Sau một lát. Thiên Ma Tâm không chịu nổi nữa, Cố Thanh Phong giống như cái động không đáy, bất luận có công kích cỡ nào, dùng năng lượng mạnh mẽ cỡ nào cũng đều bị nuốt vào hết, vĩnh viễn không thể lấp đầy được. Hắn trầm mặc, tuyệt vọng. Bởi vì cái gọi là không bộc phát trong yên lặng thì chính là đang sợ hãi trong yên lặng. Đột nhiên, Thiên Ma Tâm mở miệng nói: “Cố thiên đế, bây giờ ta cầu xin tha thứ còn kịp không vậy?” Hắn thật sự không muốn chết, vất vả tổn hao cực cực khổ khổ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.