Ngay tại lúc càng ngày có càng nhiều người biết tin tức này, đồng thời bị truyền càng ngày càng khoa trương, thì chuyện Lạc U mời ký giả dự buổi họp báo cũng được truyền ra ngoài, rất nhiều truyền thông đang chờ Lạc U đáp lại lập tức chen chúc đin tới, gấp rút chờ đợi câu trả lời của Lạc U.
Nhưng mà ở trong này vẫn có một hiện tượng rất là kỳ lạ, theo lý mà nói nếu như tin tức của một tờ báo đủ đặc biệt và đủ oanh động, vậy thì các nhà truyền thông giải trí khác cũng sẽ đưa tin theo ở ngay trong ngày hôm đó, nhưng trên thực tế, mặc dù càng ngày có càng nhiều người biết tin tức này của Lạc U, được truyền bá rất nhiều trên internet, nhưng truyền thông và các trang web lớn trong nước, trên phía chính phủ lại hầu như không có bất kỳ tin tức tiêu cực nào, hoàn toàn giữ vững một loại trạng thái bình tĩnh kỳ lạ, mà đây cũng thuộc về công lao của cô út Lạc.
Buổi chiều là buổi chiêu đãi ký giả, buổi sáng Lạc U vẫn đang quay phim ở đoàn làm phim, bầu không khí trong đoàn làm phim có chút kỳ lạ, Tề Tử Huy lại luôn mang một bộ muốn nói lại thôi, Lạc U có chút không nhìn được nữa, chủ động đến tìm Tề Tử Huy nói: "Muốn nói cái gì thì nói ra đi."
"Xin lỗi chị Tiểu U, tôi không biết sẽ xảy ra loại chuyện như thế này, tôi có thể tham dự buổi chiêu đãi ký giả vào buổi chiều được không, tôi có thể làm sáng tỏ chuyện này ở trước mặt tất cả mọi người, chị chỉ đang giúp tôi mà thôi, đều là vấn đề của tôi, hại chị bị làm phiền." Rõ ràng về mặt tuổi tác Tề Tử Huy lớn hơn Lạc U mấy tuổi, nhưng lúc này lại đang tủi thân nhận sai như một đứa bé, hôm qua cậu vẫn còn đang mừng rỡ khi được Lạc U đến gần và cổ vũ, nhưng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy, làm cậu cực kỳ áy náy.
"Đây không phải là lỗi của cậu, chăm chú quay phim đi, tôi sẽ xử lý." Tiếu Tiêu đã truyền đến kết quả do thành viên đội thân vệ điều tra, chứng thực nơi phát ra tấm hình này là của một trợ lý nhỏ ở trong trường quay, chụp trộm rồi đi bán cho tòa soạn báo kia, không có chút quan hệ nào với Tề Tử Huy cả, Lạc U là một người rất lý trí, tất nhiên sẽ không đi làm mấy chuyện giận chó đánh mèo kia, huống chi chuyện này cũng không đáng kể chút nào.
Mặc dù Tề Tử Huy được an ủi, nhưng vẫn cảm thấy rất áy náy, nhưng mà cậu chỉ là một người thấp cổ bé họng nên dù có muốn làm cái gì thì cũng đều lực bất tòng tâm, sáng nay nếu như không phải có người của đoàn làm phim bảo vệ, thì cậu thiếu chút nữa đã bị ký giả ăn sống nuốt tươi luôn rồi, đây là lần đầu tiên sau bao nhiêu năm cậu xuất đạo, gặp phải ký giả điên cuồng như vậy, chỉ là loại truy đuổi và chú ý như vậy, cậu thà không muốn còn hơn.
Tề Tử Huy là một người rất có tiềm lực, nhưng cá tính lại rất không thích hợp phát triển ở trong giới giải trí, nếu không thì đã không lăn lộn mười năm mà vẫn không có bao nhiêu danh tiếng, lại còn chỉ có thể diễn một vài vai không tính là vai phụ nữa chứ, nhưng ngay cả như vậy, Tề Tử Huy cũng không có ý định thay đổi nguyên tắc của mình, cậu lại càng chưa từng nghĩ tới chuyện dùng quy tắc ngầm để trèo lên trên, nếu như không phải gặp được Lạc U, thì rất có thể cậu sẽ cứ yên lặng như vậy, một mực lăn lộn ở tầng thấp nhất trong giới giải trí.
Truyện chỉ đăng tại -editor: shizuka nguyễn
Cho nên về công về tư, Tề Tử Huy đều rất biết ơn Lạc U, bây giờ gặp phải chuyện như vậy, làm cậu vẫn luôn cảm thấy đây là do lỗi của mình.
"Thật xin lỗi, lại mang phiền toái đến cho chị rồi." Tề Tử Huy ủ rũ cúi đầu.
Lạc U có chút buồn cười lắc đầu, nhớ lại kiếp trước lúc Tề Tử Huy được chọn làm ảnh đế, cái loại khí thế đường hoàng, tự tin của người ở bên trên này, mỗi một động tác giơ tay nhấc chân đều toát ra lực hấp dẫn, không một cái nào không biểu hiển ra sự kiêu ngạo và thành công người của đàn ông này, nhưng thật không ngờ, sống lại kiếp này, lại có thể nhìn thấy một mặt yếu ớt như vậy của người đàn ông này, quả thật là có chút thú vị nha.
Lạc U phát hiện hình như mình đã tìm được một trò chơi mới rồi, đó chính là đào móc một mặt ngây ngô, ngây ngô, ấu trĩ, nghèo túng, hoặc là dễ thương ở hiện tại của những người sẽ thành công trong tương lai kia, tóm lại là rất thú vị, Lạc U quyết định phải bảo tồn những hình ảnh quý giá này cho thật tốt, đợi đến lúc sau khi những người này thành công thì sẽ lấy ra làm tiền lãi cho bọn họ, nhất định có thể bán được một giá tốt, cái này đều là lịch sử đen vô cùng thê thảm đẫm máu đó nha.
Lạc U cúi đầu nghĩ một chút thì lập tức cảm thấy vui sướng trong lòng, về phần suy nghĩ phức tạp của Tề Tử Huy, xấu hổ, cái này không nằm trong phạm vi lo lắng của cô.
Buổi chiều tại phòng họp của công ty giải trí Tâm Tinh, các ký giả truyền thông lớn tề tụ ở đó, trái một vị miệng lưỡi nổi tiếng, phải một vị ký giả nổi danh, tụ chung một chỗ thì đúng là nói không hết chuyện, trao đổi tin tức chỉ là thứ hai thôi, đa số là đang thảo luận về đề tài có liên quan đến Lạc U, nhất là về sự kiện scandal lúc này, tất cả mọi người đều đang suy đoán thái độ của Lạc U, theo lý mà nói một cái scandal như vậy cũng không đến mức mở một buổi họp báo chiêu đãi ký giả long trọng thế này nha, cho nên rất nhiều người đều đang suy đoán, đây có phải là màn mở đầu của việc công khai thừa nhận hay không.
Nhưng mà đa số ký giả vẫn đang duy trì một loại thái độ hoài nghi, dù sao mọi người đều đi một chuyến này rồi, nên rất rõ ràng từng con đường cong quẹo trong chuyến đi này, mặc dù bức ảnh bị đưa ra ngoài ánh sáng kia rất dụ người suy nghĩ sâu xa, nhưng trên thực tế chỉ cần có chút ánh mắt là có thể phát hiện đây chỉ là tác dụng của việc mượn góc chụp, về phần rốt cuộc quan hệ của hai người là như thế nào, có quan hệ thật sự gì hay không, hay là cố ý làm cái gì đó, thì quả thật phải xem thái độ của người trong cuộc.
Lúc Lạc U có mặt thì đã muộn một chút thời gian, tất cả mọi người không thể ngồi yên chờ nổi, vừa nhìn thấy Lạc U một cái thì hai mắt sáng lên bắt đầu đến hỏi.
"Lạc tiểu thư, cô mở cuộc họp báo chiêu đãi ký giả là muốn làm sáng tỏ quan hệ của cô và Tề tiên sinh đúng không? Bên ngoài đều đang truyền tin hai người là người yêu, cái này là thật sao?"
"Lạc tiểu thư, đối với lời đồn cô đang nói chuyện yêu đương với Tề Tử Huy Tề tiên sinh ở bên ngoài, cô có cảm nghĩ gì đối với cái này không?"
Các ký giả không ngừng đưa ra các câu hỏi, Lạc U cũng không để ý, mãi cho đến khi ngồi ổn ở vị trí của mình, mới khẽ nâng mắt lên, rồi đảo qua từng người ở đây, mà cũng không biết vì nguyên nhân gì, hễ là người bị ánh mắt sâu thẳm của cô nhìn qua, thì sẽ lập tức yên tĩnh lại, như là đột nhiên bị cố định lại vậy đó, đúng là vô cùng kỳ lạ.