ra, có thêm nhiều nhân viên hơn, thì rõ ràng không gian làm việc trong ba tầng sẽ không đủ dùng, hơn nữa Lạc U cũng thích có chỗ làm của riêng mình hơn, nên tất nhiên sẽ muốn có một tòa nhà riêng hoàn toàn thuộc về mình để làm việc.
Về phần thông báo tuyển dụng nhân viên vẫn đang là một vấn đề phiền toái nhất cũng là mấu chốt nhất trong các loại vấn đề, lần này Lạc U cũng không có quá nhiều ý kiến, mà buông tay để cho đám người Nguyên Tư và Lý Văn Thừa đi làm, Lạc U làm một người lãnh đạo, tuyệt đối không phải là cái loại lãnh đạo tự thân tự lực, nếu là như thế không phải sẽ làm cô mệt chết à.
Cùng lúc với việc công ty bất động sản của Lạc U đang trong giai đoạn chuẩn bị, trong giới showbiz bỗng nhiên tuôn ra hai cái tin tức.
Thứ nhất chính là, tiểu thiên vương Hàn Nhạc Dương đang hot hiện nay đi đến quán bar với bạn, nghi là một cô thiên kim nhà giàu nào đó!
Còn cái thứ hai chính là, ca sĩ Triệu Gia Di đang hot hiện nay hít thuốc phiện bị bỏ rơi, và bị bạn trai đánh đập tàn nhẫn!
Lạc U không đọc báo, nhưng sẽ xem một vài tin tức ở trên internet, hai mục tin tức này gần như là góp vào cùng nhau trở thành tin tức đầu trang của các nhà truyền thông, nhất là mục thứ hai, hoàn cảnh thảm thương mà Triệu Gia Di gặp phải lại càng dẫn tới nhiều mặt dư luận hơn.
Sau khi Lạc U xem qua hai cái tin tức này, mục thứ nhất thì căn bản không để ở trong lòng, nhưng đối với mục tin tức thứ hai liên quan tới Triệu Gia Di, thì cũng chỉ dùng bốn chữ để đánh giá —— tự thực ác quả(*)!
(*) Tự thực ác quả: Là gieo nhân nào gặp quả lấy.