Xuân đi thu đến. Trong chớp mắt, một năm đã qua. Phương Tịch uống một chén rượu, âm thầm chúc mừng sinh nhật mười chín tuổi của bản thân. 'Nam Hoang. . . Không biết tình hình hiện tại thế nào rồi?' Lúc trước hắn tùy ý tìm một chỗ để xuyên không, trên lý luận thì bây giờ hắn có xuyên không về thì cũng sẽ không có nguy hiểm gì lớn. Nhưng Phương Tịch vẫn quyết định, đợi đến khi hắn trở thành Tông Sư rồi mới quay về xem xét một phen. Dù sao quan niệm về thời gian của tu tiên giả
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.