Mặc dù Lạc U còn chưa chính thức được giới thiệu với tám vị trong ban Trưởng Lão, nhưng cô có cảm giác bọn họ không tốt, nếu như không phải bởi vì những quy tắc cổ hủ của bọn họ, Cổ Sát cũng sẽ không bị mục nát, về sau xuất hiện đủ thứ chuyện không hay, nhất là kiếp trước, tám năm sau khi nhà họ Lạc bị lung lay, các thành viên trong nội bộ tổ chức dần tan rã, phần lớn là do sai lầm của ban Trưởng Lão.
Lạc U đã quyết định, nếu như cô thật sự có thể nắm quyền Cổ Sát, những người đầu tiên bị thay đổi, chính là mấy lão già trong ban Trưởng Lão đức cao vọng trọng kia!
Lần này, vẻ mặt bà ngoại Cổ hơi biến sắc, chân mày hơi nhíu lại, nhìn chằm chằm Lạc U.
Lạc U thấy bà ngoại nhìn cô, cô vẫn thản nhiên, cô đã nói ra toàn bộ suy nghĩ của mình, cô không sợ bà ngoại biết ý tưởng của cô, đó là vì cô tôn trọng bà, nếu như bà ngoại không thể đồng ý yêu cầu của cô, vậy cô cũng không cần tiếp nhận Cổ Sát. Mặc dù cô mong có thể mang lại cho Cổ Sát nhiều thành tựu, trở thành bá chủ trong giới hắc đạo, để lợi dụng Cô Sát chống lại những kẻ địch muốn đối phó với nhà họ Lạc, nhưng mà, cho dù không có Cổ Sát, Lạc U vẫn có lòng tin mình có thể đối phó với bọn họ, chỉ có điều cô phải tốn thêm mấy năm nữa.
Lạc U không phải người không thích làm chỉ thích hưởng thụ, bởi vì thời gian quá eo hẹp, ý định báo thù của cô cũng có hơi nôn nóng, Cổ Sát là công cụ tốt nhất cho cô dùng để báo thù, cũng là công cụ tốt nhất để bảo vệ cả hai nhà họ Lạc và nhà họ Tô, tâm nguyện lớn nhất trong kiếp này của Lạc U chính là bảo vệ người nhà của mình không bị thương tổn, nếu không cô cũng không muốn nhúng tay vào giới hắc đạo, cô, cũng không phải một người thích quyền lực!
"Tiểu U, cháu chỉ là một đứa bé, cho dù cháu có cố gắng hơn nữa, muốn thông qua kỳ kiểm tra của Cổ Sát, cũng cần ít nhất là mười năm." Bồi dưỡng người thừa kế đủ tư cách, tuyệt đối không phải chuyện một sớm một chiều, Lạc U đến tuổi này mới bắt đầu là đã khá chậm, bà ngoại Cổ nói như vậy cũng chỉ là ước lượng mà thôi, nhưng đương nhiên, chắc chắn có một vài chuyện rất không đơn giản mà Lạc U còn chưa biết được.
"Cho dù lâu cỡ nào, cháu cũng sẽ cố gắng hoàn thành những chuyện cháu nên làm, chỉ cần bà ngoại đáp ứng yêu cầu của cháu, vậy là được rồi." Chuyện cô còn nhỏ hay không còn nhỏ tạm thời đừng nói đến. Thật ra các bài kiểm tra ở Cổ Sát, Lạc U cũng không rõ lắm, chỉ có điều theo như bà ngoại nói, rốt cuộc phải cần bao nhiêu thời gian, Lạc U cũng không dám khẳng định, nhưng cho dù bao lâu, Lạc U cũng sẽ cố gắng hoàn thành, cô chỉ hy vọng kết quả cô cố gắng có được là thứ mà cô mong đợi, không khiến cô thất vọng.
Bà ngoại Cổ nghiêm túc suy tính một lát, thận trọng nói: "Được, bà ngoại đồng ý với cháu, chỉ cần cháu thông qua khảo nghiệm, bà sẽ không bao giờ can thiệp vào bất kỳ quyết định gì của cháu, còn về ban Trưởng Lão cùng với người phụ trách của các phân khu khác, cháu phải tự giải quyết, chẳng qua bà tin, nếu cháu có thể thông qua các loại khảo nghiệm, chuyện của bọn họ đối với cháu mà nói cũng không thành vấn đề."
Lạc U nhíu mày, không bỏ qua ánh mắt lộ vẻ giảo hoạt của bà ngoại mình, mặc dù bà đồng ý, nhưng vẫn để lại một chút phiền toái cho cô, như vậy cũng hợp ý cô, để cho cô tự giải quyết, cô mới có cơ hội rèn luyện mình, chuyện này đối với cô rất tốt.
Năm ngày tiếp theo, ngoài chuyện rèn luyện từ sáng tới tối ra, thời gian còn lại Lạc U đều dính lấy máy vi tính, cô nhìn các thông tin được sắp xếp gọn gàng trong các thư mục, đọc lại toàn bộ các loại nhiệm vụ mà Cổ Sát đã từng nhận suốt hàng trăm năm qua, ghi nhớ thật kỹ các tin tức quan trọng, những thứ còn lại không quá quan trọng thì chỉ cần nhìn sơ qua một lần.
Không phải Lạc U làm sơ sài, mà thật sự là nội dung quá mức khổng lồ, nếu không phải Lạc U thông minh bẩm sinh, trí nhớ hơn người, đừng nói là nhớ được một chút, đoán chừng có nhìn cũng không nhìn nổi.
Nhưng ngay cả như vậy, Lạc U đọc xong toàn bộ cũng cần phải nghỉ ngơi suốt một ngày một đêm, lao động trí óc còn mệt mỏi hơn so với lao động chân tay, Lạc U có thể cảm nhận rất rõ ràng, tuy chỉ có 5 ngày, mà cô cũng gầy đi ít nhất là ba bốn ký.
"Nói xem kẻ địch lớn nhất của Cổ Sát là ai?" Ngày thứ bảy, bà ngoại Cổ tới nghiệm thu thành quả, đây cũng là bài kiểm tra đầu tiên của Cổ Sát đối với người thừa kế chính thức Lạc U.
Lạc U cũng từng làm nhiệm vụ một lần, chính là điều tra đường dây nhập hàng của một bang hắc đạo, nhưng đó chỉ là lấy thân phận ứng cử viên của Lạc U để tiến hành khảo hạch, hơn nữa nhiệm vụ đó rất đơn giản, còn lần này thì khác, Lạc U tham gia khảo hạch với tư cách là người thừa kế chính thức!
Bà ngoại Cổ đã lớn tuổi, cũng đã đến lúc truyền Cổ Sát lại cho đời sau. Để đào tạo ra một người nối nghiệp Cổ Sát cần thời gian rất dài, ít nhất cũng mất khoảng ba năm, hơn nữa người nối nghiệp phải cực kỳ hiểu rõ tình huống nội bộ của Cổ Sát, còn phải mất rất nhiều năm để rèn luyện, đối với trường hợp của Lạc U, mọi người nhất trí cho rằng ít nhất cần tám năm đến mười năm, thậm chí còn có thể nhiều hơn, cho nên, bà ngoại Cổ mới mượn cơ hội này bắt đầu.
Về phần các bài kiểm tra dành cho người thừa kế, không có quy định rõ ràng, mà là do thủ lĩnh đương nhiệm cùng với tám vị trong ban Trưởng Lão ra đề, cho đến khi tất cả mọi người đều công nhận năng lực của người thừa kế, mới xem như chính thức được thông qua, quá trình đó có rất nhiều khó khăn, rủi ro cũng rất nhiều, có chút không công bằng đối với người nối nghiệp, tuy nhiên một người nối nghiệp đủ tư cách của Cổ Sát phải có kiên nhẫn vượt qua, hơn nữa cũng rất riêng biệt, bởi vì thường chỉ có một người thừa kế, không có cạnh tranh, cho nên cũng không có áp lực quá lớn, ban Trưởng Lão muốn gây khó khăn, cũng có giới hạn.
Nói đến chuyện này, cũng không thể không nhắc đến tính cha truyền con nối của tổ chức Cổ Sát, giống như vua chúa thời cổ đại, trước giờ quá trình chuyển giao quyền lực ở Cổ Sát đều rất vất vả, con trai đích tôn rất hiếm thấy, lâu nay đều dựa vào phụ nữ, những người nối nghiệp không cùng tên họ giống trường hợp của Lạc U cũng không phải lần đầu tiên, cho nên ở vấn đề cạnh tranh quyền lực, các vị trong ban Trưởng Lão cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở.
Trong lịch sử Cổ Sát, không phải không có thành viên ban Trưởng Lão muốn phản bội, nhưng phần lớn thành viên quan trọng đều hết sức trung thành, cho nên cho dù có phản đồ cũng không tạo nên quá nhiều sóng gió.
"Trong danh sách có rất nhiều kẻ địch quan trọng, kẻ địch ngầm cũng tồn tại, nhưng thật ra kẻ địch lớn nhất của Cổ Sát chính là bản thân nó, những gia tộc khác không đủ trình độ động đến chúng ta." Sau khi xem qua tài liệu, Lạc U có thể kể ra rất nhiều, bao gồm châu Mỹ, châu Phi, châu Âu, châu Á, châu Đại Dương, hẳn là một hòn đảo nhỏ nào đó trên Thái Bình Dương, đều có kẻ địch của Cổ Sát tồn tại, thế nhưng cho dù có lợi hại đến mấy, cũng không thể làm ảnh hưởng tới Cổ Sát, cho nên mới nói kẻ địch lớn nhất của Cổ Sát chính là bản thân nó.
"Tiểu U, cháu trả lời như vậy rất chính xác, mặc dù cũng là sự thật, nhưng cháu nên biết, đáp án bà muốn nghe không phải là cái này." Bà ngoại Cổ bất đắc dĩ cười, suy nghĩ của cháu bà luôn luôn như vậy, nói đúng cũng không đúng, nói sai cũng không sai, khiến người khác thật bất đắc dĩ.
"Gia tộc Ferrio, nếu bà ngoại muốn nghe đáp án này, thì bà đã xem thường chỉ số thông minh của cháu rồi." Cái tên đầu tiên trong danh sách các gia tộc, đoạn giới thiệu vắn tắt đến mấy vạn chữ, Lạc U mà không nhớ được, cũng không cần lăn lộn ở Cổ Sát.
"Vậy cháu biết tên người đứng đầu của bọn họ, sản nghiệp của gia tộc đó, cùng với phương hướng phát triển sắp tới của bọn họ không?" Đương nhiên vấn đề này mới là thứ bà ngoại Cổ muốn hỏi, tài liệu của gia tộc Ferrio để ở đầu danh sách, vị trí rõ ràng như thế đương nhiên sẽ không bị bỏ qua, nhưng rốt cuộc Lạc U có thể nhớ bao nhiêu sau khi đọc nhiều tài liệu như vậy, bà ngoại Cổ cũng không xác định.
"Carlo Ferrio, nam, 58 tuổi, quốc tịch, Anh, sản nghiệp của gia tộc trải rộng, chủ yếu là tài chính, sản xuất xe hơi, điện tử và logistic, phương hướng phát triển gần đây là y dược và nghiên cứu sinh vật, đã tiến vào cuối giai đoạn mở rộng, hơn nữa khu vực bọn họ đang nhắm vào chính là một trong những địa bàn của chúng ta." Giọng nói của Lạc U rất tự tin, từng chữ từng câu đều rất chính xác, đây chính là thành quả cô cực khổ năm ngày đạt được.
"Vấn đề thứ hai, bảng xếp hạng sát thủ là do Cổ Sát biên chế, trong top 100 có bao nhiêu thành viên của Cổ Sát?" Bà ngoại Cổ tiếp tục hỏi, mặc dù vấn đề thứ nhất Lạc U trả lời rất chính xác, nhưng bài kiểm tra còn chưa kết thúc.
"56 người." Một con số khiến tất cả các thành viên của Cổ Sát đều kiêu ngạo, điều này cũng có nghĩa, về phương diện những sát thủ giỏi nhất, Cổ Sát chiếm hơn phân nửa.
"Top 10 có bao nhiêu người?" Bà ngoại Cổ tiếp tục hỏi.
"Sáu người." Vẫn là hơn phân nửa, luôn luôn có mặt các thành viên của Cổ Sát!
"Những cái tên trong top 10?"
"Mộng Lạc, Tư Khải Ân, Hắc Thủ, Mặt Nạ, Xúc Phạm Giả, Nhà Từ Thiện, Mặt Quỷ, Hoa Hoa, Súng Thần, Tiểu Vương." Lạc U không cần suy nghĩ đã nói ra.
"Tin tức của Mặt Nạ cháu biết được bao nhiêu?"
"Mặt Nạ, sát thủ đứng thứ tư trên bảng xếp hạng, nam, quốc tịch nước D, 42 tuổi, lúc thi hành nhiệm vụ thích đeo các loại mặt nạ, là thành viên của tổ chức Mặt Nạ nước D, thích dùng các loại thủ đoạn khác nhau để giết chết mục tiêu, mục tiêu sau khi chết cũng được đeo những chiếc mặt nạ khác nhau, trước giờ đã thi hành nhiệm vụ hơn một trăm lần, tỷ lệ thành công cao gần 97%, không có gia đình, nhưng nghe nói có một con riêng, con riêng học đại học kiến trúc Hán Đức ở nước D, cuộc sống riêng tư của Mặt Nạ rất kín đáo, luôn luôn cẩn thận, làm gì cũng độc lập, mỗi lần thi hành nhiệm vụ đều đi một mình, thương pháp không tệ, còn biết cách cải trang một vài loại súng đơn giản, có kiến thức y học, tương đối chú trọng về vấn đề ăn uống, không thích ăn cay ăn mặn, thích ăn......" Lạc U nói một hơi rất nhiều, còn chưa nói hết, bà ngoại Cổ đã vỗ tay cắt đứt.
"Rất tốt, Tiểu U, quả nhiên cháu không phụ kỳ vọng của bà ngoại, những thứ này mà cũng nhớ, bài kiểm tra thứ nhất, cháu đã hoàn thành." Bà ngoại Cổ rất vui vẻ, mặc dù không xác định có phải là do may mắn hay không, những câu hỏi bà đưa ra Lạc U đều nhớ, dù sao cô cũng đã vượt qua kiểm tra, may mắn cũng là một trong những năng lực của sát thủ, Tiểu U có thể làm được như vậy chỉ trong vòng 5 ngày, đã rất ưu tú, ít nhất lúc trước bà đã mất hai tháng mới dám nhận bài kiểm tra của cha.
Tre già măng mọc, cho dù Tiểu U thật sự dựa vào may mắn để vượt qua kiểm tra, nhưng chỉ mất năm ngày đã dám đến khiêu chiến, hơn nữa còn trả lời câu hỏi rất tốt, chỉ như vậy, cũng đủ để bà cảm thấy kiêu ngạo vì Lạc U.
Nhưng đây chẳng qua chỉ là bắt đầu.