5 người rất nhanh đến được ngôi nhà này. Kiến trúc hiện đại hơn so với Đại Sảnh Lính Đánh Thuê hay Đại Sảnh Chức Nghiệp. Một tòa cao ốc hình trụ 12 tầng với nhiều cửa kính hiện đại. Bước vào đại sảnh, bên trong không gian rất rộng lớn. Nền lót gạch, trần nhà được gắn đèn đều là màu vàng nhìn rất sang trọng như một cung điện.
Đình Tấn tiến tới một bàn tiếp viên hỏi thăm:
- Xin chào, chúng ta muốn học nghề nghiệp phụ. Xin hỏi phải làm thế nào?
Cô gái tiếp viên ngồi sau bàn làm việc mỉm cười hướng Đình Tấn giải đáp:
- Chúng ta ở đây phân chia nghề nghiệp theo từng tầng. Xin ngài cầm bản đồ hướng dẫn này rồi đi theo chỉ dẫn trong đó nhé.
Nói xong cô gái đưa cho Đình Tấn một tờ giấy địa đồ của cao ốc. Nghề nghiệp ở mỗi tầng mỗi khác nhau.
Trong đó Tầng 1 Rèn Đúc, Tầng 2 May Mặc, Tầng 3 Chế Dược, Tầng 4 Đào Quáng, Tầng 5 Thu Thập, Tầng 6 Đầu Bếp, Tầng 7 Ngư Dân, Tầng 8 Thợ Kim Hoàn, Tầng 9 Phù Văn Sư, Tầng 10 Tuần Thú Sư, Tầng Cuối Cùng Là Hiến Tế Sư.
Đình Tấn cũng đưa cho mọi người xem, sau đó phát cho mỗi người một phần giấy đề cử cùng với 10 đồng tiền vàng. Bởi vì mỗi người chỉ có thể học 2 chức nghiệp nên theo như phân công, Đình Tấn thu thập nghề nghiệp đẳng cấp thấp hơn Ameerah nên hắn sẽ hủy bỏ đi nghề nghiệp thu thập đã học mà lựa chọn phù văn sư và đào quáng.
Ameerah vì đã có thu thập nghề phụ đẳng cấp 3 nên nghề nghiệp còn lại nàng hò hét phải chọn hiến tế sư nên Đình Tấn cũng không còn cách nào khác.
David với tính cách trầm tĩnh, kiên nhẫn mà cẩn thận của mình. Đình Tấn giao cho hắn 2 nghề nghiệp chế dược và thợ kim hoàn.
Terrell với dáng người của hắn không lựa chọn thợ rèn thì quả thật là một sự phí phạm. Nghề nghiệp còn lại hắn chọn tuần thú sư, không biết bọn thú sau này bị hắn bạo hành ra hình dáng gì nữa.
Còn lại Lý Uyên nàng lựa chọn đầu bếp chức nghiệp và may mặc để về sau có thể tại cửa hàng tự tập luyện cũng đồng thời kinh doanh luôn.
Sau khi phân chia lựa chọn xong nghề nghiệp phụ, 5 người lên thang máy gần đó chia nhau ra đến từng tầng nghề nghiệp của mình để học.
Đình Tấn tiến lên khu vực tầng thứ 9 thì đã đi ra. Nơi đây là một sảnh lớn khác, đại sảnh này hình tròn có các phòng nhỏ vây xung quanh. Ở giữa có một cụ già đang ngồi vẽ viết gì đó trên bàn.
Đình Tấn tiến lại gần cụ già sau đó từ tốn nói:
- Xin chào, xin hỏi ngài có phải là giáo viên chức nghiệp phù văn sư không?
Ông cụ không nói gì vẫn tiếp tục vẽ, Đình Tấn cũng im lặng không nhiều lời. Một lúc sau như đã vẽ xong, ông cụ sắc mặt có chút mệt mỏi nhưng trong mắt là một mảnh vui vẻ. Ngẩng đầu lên nhìn Đình Tấn, cụ ông hỏi:
- Ngươi tới đây học chức nghiệp? Ồ.. Ngươi chưa đủ đẳng cấp quy định để học nghề nghiệp này đâu chàng trai trẻ.
Ông cụ lắc lắc đầu thở dài. Đình Tấn lúc này mới lấy ra giấy đề cử của Thành Chủ Albert đưa cho ông cụ.
Lúc này, ông cụ tiếp nhận đọc xong tờ giấy thì mỉm cười vui vẻ ký tên một cái lên trên đó rồi trả lại tờ giấy cho Đình Tấn:
- Hóa ra là người Thành Chủ đề cử. Tốt, đây là tài liệu chức nghiệp. Ngươi học xong nếu như sau đó không có phòng hoặc dụng cụ để tập luyện thì có thể tới đây lựa chọn một cái. Nhưng phải trả phí nhé.
Đình Tấn gật đầu sau đó cúi chào ông cụ rồi rời đi. Mục tiêu của hắn lần này là tầng 4 đào quáng nghề nghiệp.
Những người khác lúc này cũng đã trở lại trong thang máy. Quá trình học tập chức nghiệp này cũng như sử dụng sách kỹ năng thôi nên cũng không quá tốn thời gian.
Cầm quyển sách trong tay, bề ngoài hệt như quyển sách thu thập trước đó Đình Tấn đã học qua. Chỉ có màu và bìa ngoài hơi khác một chút. Lật ra xem bên trong cũng có ghi nhiều thứ.
Bất chợt Đình Tấn nghĩ tới, có khi nào mang ra ngoài chế tạo đồ vật được không nhỉ. Vậy là ý nghĩ này lóe lên trong đầu Đình Tấn, hắn lập tức quay sang nói với những người đồng đội.
Mọi người nghe xong tin tức này trong lòng chấn động, háo hức chờ mong không dứt. Nhất là Lý Uyên đôi mắt lấp lóe không ngừng bởi vì nàng hiểu giá trị của những thứ này là lớn đến nhường nào.
30 phút sau…
5 người đã rời khỏi cao ốc Trung Tâm Nghề Nghiệp. Bọn họ đang trên đường trở về cửa hàng. Đình Tấn lúc này mới giao giấy khế ước nhà đất cho Lý Uyên rồi nói:
- Giao cho ngươi. Tận dụng nhé, ta rất trông mong với tài năng của ngươi thì 1 tháng sau [The Alliance] sẽ trưởng thành đến mức độ nào.
Lý Uyên lúc này cũng rất nôn nóng muốn được chứng tỏ bản thân. Nàng sắc mặt nghiêm túc hướng về Đình Tấn mà nói:
- Ngươi yên tâm, ta chắc chắn sẽ không phụ sự chờ mong của ngươi.
Trở về nhà, ai về phòng người đó. Đình Tấn trở về lập tức lấy sách nghề nghiệp ra nghiên cứu. Thực sự phù văn cũng không khó với hắn bởi vì hắn là đã nghiên cứu qua nhiều ký hiệu và vòng tròn ma pháp còn phức tạp hơn thế này nhiều lần.
Các phù văn cũng khá đơn giản, một vài loại tượng hình kết hợp với nhau tạo thành một vài câu chú ngữ gì đó như để tụ tập sức mạnh. Chúng có nhiều nét tương đồng với ngôn ngữ Ả Rập và Ai Cập cổ xưa.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, ngồi nghiên cứu không biết giờ giất. Đến khi bên ngoài có người gọi cửa Đình Tấn mới giật mình thức tỉnh.
- Đình Tấn ca ca, chúng ta ra ngoài ăn tối thôi. Còn phải tu luyện nữa.
Bên ngoài âm thanh của Ameerah vang lên. Đình Tấn nhanh chóng chạy ra mở cửa. Lúc này hắn mới để ý, thời gian đã qua 5 giờ rồi. Hắn nhanh chóng xuống lầu gọi những người còn lại đi ra quán ăn.
Trên bàn ăn, Lý Uyên lúc này ngồi bên trái Đình Tấn, bên phải chính là Ameerah. Hai người cũng hơi lườm nhau một chút nhưng không nói gì.
Một lúc sau, Lý Uyên mới mở lời:
- Đình Tấn, ta định sẽ mở thêm khách sạn và quán ăn. Chúng ta có thể chiêu thu một số người chơi về làm giúp việc. Ngươi thấy như vậy có được không?
Đình Tấn ngồi bên cạnh vừa ăn vùa suy nghĩ một chút liền nói:
- Tốt rồi, tùy ngươi sắp xếp. Nhưng FowPnsmS chiêu thu đầu bếp thôi, ta bên này vẫn còn 2 tên người hầu. Ngươi có thể mang bọn họ qua dùng làm tiếp viên.
Lý Uyên gật gật đầu, cũng không có kinh ngạc gì lắm. Nàng từ khi theo sau Đình Tấn tiến lên lầu thì đã chú ý 2 tên người dầu da xanh đang quét dọn kia.
Nói thật, với 2 tên người hầu như robot, làm việc suốt ngày không mệt mỏi lại không phải trả lương. Lý Uyên có chút hâm mộ, cũng không khỏi có ý nghĩ tham lam “Phải chi có thêm vài chục tên như vậy thì tốt”.
Bên cạnh Ameerah cảm thấy như bị Đình Tấn bắt đầu xa lánh, miệng nhỏ chu chu lên không buồn ăn. Đình Tấn nhìn qua liền buồn cười, tay không tự chủ đưa lên xoa xoa đầu nàng.
Hành động này chỉ là vô ý thôi, thế mà hiệu quả lại rất cao. Đình Tấn không biết rằng, nhờ có hành động nhỏ này mà giúp hắn thoát khỏi một kiếp khổ sở về sau.
Bữa cơm rất nhanh bị càn quét sạch sẽ. Đình Tấn trên đường trở về thuận tiện giao hai quyển kỹ năng Dẻo Dai Cường Hóa cùng với Cơ Bắp Cường Hóa cho Lý Uyên. Dặn dò nàng mỗi ngày phải tập đủ 5 lần Cơ Bắp Cường Hóa, cái còn lại thì khi nào rảnh rỗi thì hãy tập.
Lý Uyên khi biết được tin tức này trong lòng chấn động không ngớt. Bí mật này giá trị có thể nói là vô giá, thậm chí chỉ cần tung ra liền có thể bị cả giang hồ truy sát. Thế nhưng sau đó, mắt nàng rưng rưng cảm động lại càng nhiều hơn.
Bởi vì nhờ có như vậy, nàng mới hiểu rằng hắn là không có lừa dối, muốn lợi dụng nàng. Mà là thật sự quan tâm nàng, xem nàng là một thành viên trong gia đình này.
Đình Tấn nhìn thấy Lý Uyên như vậy cũng không biết phải làm sao. Bối rối quá hắn liền đánh bài chuồn mà chạy nhanh trở về phòng, để lại Lý Uyên nơi đó vừa cười vừa khóc vì hắn.
Trở lại phòng, Đình Tấn lại bắt đầu một đêm tu luyện. Thời gian cứ như vậy chậm chạp trôi qua.