Mục lục
Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe nói ngay cả đại tu Trúc Cơ cũng xuất động, tu sĩ Luyện Khí chỉ có thể lực bất tòng tâm.

"Nếu đã như vậy, lão Mạch Đầu đã trở lại chưa? Đã sắp xuân thu. . ."

Phương Tịch một bên cảm khái, một bên đi dạo quầy hàng.

Nhân cơ hội này, có lẽ hắn có thể hoàn thành tâm nguyện trước kia của hắn, là mua được một món hạ phẩm pháp khí giá rẻ!

Hắn nhìn sang một quầy hàng, lúc này trên quầy hàng, không ít pháp khí đều có hao tổn, lại còn dính vết máu, hiển nhiên nếu không phải lai lịch bất chính, thì cũng đã trải qua một trận chém giết thảm liệt.

Đồng thời. . .Đối với hắn thì giá cả cũng quá cao.

Phương Tịch cũng không thất vọng, hắn vẫn tùy ý nhìn sơ qua.

Đột nhiên, bước chân của hắn dừng lại trước một gian hàng, hắn nhìn trên quầy hàng một thanh phi kiếm pháp khí mà suy nghĩ xuất thần.

Chuôi pháp khí này chỉ là nhất giai hạ phẩm, hình dạng như lá lúa, dài một thước ba tấc, bên ngoài có vài cái lỗ hổng, nó đã hư hao khá là nghiêm trọng.

Mấu chốt nhất là, Phương Tịch nhận biết được thanh phi kiếm pháp khí này!

Nó chính là bội kiếm áp đáy hòm lúc trước của lão Mạch Đầu!

Thứ này xuất hiện ở đây, số phận của lão Mạch Đầu không cần hỏi cũng đã biết.

Trong lòng Phương Tịch thở dài, hắn quan sát chủ quầy hàng, là một tên đại hán áo đen, che mặt, trên thân hắn mang theo một cỗ sát khí.

'Không chừng lão Mạch Đầu chính là đã chết trong tay của người này.'

Ngay lúc Phương Tịch đang cảm khái, tên đại hán áo đen dường như đã phát hiện, hắn nhìn về phía Phương Tịch: "Tiểu tử. . .Chẵng lẽ ngươi coi trọng đồ của mỗ gia hay sao?"

Giọng nói của hắn trầm thấp, mang theo một loại mùi nguy hiểm.

"Không sai, không biết chuôi hạ phẩm pháp khí này giá bao nhiêu?" Phương Tịch thử thăm dò hỏi một câu.

"Bình thường, hạ phẩm pháp khí bán từ năm đến mười viên linh thạch, thanh phi kiếm này ta tính rẽ hơn chút cho ngươi, bốn viên linh thạch." Đại hán áo đen trả lời.

"Đạo hữu đừng có đùa ta." Trên mặt Phương Tịch hiện ra thần sắc cấp bách: "Pháp khí này đã sắp tổn hại, lại thêm hiện nay pháp khí đã giảm giá, bốn viên linh thạch là quá cao. . ."

"Vậy ngươi trả bao nhiêu?" Hết sức hiển nhiên, báo giá trước đó của đại hán áo đen chỉ là để giết dê béo mà thôi, nghe được lời nói của Phương Tịch, hắn lập tức đổi giọng.

Nếu thật là dựa theo bốn viên linh thạch, chuôi pháp khí này sợ là đến chết cũng không bán được.

"Một khối linh thạch!"

Phương Tịch nghĩ nghĩ, giơ lên một ngón tay.

"Ngươi đang đùa với mỗ gia hay sao?" Đại hán áo đen tức giận không vui: "Ít nhất cũng ba khối linh thạch!"

"Ngươi nhìn pháp khí này, hoa văn trận pháp đều có vết rách, không chừng pháp lực vận chuyển cũng không thuận lợi, mà trên lưỡi kiếm lại có lỗ hổng, đối kiếm cùng người khác không chừng sẽ gãy. . ." Dù sao cũng là ở trong phường thị, gan của Phương Tịch lớn một chút, có dũng khí ép giá.

Một phen cò kè mặc cả, cuối cùng thành giao với hai khối linh thạch cộng thêm ba viên linh tinh.

Trên gương mặt Phương Tịch đều là vẻ thịt đau, hắn lục lội toàn thân tìm ra các mảnh linh tinh nhỏ, gom góp lại mua được Thanh Hòa Kiếm.

Trên thực tế, lần mua sắm pháp khí phi kiếm này xong, cũng đã hao hết toàn bộ tích lũy của hắn, thời gian kế tiếp ngay cả Linh mễ hắn cũng không ăn nổi, chỉ có thể ăn gạo của phàm nhân.

Nhưng Phương Tịch cũng rất nguyện ý, cũng cảm thấy rất đáng.

Nếu như không phải thừa dịp thị trường hiện tại đang hỗn loạn, thời cơ giá cả pháp khí loạn, hắn muốn mua một món pháp khí hạ phẩm, cũng không dễ như vậy.

. . .

Khu nhà lều.

Về đến phòng, đóng cửa phòng, Phương Tịch lấy ra Thanh Hòa Kiếm.

Sắc mặt của hắn âm tình bất định nhìn thanh phi kiếm này, trên lưỡi kiếm hàn quang chiếu rọi trên mặt Phương Tịch, mang đến cho hắn cảm giác khác.

Thật lâu, Phương Tịch mới buông phi kiếm xuống: "Không ngờ. . .Kiện pháp khí thứ nhất trong đời ta lại là đến từ lão Mạch Đầu."

Nhớ lại tình cảnh lúc trước lão Mạch Đầu lấy ra phi kiếm để đi liều mạng một lần, Phương Tịch không khỏi âm thầm cảm khái, hắn càng cảnh tỉnh bản thân, quyết không thể học theo lão Mạch Đầu!

Hắn có Kim Thủ Chỉ, cách đối nhân xử thế sau này của hắn phải chừa lại chỗ trống, tuyệt đối không thể vì một chút lợi ích nhỏ mà lấy mạng của mình đi mạo hiểm!

"May mà Tư Đồ gia cùng Hồng Diệp Cốc liên hợp, rối loạn mới ngừng lại."

Phương Tịch thu hồi Thanh Hòa Kiếm, hắn chuẩn bị ngày mai sẽ đi Đại Lương thế giới, cố gắng học thủ pháp điều khiển pháp khí.

Cùng lúc đó, hắn có cảm giác buông lỏng một chút.

Trước đó, loại hoàn cảnh hỗn loạn kia, lòng người rối loạn, quả thực khiến Phương Tịch không thích.

Nếu như lại tiếp tục rối loạn, hắn cũng đã chuẩn bị rời khỏi phường thị một đoạn thời gian để tránh.

"Cho dù là hiện tại, cũng không tính là đặc biệt an toàn."

Phương Tịch nhìn xung quanh một vòng, trong lòng hắn đã ra quyết định!

Hắn muốn đào hang, đào một cái hầm, chuẩn bị đường hầm tốt nhất để hắn chạy trốn!

Đây là một công trình lớn, nhưng hắn có thể từ từ làm.

Đồng thời, say này hắn xuyên không hai giới, cũng có thể tiến hành ở trong hầm ngầm!

Đây cũng là một tầng che giấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK