“Mở ra thông đạo, hoặc là chết.” Giọng nói bình tĩnh của Cố Thanh Phong trực tiếp cắt ngang tiếng kinh hô của đứa bé. Sắc mặt đứa bé thay đổi liên tục, bỗng nhiên đứa trẻ vỗ tay một cái thật lớn, mặt mày mừng rỡ nhìn đống mảnh vỡ của bàn cờ trên đất. “Đã phá được tàn cuộc Tù Thiên rồi! Ta đã hiểu! Chẳng trách cho dù ta suy diễn thế nào, đánh đến mức nào cũng là một con đường chết. Ta từng hoài nghi vô số lần, rằng ván cờ này chính là tử...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.