Cuối tháng, cùng ngày tiệc rượu, Lạc U vẫn không cách nào bước đi như cũ, Diệp Vẫn Thần mặc một bộ âu phục màu đen thủ công kinh điển, y hệt một tiểu thân sĩ bình thường đẩy Lạc U tiến vào hội trường, hôm nay Lạc U mặc một bộ váy dài màu tím vừa cao quý lại tao nhã, tuy rằng ngồi trên xe lăn, nhưng vẫn lộ ra khí tức cao quý như công chúa và một tia thần bí.
Lạc U xuất hiện cùng Diệp Vẫn Thần dẫn tới không ít người chú ý, toàn bộ mấy trăm người trong bữa tiệc, các loại minh tinh đại bài, đủ loại người đại diện kim bài, mọi đạo diễn biên kịch, còn có một vài chính khách (1) nổi tiếng được mời đến, mặc dù nói là tiệc thành lập hàng năm của công ty giải trí Tâm Tinh, nhưng thực tế cũng là một nơi giao lưu tin tức, cô cô Lạc gia vốn là dự định đi cùng Lạc U đồng thời xuất hiện, nhưng bị Lạc U trực tiếp từ chối, nói như vậy sự xuất hiện của cô ắt phải sẽ dẫn đến càng nhiều sự chú ý, đây tuyệt đối không phải điều cô muốn, mà thân phận cô xuất hiện ở đây cũng rất đơn giản, tân nghệ sĩ ký kết với công ty giải trí Tâm Tinh, đã quay một quảng cáo, chỉ đến thế mà thôi.
(1) "Chính khách": Người trong giới chính trị.
Cho nên, tuy rằng ngoại hình và tạo hình của Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần đều dẫn tới không ít người chú ý, nhưng không gây ra náo động gì, tuy là có phần nhỏ người cũng đang thảo luận nguyên nhân bọn họ xuất hiện ở đây, nhưng sự chú ý rất nhanh dời đi chỗ khác.
Diệp Vẫn Thần dưới sự chỉ thị của Lạc U đẩy vào một góc hẻo lánh tương đối yên tĩnh, ở đó chỉ ngồi ba người xem ra là tiểu trợ lý an tĩnh, trường hợp này bản thân bọn họ cũng không có chuyện gì, trốn ở nơi không nổi bật ăn một chút gì đó, cũng coi như là giết thời gian.
Lúc Diệp Vẫn Thần đẩy Lạc U tới ba người kia cũng ngẩng đầu lên nhìn về bọn họ, ánh mắt xem kỹ rất rõ ràng, chỉ có điều trong đó hai người là mê hoặc, một người lúc nghi vấn qua đi thì biểu lộ sự sáng tỏ, như là đã xác nhận thân phận của bọn họ.
Mà lúc này ánh mắt Lạc U cũng vô tình hay cố ý rơi trên thân người đàn ông biểu lộ ánh mắt sáng tỏ kia, cảm giác quen thuộc tự nhiên mà sinh ra, lông mày hơi hẹp dài, sống mũi gầy, môi mỏng khẽ mím, hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, đeo một gọng kính mắt màu bạc, lộ ra sự lý trí và ngây ngô, như đang bay về hướng dương, vẫn còn chưa tới giờ phút tới rực rỡ nhất, nhưng lại khiến người ta chờ mong.
Lý Ngang Vũ, người đại diện kiếp trước theo mình đến sáu năm, một người khôn khéo lý tính, có thủ đoạn có năng lực của người đại diện, mà đời này, hắn cũng vẫn là ứng cử viên người đại diện mà mình vừa ý, tuy rằng người đàn ông này chưa đạt đến độ cao như kiếp trước gặp phải, thế nhưng cô không vội vã, cô có đủ thời gian và năng lực để bồi dưỡng hắn trưởng thành.
Trong lòng Lạc U đã có kết luận, nhưng trên thực tế cũng chỉ là thoáng nhìn phớt lờ, bất kỳ động tác dư thừa nào đều không có.
Diệp Vẫn Thần lấy hai ly sô đa, một ly cho Lạc U, một ly cho mình, nhẹ nhàng uống một hớp, hắn đứng phía sau Lạc U, cũng không có trò chuyện nhiều cùng Lạc U, đáng nhẽ sẽ làm cho người ta cảm thấy hơi quái dị, nhưng trên thực tế có loại mùi vị hài hòa không nói ra được, hình như tất cả vốn chính là như vậy.
Yến tiệc đã bắt đầu, siêu sao thiên vương, ảnh đế ảnh hậu, sau vương ca dồn dập ra trận, danh đạo danh biên gì đều sôi nổi biểu hiện, toàn bộ hội trường đều là ánh sao chói mắt, cô cô Lạc gia mặc một bộ váy dài màu đỏ, qua lại ở trong hội trường, khí thế nữ vương quanh thân vững vàng áp chế lại những nhân vật cấp thiên vương kia, mà phàm là cô đi ngang qua chỗ nào, mọi người càng kính cẩn chào hỏi, có thể thấy được địa vị của Lạc Học Tâm ở trong giới giải trí cao ra sao.
Lạc U vẫn ở một bên lẳng lặng nhìn tình cảnh này, kiếp trước cô có hai người không tính là thần tượng của thần tượng, một là mẹ của mình, nhân vật cấp thiên hậu tránh bóng, đã từng vang dội toàn bộ Châu Á, chính là ở Hollywood cũng nhất định có tiếng tăm, mà một người khác chính là tiểu cô của mình, một nhân vật cấp nữ vương với thủ đoạn cường thế, một cái nhíu mày một nụ cười đều lộ ra tự tin không gì sánh kịp, sinh hoạt tự do phóng khoáng, cuộc sống độc lập quả quyết.
Tuy sau đó Lạc U cũng đạt đến thậm chí là vượt qua độ cao của hai người này, nhưng trên thực tế từ tuổi thơ đã bắt đầu tôn sùng không cách nào thay đổi, đời này lần thứ hai nhìn thấy khoảng cách gần như vậy, tâm trạng cũng ít nhiều cảm khái.
Lạc U phát hiện, sau khi sống lại dường như cảm xúc chính mình thay đổi rất nhiều, đây có phải là dấu hiệu già trước tuổi hay không, thân thể mười lăm tuổi, tâm lý hai mươi lăm tuổi, kỳ thực cũng không tính là già.
Lúc Lạc U suy nghĩ tâm sự của bản thân, tiệc rượu đã bắt đầu một khoảng dài, mà ngay lúc Lạc U cảm khái, một người phụ nữ ăn mặc khá là khiêu gợi đi tới.
"Ngang Vũ, lâu rồi không gặp, cùng nói chyện phiếm chứ?" Giọng điệu nữ tinh (nữ minh tinh) nhìn như ngỏ lời mời bình thường, nhưng ánh mắt nhìn Lý Ngang Vũ mang theo ý vị khiêu khích, không phải rõ ràng, lại bị Lạc U nhìn ở trong mắt.
Lạc U cố gắng suy nghĩ một chút, nhưng không nghĩ được người phụ nữ này đến cùng là ai, không nổi danh, dường như cũng chưa từng xuất hiện trong cuộc sống của cô, trong lúc nhất thời không làm rõ được thân phận của người phụ nữ này, chỉ là mục đích của người phụ nữ này, Lạc U lại biết.
Hoa rơi hữu ý, không biết nước chảy có tình hay không, Lạc U quét Lý Ngang Vũ một chút, người đại diện này của cô rất có duyên với phụ nữ, không ngờ cho dù hiện tại trong tình trạng không nổi danh, cũng có nữ tinh đồng ý tới gần, tuy rằng chỉ là một nữ tinh hạng ba.
"Chúng ta không quen." Giọng nói lạnh lùng của Lý Ngang Vũ vang lên, trong xa cách mang theo từ chối rõ ràng.
Sắc mặt nữ tinh hơi khó coi, nhưng tối thiểu là một diễn viên, rất nhanh khôi phục lại, mang theo ý tứ uy hiếp nói: "Là không quen biết thì sao, xem ra Lý tiên sinh ở trong giới giải trí lăn lộn không tốt, chỉ là tôi thật ra rất coi trọng năng lực của Lý tiên sinh, nếu như Lý tiên sinh đồng ý, có thể cân nhắc đến làm người đại diện của tôi, người đại diện của tôi vừa vặn kết hôn nên nghỉ việc, không biết ý Lý tiên sinh như thế nào?"
Nữ tinh không nổi danh nhưng tối thiểu vẫn nữ tinh, có thể làm người đại diện của cô, cũng coi như là hoàn thành chuyển biến từ trợ lý thành người đại diện, chưa chắc đã không phải là một chuyện tốt, nhưng Lạc U có thể thập phần rõ ràng từ đáy mắt của Lý Ngang Vũ nhìn thấy sự chán ghét, phỏng chừng người đại diện này cũng không phải dễ làm như vậy, không biết có phục vụ bồi giường hay không, trong lòng Lạc U nghĩ đã rõ.