Mỗi một câu nói của Hứa Phàm đều khiến sắc mặt của y tái nhợt thêm một phần, đến mức mà cuối cùng trên mặt y không còn chút màu máu nào cả, thậm chí ngay giọng nói khi nói chuyện vì quá sợ hãi mà méo mó cả âm thanh, đến bản thân y cũng không phát hiện ra chút nào. Vương béo nghe Hứa Phàm phân tích xong, một trận run chân, "Cố đại nhân, coi như ta van xin ngài, chúng ta đi thôi, ta quỳ xin ngài..." Vương béo còn chưa nói xong, cố Thanh Phong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.