Phương Tịch không tự chủ được bắt đầu nhớ lại lúc mình còn nhỏ, tuổi thơ, trưởng thành. . . Biết bao nhiêu cố gắng là vì ánh mắt của người ngoài, sự kỳ vọng của phụ mẫu. . . Mà đang đóng kịch đây chứ? Cho dù thi công thất bại thì thế nào, cho dù hắn thất bại thảm hại lại thế nào? Nội tâm của hắn vẫn không có chút gợn sóng nào, thậm chí còn hơi buồn cười. Dường như ở giữa kinh nghiệm của hắn và nội tâm của hắn có một tầng ngăn cách, hay nói cách khác
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.