Mục lục
Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở lại thời điểm trước đó ngay khi Louis hóa hình thành người sói. Ở lều trại chỉ huy, tên Chu Quốc Tường nghe được thuộc hạ báo cáo thì sắc mặt liền có rất nhiều biến hóa.

Lúc thì âm trầm, lúc thì kinh ngạc dường như gặp chuyện không thể tin tưởng được…

Đôi mắt càng trở nên tham lam, thậm chí có chút điên cuồng. Hắn im lặng trầm mặt, chăm chú nhìn màn hình radar định vị một lúc lâu, sau đó mới ra lệnh cho một tên đứng bên cạnh hắn, đang cầm bộ đàm chỉ huy một nhóm người khác.

- “Gọi đội Thợ Săn của ngươi mang theo RPG với súng bắn tỉa theo. Dùng bất cứ giá nào, hạ sát hai tên chỉ chừa lại một tên cầm đầu cho ta.”

Tên đàn ông người da đen này nghe được lệnh của Chu Quốc Tường thì sắc mặt lập tức đại biến. Hắn không hiểu tại sao phải phí nhiều sức như vậy chứ chẳng phải giết hết là được rồi sao.

Nếu như vì sử dụng vũ khí hạng nặng mà để lộ ra chuyện bọn họ buôn bán và sử dụng vũ khí trái phép thì chắc chắn sẽ bị phía chính phủ sờ gáy. Thậm chí là nhổ tận gốc khu vực Hồng Môn Hội ở khu vực thành phố CLF này.

Thế nhưng lệnh của ‘Chu ca’ hắn lại không dám phản kháng. Dù sao bọn hắn cũng chỉ là những tên lính đánh thuê được thuê mướn lại đây chỉ huy và huấn luyện thuộc hạ dùm cho người ta thôi. Nếu xảy ra chuyện thì cũng không liên quan đến hắn.

Thế là hắn lập tức cầm máy bộ đàm lên, bấm nút kết nối rồi truyền đạt mệnh lệnh của Chu Quốc Tường cho đám đồng đội của mình.



Tại một con đường mòn từ cao tốc đi vào trong khu rừng, cách nơi đám người Hồng Môn Hội đang bị Louis tàn sát khoảng 1km, có chín tên người nước ngoài với màu da khác nhau, mặc quần áo rằn ri đang tụ tập đứng bên cạnh hai chiếc xe của chúng.

Một tên sau khi cầm bộ đàm nói chuyện một lúc rồi mới cất đi. Hắn bắt đầu nói gì đó với những tên còn lại, sau đó bọn họ lập tức mở ra cốp sau của xe. Bên trong có những cái thùng lớn, có rơm rạ bên trong.

Đẩy ra một lớp rơm, bên trong chính là đủ loại súng và đạn khác nhau. Ở trong một cái thùng to lớn khác chính là một khẩu RPG chống tank kèm theo vài đầu đạn của nó.

Một tên dáng người cao nhất trong bọn thì lại vào phía trong xe, lôi từ trong đó một chiếc cặp lớn. Mở ra kiểm tra bên trong chính là một khẩu Barrett M99, sau khi đã xác định không có gì sai sót, hắn lập tức đóng lại va ly rồi đeo lên trên vai mình.

Những vũ khí này tuy đã lỗi thời cũ kĩ nhưng đều vẫn còn rất thực dụng và giá thành rẻ hơn nhiều lần so với những món vũ khí hiện đại đã bị chính phủ nước EL quản lý nghiêm ngặt. Đây cũng đều là những món mà lính đánh thuê trên thế giới sẽ ưu tiên lựa chọn sử dụng.

Cả nhóm chín người nhanh chóng vượt qua hàng rào, lao vào khu rừng bên cạnh. Nơi bọn họ đang hướng về cũng chính là nơi của nhóm người Đình Tấn đang chiến đấu.

5 phút liên tục chạy với tốc độ cao nhất, bọn họ rốt cuộc cũng đến nơi. Mặc dù đã rất cố gắng nhưng bọn họ cũng đã đến muộn. Lúc này toàn bộ người của Hồng Môn Hội đều đã bị Louis giết sạch.

Chín người đến nơi thì trông thấy xác chết với tử trạng kinh khủng nằm rải dH1evn2q rác ở khắp nơi. Dù là lính đánh thuê như bọn họ cũng không nhịn được rùng mình một cái.

Khi nhìn đến phía trước trên bãi đá, cách đống xác chết không xa thì trông thấy có hai người và một tên nửa người nửa sói đang tụ tập.

Ngay khi bọn họ lần đầu tiên trông thấy Louis cũng không khỏi giật mình kinh ngạc. Thế nhưng tố chất của lính đánh thuê được rèn luyện sau khi trải qua biết bao trận chiến đối mặt với cái chết làm cho bọn họ rất nhanh thì bình tĩnh lại.

Ẩn nấp quan sát một hồi, đối chiếu với hình ảnh được truyền từ lều chỉ huy. Bọn họ đã nhận ra Đình Tấn là kẻ cầm đầu.

Tuân theo mệnh lệnh, bọn họ đo đạt thời gian trên đồng hồ sau đó phân chia nhau ra như đã có chuẩn bị sẵn.

Dựa theo đội hình răng cưa, mỗi người ở một góc độ khác nhau, vị trí rất xảo quyệt có thể công, có thể thủ, hơn nữa lại dễ dàng thuận tiện cho việc yểm trợ nhau rút lui.

Sau một hồi chuẩn bị, cả chín tên Lính Đánh Thuê này lật tay lên xem đồng hồ trên tay.

Ở bên ngoài cùng cánh trái đội hình, một tên người da trắng dáng vóc mập mạp mang trên lưng một khẩu RPG lập tức lấy xuống, để lên vai nhắm về phía mảnh đất cách nơi ba người Đình Tấn đang đứng không xa. Tay giơ lên đồng đồ, mắt chăm chú lúc thì nhìn đồng hồ, lúc thì lại nhìn về phía trước.

Đứng ở trung tâm đội hình, một tên khác ngồi phía sau một gốc cây to, cả người đều giấu kín trong một tán lá cây. Khẩu súng nhắm to đùng được hắn đặt lên trên thân cây, chĩa về phía nhóm người Đình Tấn.

Bộ phận ống ngắm ảnh nhiệt được hắn bật lên, một tia laze chiếu xạ ra tạo thành một điểm đỏ nhỏ trên lưng của Louis đang đưa lưng về phía hắn. Ngón tay đặt lên trên cò súng chuẩn bị sẵn sàng bóp cò bất cứ lúc nào.

Thời gian nhỏ giọt trôi qua. Ngay khi đồng hồ chỉ còn lại 5 giây cả đám chín người bắt đầu đếm ngược.

3

2

1

“Xì…”

Ngay khi kim giây trên đồng hồ điểm đúng số 12, tên cầm khẩu RPG lập tức bóp cò súng. Viên đạn to lớn như một quả bắp được bắn ra hướng về phía ba người Đình Tấn bay tới.

“Ầm”

Mặt đất nổ tung, khói bụi bốc lên bốn phía trộn lẫn với tuyết đang rơi làm cho tầm nhìn bị che khuất đi. Ba người Đình Tấn cũng bị lực xung kích thổi bay đi.

Ngay khi David và Đình Tấn vừa đứng dậy từ mặt đất, tên cầm giữ súng nhắm chú ý hai bóng người bên trong ống nhòm thân nhiệt của hắn đã lâu lập tức hướng về vai của Đình Tấn nhắm tới một lúc rồi bóp cò.

“Đoàn”

Khẩu súng phản lực làm hắn không nhịn được bị giật ngược lại một chút. Âm thanh như sấm sét rền vang, viên đạn cấp tốc bay ra khỏi nòng súng hướng về phía hai người Đình Tấn và David bay tới.

Cũng ngay tại thời khắc đó, Đình Tấn khung cảnh xung quanh như đang chậm lại theo từng mili giây. Hắn nhìn thấy David hét lên rồi đẩy ngã mình ra, sau đó một âm thanh giống như tiếng súng lại tựa tựa như tiếng sét vang lên.

“Phốc xịt”

Một dòng máu nóng tạt lên mặt Đình Tấn. Hắn hai mắt trừng trừng nhìn thân ảnh bên cạnh mình như bị ai đó đánh bay đi một đoạn rồi nặng nề rơi xuống đất.

- “KHÔNGGGG!!!”

Đình Tấn hai mắt đỏ lên, gân cổ khàn giọng đau đớn mà thét lên một tiếng. Hắn lập tức quên cả đau đớn từ vết thương trên vai, quên cả đau đớn trên cơ thể từ vụ nổ mà bò tới bên cạnh David.

Đình Tấn nước mắt không kìm được tràn ra. Hắn cẩn thận nhất lên thân thể của David đang nằm trên đất mà ôm vào trong lòng ngực mình, tay đặt lên trên vết thương cố gắng bịt lại không cho máu tươi chảy ra. Miệng hắn cũng lẩm bẩm như đã mất đi lý trí.

- “Không... Không! Ngươi sẽ không sao đâu… cố gắng lên. Ta sẽ đưa ngươi đến bệnh viện”

Hắn cố gắng trấn an mình, nhưng tình thế trước mắt lại làm Đình Tấn không thể chối bỏ được sự thật.

Viên đạn kia tuy không bắn trúng tim nhưng cũng đã xuyên qua rìa ngực phải của David. Một góc của lá phổi bên phải và xương lồng ngực cũng bị phá đi để lại một lỗ lớn. Máu tươi cũng liên tục tràn ra từ mũi, miệng và vết thương trên ngực.

Dù cho hắn có tu luyện sức sống cũng mạnh hơn người thường gấp mấy lần, thế nhưng vết thương chí mạng lại không thể được cứu chữa. David cũng chỉ có thể trì hoãn lại, chậm chạp chờ đợi tử vong đến gần.

David cố gắng ngẩng đầu lên nhìn Đình Tấn, máu tươi tràn vào cuống họng và khí quản làm cho hắn không thở được.

Ói ra một ngụm máu, hắn đưa tay trái của mình nắm lấy áo của Đình Tấn thoi thóp, cố nói ra từng chữ ngắt quãng.

- “Ọc… Xin…lỗi… đ..ội tr…ưởng…”

- “IM! Đừng nói gì cả. Cố gắng cầm cự, ta sẽ mang ngươi đi cứu chữa!”

David nhẹ lắc lắc đầu. Cố gắng thì thào.

- “Th…thay ta chăm só…sóc Ami và Den…di.”

- “IM ĐI! Ngươi sẽ sống! Không. Ngươi phải sống, vì [The Alliance], vì hai em của ngươi”

Đình Tấn hét vào mặt mặt David, tay bịt lại miệng vết thương, cố gắng nhấc David lên.

Thế nhưng thân thể bị thương, lại bị chấn động từ vụ nổ làm cho Đình Tấn vô lực đứng lên, ôm David ngã ngồi xuống.

Máu tươi lại tiếp tục trào ra, Đình Tấn chỉ có thể trơ mắt nhìn David đang nằm trong vòng tay mình sinh mệnh dần dần trôi đi.

Hắn bây giờ bởi vì phẫn nộ mà gân đỏ trong hai mắt đều nổi lên làm cho cặp mắt của hắn bây giờ đều đã đỏ choét. Lại thêm máu tươi của David đã thấm ướt đẫm lấy áo khoác và cả người làm cho Đình Tấn càng trở nên dữ tợn như ác quỷ.

- “Aaaaa!”

Đột nhiên không có dấu hiệu báo trước, hắn như đã điên cuồng hét lên một tiếng, đưa tay lên miệng, tự cắn xé lấy cổ tay mình. Động mạch ngay tức khắc bị cắn đứt, máu tươi của hắn phun ra, hòa cùng với máu của David.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK