“Ngươi nói…” Đùng đoàng! Một âm thanh cực kì lớn vang lên giữa trời xanh cắt ngang câu nói của Dạ Vô Ưu. Một nỗi khiếp sợ không biết từ đâu ra lan ra toàn thân, Dạ Vô Ưu cũng không còn để ý được điều gì nữa, bất tri bất giác mà đưa mắt nhìn lên trời, ngay lập tức thất hồn lạc phách. Chỉ thấy rằng bầu trời vốn đang trong xanh giờ đã chỉ trong một khoảnh khắc mây đen ùn ùn kéo đến, vô số đường thiên kiếp hóa thành một con lôi long, bay lượn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.