Lúc này họa sĩ đã hoàn toàn sợ ngây người. Bất kể thế nào y cũng không ngờ, Dị thú Thượng Cổ mà mình dốc hết tâm huyết vẽ ra lại bị đối phương thổi tan toàn bộ chỉ bằng một hơi thở. Trong lúc y đang ngây ngốc, Cố Thanh Phong đã đi tới trước người y. Chát chát chát... “Mở cửa.” Cố Thanh Phong thờ ơ lên tiếng, giống như lúc mới vào cửa, như thể chẳng có chuyện gì xảy ra. Điểm khác biệt duy nhất là những bức vẽ trên tường đều biến mất không còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.