Ầm! Cố Thanh Phong buông lỏng tay ra khiến cho Thiên Ma Tâm ngã ra đất như một đống bùn nhão. “Nếu như không thể nhắc đến tên thì chuyện này chắc cũng còn chút dấu vết đáng nói chứ? Ví dụ như vì sao hắn lại xóa đi kí ức của ngươi?” Thiên Ma Tâm thở hồng hộc, trong đầu dường như đang nhớ tới tồn tại kinh khủng kia, hơn nữa ngày sau mới từ từ bình tĩnh lại. Hắn giải thích nói: “Chủ nhân, chuyện cụ thể thì lão nô cũng không dám nói rõ, chỉ có thể nói đại khái với ngài.” “Ừ,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.