Lạc U nhíu mày, hình như không hài lòng với câu hỏi của Lý Hoành Vũ, cái gì gọi là yên tâm giao chính mình cho hắn? Nghe sao cũng không phải mùi vị này.
Lạc U thầm nói trong lòng, vẻ mặt Diệp Vẫn Thần không quá lương thiện, ánh mắt sâu thẳm lướt qua Lý Hoành Vũ, làm Lý Hoành Vũ có loại cảm giác lạnh giá.
"Lý tiên sinh không có lòng tin với mình à?" Lạc U hỏi ngược lại.
"Tự tin đương nhiên có, chỉ là.." Lý Hoành Vũ muốn giải thích, lại bị Lạc U lần thứ hai đánh gãy.
"Có lòng tin là có năng lực, lời thừa thãi không cần phải nói, theo tôi làm việc, anh sẽ không hối hận." Kiên định và tự tin trong giọng nói Lạc U hiển nhiên nhiều hơn rất nhiều so với Lý Hoành Vũ, loại ngạo nghễ từ trong xương lộ ra, càng làm Lý Hoành Vũ thiếu hụt.
Giờ phút này, Lý Hoành Vũ có loại ảo giác hết sức rõ ràng, ở trước mặt hắn căn bản không phải người mới vừa gia nhập giới giải trí, giống như là một nhân vật thiên hậu đã bước lên vương vị từ lâu.
"Không biết Lạc tiểu thư tiếp nhận kế hoạch gì chưa? Thân thể của ngài?" Ánh mắt Lý Hoành Vũ lướt qua xe lăn, lời hỏi quan tâm.
Lạc U nở nụ cười nhạt, hỏi ngược lại: "Kế hoạch kế tiếp của tôi không phải do anh sắp xếp à?" Lý Hoành Vũ nhấc kính mắt lên, dường như nghiêm túc suy xét gì đó, trưng cầu nói: "Ý của Lạc tiểu thư là bắt đầu phát triển từ phương diện nào? Điện ảnh? Phim truyền hình? Hay âm nhạc? Nếu Lạc tiểu thư đã ký hợp đồng cùng công ty, nói vậy công ty cũng sẽ chuẩn bị kế hoạch vì Lạc tiểu thư, tuy rằng tôi muốn dựa vào cố gắng của mình vì kế hoạch của Lạc tiểu thư, nhưng năng lực có hạn, tạm thời cũng chỉ có thể trở thành người làm nền mà thôi."
Lời nói này của Lý Hoành Vũ là thỉnh cầu thực sự, cũng không phải hắn tự hạ mình, mà là tự biết bản thân, vấn đề năng lực vẫn là thứ yếu, chủ yếu là giao thiệp, người trong giới giải trí tương đương một loại tài nguyên quý giá, mà loại tài nguyên này hắn bây giờ khiếm khuyết.
Lạc U nhìn thấy dáng vẻ thật lòng của Lý Hoành Vũ, cũng không đùa người đàn ông này nữa, nói thẳng: "Tôi và Vẫn Thần đang suy nghĩ tiếp nhận một bộ phim, tuy rằng hiện tại trên thị trường điện ảnh cổ trang rất ít, nhưng kịch bản không tồi, nên cũng định diễn."
"Hai người đều tham gia diễn, nhân vật định diễn ra sao? Biết đạo diễn là ai không? Còn có diễn viên gì sẽ tham gia?" Lý Hoành Vũ một hơi hỏi vài vấn đề mấu chốt.
"Không nên nóng lòng quá, xem trước kịch bản lại bàn luận, ngày mai ký kết hợp đồng rồi đưa cho tôi."
Lúc bữa tiệc sắp kết thúc, Lạc U nhận được điện thoại của cô út, sau khi cáo từ Lý Hoành Vũ liền đi đến phòng khách quý của bữa tiệc.
Nhìn đôi kim đồng ngọc nữ rời đi, vẻ mặt Lý Hoành Vũ không kìm nén được nỗi hưng phấn, trực giác nói cho Lý Hoành Vũ biết, thân phận của hai người này nhất định không đơn giản, tuyệt đối không phải đứa trẻ người bình thường có thể nuôi, loại khí chất tao nhã ngạo nghễ, cho dù là trên người thiên vương thiên hậu của giới giải trí, cũng rất khó gặp.
"Tiểu U, Tiểu Thần, cảm giác thế nào, tìm được người đại diện thích hợp chưa?" Cô côLạc gia cảm thấy hứng thú hỏi.
"Cô có nhìn thấy người trẻ tuổi ngồi cạnh con không, Lý Hoành Vũ, để anh ta làm người đại diện của con đi." Ở phòng tiệc, cô cô nhìn cô nhiều lần, cô không tin cô cô không nhìn thấy sự tồn tại của Lý Hoành Vũ.
"Ha ha, quyết định của Tiểu U thật làm cho người ta cảm thấy bất ngờ, tư liệu người kia cô đã điều tra, một trợ lý nhỏ mới vào nghề hơn một năm, Tiểu U không suy nghĩ thêm à?" Cô cô Lạc gia hiển nhiên rất nghi vấn ánh mắt Lạc U, dưới cái nhìn của cô trợ lý nhỏ này coi như là có tiềm lực phát triển, nhưng cũng không đủ đặc sắc để Tiểu U coi trọng mới đúng.
"Cô, hãy giúp anh ta, con chọn người, chắc chắn sẽ không để cô thất vọng."
"Đã như vậy, người này cô tự nhiên sẽ giúp con bồi dưỡng cẩn thận, Tiểu U, ngày mai cậu ta tới công ty ký hợp đồng à?"
"Đương nhiên!"
Ngày thứ hai, cô cô Lạc gia, Lạc U, Diệp Vẫn Thần và Lý Hoành Vũ đều ở trong phòng làm việc của tổng giám đốc công ty giải trí Tâm Tinh, vài hợp đồng đặt giữa mấy người, sau khi xem rồi ký tên của chính mình.
"Tiểu U, trong đoàn người của con có thêm một tên chủ tướng, tiếp theo phải tiếp tục cố gắng." Một nghệ sĩ có thể thành công không phải là dựa vào chính mình thôi, mà là sự nỗ lực của tập thể, người đại diện tự nhiên được xem như là chủ tướng trong đội.
"Con hiểu rồi." Lạc U tự tin gật gật đầu.
Lý Hoành Vũ ở một bên kỳ quái chuyển động nhìn hai người, luôn cảm thấy hai người quá mức thân thiết.
Lạc U, Lạc Học Tâm, trong lòng Lý Hoành Vũ nhắc tới, là trùng hợp, hay là giải thích một sự thực nào đó?
"Hoành Vũ, không ngại tôi xưng cậu như thế chứ, đây là kịch bản Tiểu U đang cân nhắc, có vấn đề gì điều tốt gì kiến nghị có thể trực tiếp tìm tôi nói chuyện." Cô Lạc giao kịch bản Đệ Nhất Công Chúa cho Lý Hoành Vũ, trải qua nửa tháng cải chính, kịch bản vốn đã gần như hoàn thiện.
"Ồ, được, tôi nhất định sẽ nghiêm túc xem, vai của Lạc tiểu thư cùng Diệp tiên sinh là?" Tuy rằng Lý Hoành Vũ cảm thấy khả năng vai chính rất lớn, nhưng cũng không muốn hỏi ra không đúng lúc, chỉ là dò hỏi.
Cô cô Lạc gia nhìn về phía Lạc U, ra hiệu Lạc U trả lời.
"Tôi diễn tiểu công chúa, Vẫn Thần diễn thị vệ thiếp thân, vấn đề tuyển chọn những người khác phải làm phiền hai người, còn ngày quay phim, định hai, ba tháng sau, đến lúc chân tốt là được."
"Được, vậy thì quyết định như thế." Cô Lạc cũng rất tán thành cách an bài như này.
Sau đó mấy người lại trao đổi vài câu, cô cô Lạc gia sắp xếp cho Lý Hoành Vũ khóa học cần phải huấn luyện, mà Lạc U và Diệp Vẫn Thần cần an bài huấn luyện nghệ sĩ gì cũng không có, trong lòng Lý Hoành Vũ cười khổ, hắn thật sự hoài nghi tiến vào giới giải trí đến cùng là ai, hắn thế nào cảm giác công việc người đại diện này còn bận rộn hơn so với hai người nghệ sĩ này.
Lý Hoành Vũ có chút bất đắc dĩ, chỉ là sau khi đọc kịch bản hắn hơi nghi hoặc, thân phận Lạc U không tầm thường hắn hầu như có thể khẳng định, nhưng thân phận của Diệp Vẫn Thần là gì đây, cùng với Lạc U có cảm giác rất xứng đôi, rất giống thế gia công tử có tu dưỡng, nhưng lại cho hắn một cảm giác quái dị, dường như là quá câu nệ, luôn cảm thấy cùng thân phận Lạc U không ngang nhau, đặc biệt là xem qua nhân vật trong kịch bản, không phải nam chính trái lại là một người thị vệ, bởi vì nhân khí không đủ, hay là bởi vì thân phận không đủ, hoặc là nguyên nhân khác? Trong đầu Lý Hoành Vũ rối loạn, mãi đến lúc đi ra phòng làm việc cũng không hiểu.