Cố Thanh Phong hứng thú nhìn hai cha con này, trong lòng cười thầm, bận rộn nhiều ngày như vậy, cuối cùng cũng có thể viện cớ kiếm lời rồi. Về phần Cổ Linh Nhi ở một bên, nàng ta chỉ cảm giác trong lòng mình giống như có thứ gì đó sụp đổ. Nhìn kỹ, hóa ra là hình ảnh vinh quang vĩ đại của cha mình. "Ồ? Chó con nhà ngươi có làm gì sai đâu chứ? ” Cố Thanh Phong nhìn Cổ Nhược Trần thản nhiên nói. Khóe miệng Cổ Nhược Trần co giật một trận... Chó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.