Sau khi Cố Thanh Phong lấy lại tinh thần thì hắn ngạc nhiên phát hiện mình đang đứng ở một nơi rừng núi xanh um tươi tốt. Nơi này non xanh nước biếc, cổ thụ san sát nhau, hoa muôn màu khoe sắc, chim muông hót líu lo. Hiển nhiên là không gian loạn lưu đã dẫn hắn đến nơi này. “Khụ khụ...” Cố Thanh Phong đột nhiên ho khan liên tục. Phụt! Hắn ho ra một ngụm máu màu vàng kim. Máu vàng kim rơi xuống trên hoa cỏ, trong phút chốc, một chuyện đáng ngạc nhiên đã xảy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.